Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: KateChou
Đổng thư kí đi một hồi, Cố Xán Xán vẫn còn hơi choáng…
Hợp đồng cô cầm trong tay, chưa nói tổng số hợp đồng là bao nhiêu, làm tròn sơ sơ đã có gần hai mươi vạn, tính thêm phần gửi ngân hàng… Căn nhà gần biển không gì sánh được hướng về cô vẫy tay! Văn phòng quản lí ở sát cửa sổ hướng về cô vẫy tay! Ghế dựa bọc da ở phòng quản lí hướng về cô vẫy tay!
Cố Xán Xán tuy không giống như Hoàng Tiểu Phỉ phải ra ngoài kiếm khách bằng bất cứ giá nào, nhưng mạnh ở lĩnh vực chuyên môn hơn Hoàng Tiểu Phỉ, giới thiệu cho hội viên đủ các loại phí dụng cùng chiết khấu, mọi thứ làm rất rõ ràng, cũng vô cùng ngay thẳng, làm cho người ta có lý do cảm thấy rất đáng tin.
Một khi bắt đầu làm việc, Cố Xán Xán hết sức nghiêm túc, ngoài việc lo liệu hội viên, tặng kèm cho tập đoàn Thịnh Nguyên phúc lợi khác, khi bên phía tập đoàn có tổ chức hoạt động lớn thân cận sẽ giúp đỡ tiến cử bộ phận thành viên ưu tú tham gia hoạt động truyền thông, giải quyết vấn đề cá nhân đồng thời miễn phí tuyên truyền cho tập đoàn, còn có thời điểm Tân Thành Hoa Viên của tập đoàn Thịnh Nguyên bắt đầu phiên giao dịch kì ba, trang web Yêu Điển của họ có thể cung cấp hoạt động hỗ trợ…
Nhưng Cố Xán Xán rất chăm chú thảo luận dịch vụ quan tâm chăm sóc mà quên hỏi là ai giới thiệu? Chờ Tiểu Đổng đi rồi mới nhớ tới, đương nhiên đối mặt với Lưu quản lí vòng vo hỏi mình có phải quen cấp cao của Thịnh Nguyên không, Cố Xán Xán chỉ cười hề hề.
Lưu Lâm chỉ cảm thấy Cố Xán Xán giấu tài, thật không nghĩ cấp dưới này ngày thường thoạt nhìn rất thành thật, thời điểm mấu chốt lại xuống tay tương đối hung hãn, đây tuyệt đối là tàn nhẫn đem mặt mũi Hoàng Tiểu Phỉ quăng đi mất.
Ngày hôm qua tổ của Hoàng Tiểu Phỉ bắt đầu chúc mừng, cô ấy còn mời mình, may mắn vì mình mang thai không đi, bằng không liền hố lớn.
Cố Xán Xán có thành tích như vậy, mình muốn ngăn cũng tuyệt đối ngăn không được, thành tích này đừng nói ở chi nhánh công ty, ở tổng công ty cũng cực kỳ kinh người.
Không biết chỉ biết ngây ngô cười, lại là Lưu quản lí nghĩ nhiều như vậy, Cố Xán Xán tự mình còn cảm thấy như lọt vào sương mù, chẳng lẽ phẩm chất của mình bỗng nhiên tăng vọt? Hay là ba mỗi ngày đến miếu thắp hương cầu nguyện cho mình, cảm động trời xanh?
Mặc kệ là như thế nào, có tin tốt, Cố Xán Xán gọi điện báo tin cho ba mình trước.
“Ba, con được thăng chức.”
“Gì? Thăng chức là sao?” Cố Hữu Tài lỗ tai có chút không tốt, lớn giọng.
“Ai, chính là thăng cấp. Con được làm quản lí, còn được tăng lương.”
Cố Hữu tài vừa nghe thăng cấp, đương nhiên rất cao hứng, con gái có tiền đồ, ông cũng được nở mày nở mặt, bất quá còn hơn cả việc thăng cấp, ông càng lo lắng việc chung thân đại sự của con gái, bởi vì Cố gia mặc dù đang ở nông thôn, nhưng trong nhà có vườn trái cây, có ao cá, còn có căn nhà lầu hai tầng, kinh tế gia đình cũng vào loại bậc trung.
“Con gái, thăng chức chỉ là thứ yếu, quan trọng con và Tiểu Triệu phải được hạnh phúc, con gái không cần có bản lĩnh, gả cho một người tốt, sống hòa thuận là được.”
Vốn tràn đầy đắc ý báo tin với ba, nhưng nói đến việc này, Cố Xán Xán giống như thuốc súng đang cháy mạnh bỗng nhiên bị rót lên một bồn nước đá, để cô mở miệng nói với ba chuyện mình bị bỏ rơi, loại chuyện này tuyệt đối không thể được, chỉ có thể lảng sang chuyện khác nói, “Ba, việc này ba đừng bận tâm, con rất tốt, ba và mẹ chú ý sức khỏe, thời tiết nóng ba đừng uống nước lạnh, dễ bị nhiễm bệnh…”
Nói liên miên lải nhải một đống, nhưng không hề đề cập đến Triệu Hoa.
Cố Hữu Tài ngắt điện thoại, vẻ mặt đắc ý, hận không thể vác loa thông báo cho toàn thôn biết.
Ông không có tâm địa gì gian xảo, chỉ rất chú trọng thể diện.
Nhìn thấy lão Vương đầu thôn vác cuốc đi ngang qua hồ nước nhà mình, vội đi ra ngoài, tự nhiên hào phóng đưa cho một điếu thuốc, “Lão Vương a, con gái ông có gọi điện cho ông không?”
Hiếm khi được lão Cố hào phóng như vậy, lão Vương nhận lấy, ngửi một chút, cười nói, “Không, con gái ông gọi điện cho ông à?”
‘Đúng vậy, con gái tôi vừa mới gọi điện về, nói nó được thăng chức, bây giờ là lãnh đạo, chức quản lí cơ.” Một mạch nói xong, Cố Hữu Tài mới cảm thấy cả người sảng khoái.
Lão Vương đem thuốc đốt, rút một ngụm, thấy thuốc đã muốn dính nước miếng của mình, mới vác cái cuốc lên, vừa đi vừa nói, “Lão Cố, ông phải khuyên con gái ông a, nghe nói đã gần ba mươi, con gái quá lợi hại, tìm không được đối tượng, già rồi còn phải để hai vợ chồng nó nuôi chứ.”
Ông tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình đố kị lão Cố, không thể thấy bộ dáng ông ta vui vẻ như vậy, ai kêu lão Cố khoe khoang hàng ngày.
Cố Hữu Tài hoàn toàn không thèm để ý, chỉ cảm thấy lão Vương đố kị mình, con của ông ta tốt nghiệp đại học còn chưa tìm được công việc tốt.
Tiếp tục đi ra ngoài khoe tiếp, thật không ngờ nhiều người đều nói như vậy, ông để trong lòng, buổi tối về nhà thương lượng cùng bạn già, “Nếu không tôi chủ nhật tuần này đi họp chợ, thuận tiện vào thành phố xem tình hình thế nào.”
“Cũng đúng, đã lâu không gặp con gái, không biết béo gầy ra sao.” Vợ chồng bàn bạc, liền quyết định.
…
Lại nói bên này Hoàng Tiểu Phỉ cảm thấy bị ủy khuất rất lớn, chạy tới khóc lóc kể lể với Triệu Hoa.
Hai mắt đẫm lệ, làm cho Triệu Hoa đau lòng.
“Anh thật không ngờ Cố Xán Xán lại là người tâm cơ âm thầm như vậy, cư nhiên cố ý hại em mất mặt, đều là do anh, Tiểu Phỉ, thật xin lỗi, để em chịu ủy khuất.” Triệu Hoa ôm Hoàng Tiểu Phỉ vào lòng, cẩn thận an ủi.
Hoàng Tiểu Phỉ vốn cảm thấy vị trí quản lí nằm trong tay mình là chuyện sớm hay muộn, lại không thể ngờ được cuối cùng bị Cố Xán Xán thuận lợi cướp đi, ở trước mặt Triệu Hoa không thiếu được nói xấu Cố Xán Xán, cô bây giờ cũng chỉ có ở bên Triệu Hoa là có cảm giác mình hơn hẳn người khác, dù sao Triệu Hoa chính là bạn trai trước của Cố Xán Xán, bất quá đối với việc mình câu dẫn thư kí Đổng bị đem ra gièm pha trước mặt mọi người, Hoàng Tiểu Phỉ nhất định sẽ không nói.
Tiếp theo là khóc lóc kể lể, chủ yếu vẫn là không cam lòng, “Anh Hoa, anh quen nhiều người, quan hệ rộng, anh có bạn làm ở tập đoàn Thịnh Nguyên không, giới thiệu cho em đi.”
Bạn gái khóc, ánh mắt hồng hồng, thân thể mềm mại, Triệu Hoa đau lòng đến tận trong xương, cố gắng nặn óc suy nghĩ, anh ở đại học Hạ Châu, bạn học rất nhiều, nhưng tính tình anh rất cao ngạo, quan hệ không nhiều lắm, nghĩ tới nghĩ lui, hình như có một bạn học làm ở tập đoàn Thịnh Nguyên, làm ở chi nhánh công ty, là quản lí một khâu, quan hệ hai người không thể nói là tốt, chỉ quen nhau, nhưng ở trước mặt bạn gái không thể nói như vậy, đành phải bất chấp nói, “Anh có một người bạn đại học, là quản lí của tập đoàn Thịnh Nguyên, để anh giúp em điện thoại hỏi một chút.”
Nói xong coi như giữ thể diện với Hoàng Tiểu Phỉ gọi điện cho bạn học, cũng may người ta tiếp điện thoại, Triệu Hoa ân cần thăm hỏi hai câu liền chuyển chủ đề, “Kiến Phong, nghe nói cậu đang là quản lí ở Thịnh Nguyên, thì ra là không sai, tôi muốn hỏi cậu chuyện này, cậu có biết một người họ Đổng hơi mập mạp không? Hình như là một thư kí, cậu có thể giúp liên lạc hay không?”
Vốn người bạn học nhận được điện thoại của Triệu Hoa, nghe có việc cần giúp đỡ, còn rất đắc ý, dù sao lúc ở đại học Triệu Hoa thật rất cao ngạo, cái mũi hếch lên cao hơn mắt, lại nghe anh ta nói đến thư kí Đổng, trong nháy mắt liền làm cao không được, anh chỉ là quản lí nhỏ ở chi nhánh công ty, cùng thư kí của tổng giám đốc không quan hệ gì, chỉ có thể xấu hổ từ chối, “Thật có lỗi, thư kí Đổng bề bộn nhiều việc, bọn tôi bình thường đều không gặp được, nếu không để tôi giúp cậu hỏi thăm.”
Triệu Hoa khách khí nói lời cảm tạ.
Hoàng Tiểu Phỉ nghe được điện thoại, ở một bên sinh hờn dỗi, cô bị mất mặt với Tiểu Đổng, muốn để bạn trai ra tay, nhưng bạn trai căn bản là không bằng người ta, nghe giọng của anh với bạn học, còn kém vài cấp bậc, vừa thấy như vậy liền cảm thấy Triệu Hoa ngoài mặt đẹp, còn dùng gì cũng không được.
“Đừng nóng giận, em không phải nói muốn xe sao? Anh đã xem qua, BMWs X1, 35 vạn, màu táo, đặc biệt thích hợp với em.” Triệu Hoa thấy sắc mặt Hoàng Tiểu Phỉ không tốt, cũng hiểu được thật mất mặt, vội vàng lảng sang chuyện khác an ủi.
“Thật sao?” Hoàng Tiểu Phỉ nghe thấy xe, phấn khởi, dù sao mỹ nữ xứng với xe đẹp, có xe phong cách hơn a.
“Thật ra anh còn có việc chưa nói với em, ngành bọn anh có điều chỉnh, anh thăng được một cấp, thành tổng giám ngành, vốn muốn chúng ta cùng nhau ăn mừng.” Nói tới đây Triệu Hoa vẻ mặt hăng hái.
“Thật ư? Vậy sau này tiền lương một tháng nhiều không?” Hoàng Tiểu Phỉ đang buồn bực vừa rồi còn suy nghĩ có thể nên đá Triệu Hoa không.
“Thêm tiền thưởng và vân vân, mỗi tháng có thể được một vạn tám.” Triệu Hoa ngoài miệng nói bình thản, khóe mắt lại hơi nhếch lên, biểu hiện anh đang đắc ý.
“Anh Hoa, anh thật lợi hại.” Hoàng Tiểu Phỉ vừa nghe nhiều vậy, mở cờ trong bụng, cô đã xem tiền của Triệu Hoa như của mình.
“Vậy thì Tiểu Phỉ, mẹ anh muốn chúng ta nhanh chóng định ngày, nhà ở có, xe cũng có, ý của em sao?” Triệu Hoa đối với Hoàng Tiểu Phỉ đôi khi biểu hiện ra ngoài như gần như xa có chút khẩn trương, hy vọng hai người có thể kết hôn.
Hôm nay Hoàng Tiểu Phỉ vốn buồn bực, nhưng nghĩ đến Triệu Hoa thăng chức tăng lương, trong lòng đã muốn đáp ứng, trên mặt lại tỏ vẻ thẹn thùng, “Đáng ghét, anh Hoa, anh cứ cầu hôn em như vậy a, một chút cũng không long trọng, quá tùy tiện.”
Nghe giọng điệu Hoàng Tiểu Phỉ có vẻ đáp ứng, Triệu Hoa rất kích động, “Tiểu Phỉ, em chờ, thứ hai anh sẽ cho em một ngạc nhiên.”
…
Bên này Tiểu Đổng ở trước mặt Mã Liệt, đem nội dung mà mình thảo luận với Cố Xán Xán đều liệt kê ra, đem việc phúc lợi hội viên của tập đoàn cùng tuyên truyền, hợp tác chặt chẽ mức tiêu thụ của tập đoàn, nhìn thấy tổng giám đốc vạn năm không thay đổi, trên mặt cư nhiên bày ra một chút tươi cười… Tiểu Đổng hơi thụ sủng nhược kinh, quả nhiên là người trong nghề ra tay, công tác cần phải bàn thảo với người lão luyện, hôm nay người mới kia cái gì cũng không biết, lại muốn dựa vào sắc đẹp, mình là loại người háo sắc như vậy sao?
“Làm rất tốt, về sau việc này để cậu và Xán Xán liên hệ.” Mã Liệt lơ đãng khen Tiểu Đổng một câu, lơ đãng đem tên Xán Xán nêu ra, Tiểu Đổng lập tức ngầm hiểu, biểu hiện quyết tâm.
Chờ Tiểu Đổng đi ra ngoài, Mã Liệt một mình trong văn phòng, cuộn nắm tay, nghĩ xem nhà đầu ngốc kia bây giờ không biết như thế nào, sẽ không vui đến mức ngốc luôn chứ, đang suy nghĩ, liền thấy đối phương điện thoại tới.
“Tiểu Mã, buổi tối mời anh ăn cơm, gặp mặt nói sau.” Cố Xán Xán rất lanh lẹ quyết định địa điểm, giọng nói vô cùng hào hứng.
Nhìn thấy Mã Liệt, Cố Xán Xán cơ hồ chạy vội qua, chuyện tốt tuyệt đối cần người chia sẻ, tên Lâm Viện kia còn ở đế đô, đành phải tiếp tục tìm Tiểu Mã, Cố Xán Xán không phát hiện, thói quen của mình là kiểu có việc tìm Tiểu Mã…
“Muốn ăn gì cứ thoải mái, không cần tiết kiệm giùm tôi.” Cố Xán Xán một bộ nhà giàu mới nổi ra vẻ ta đây, đem thực đơn đưa cho Mã Liệt.
Mã Liệt che lại ý cười, thấy mặt cô loan loan, vui vẻ đến lúm đồng tiền trên má như ẩn như hiện, liền theo ý của Xán Xán, gọi rất nhiều thịt ăn.
“Hôm nay có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?” Mã Liệt biết rõ còn hỏi.
“Nói ra dọa chết anh!” Cố Xán Xán vẻ mặt đắc ý.
“Anh sẽ không hỏi.” Mã Liệt rất muốn cười, hiếm khi gặp bộ dạng đắc ý của nha đầu kia, bất quá vẫn cố gắng nghiêm trang nhịn xuống.
“Quên đi, tôi vẫn nên dọa anh chút, thật không biết phối hợp.” Đồ ăn đã được dọn lên, Cố Xán Xán gắp củ lạc, bỏ vào miệng, giòn, cô ra vẻ oai qua liệt tảo, động tác này liền có vẻ rất lưu manh, nhưng cố ý phối với gương mặt tròn, mắt to, miệng nhỏ nhắn, liền có vẻ lưu manh của thỏ, Mã Liệt thích chết bộ dáng này của cô.
“Hôm nay tôi bỗng nhiên nhận được một hợp đồng lớn!” Cố Xán Xán nói xong liền nhìn Tiểu Mã.
Mã Liệt đành phối hợp hỏi, “Lớn?”
Cố Xán Xán dào dạt đắc ý vươn ra hai ngón tay.
“Hai ngàn? Nhiều vậy sao? Khó trách em mời anh ăn cơm.” Tiểu Mã cố ý trêu cô.
“Sai, là gần hai mươi vạn, thuần thu nhập nha, có phải nghe ngốc luôn không?”
‘Nhiều như vậy?” Mã Liệt thật sự là phối hợp không nổi nữa, cúi đầu, nín cười.
Lại bị Cố Xán Xán hiểu lầm, nghĩ mình ở trước mặt người mới như Tiểu Mã khoe ra có vẻ không phải đạo lắm.
“Anh công tác lâu như vậy đã bán được nhà chưa?” Cố Xán Xán vội lảng sang chuyện khác, làm cho Mã Liệt choáng váng.
Mã Liệt lắc lắc đầu.
“Tôi quyết định, nhà sẽ mua từ tay anh, anh giúp tôi lưu ý một căn tốt, tôi mua giúp anh gia tăng thành tích.” Cố Xán Xán vô cùng hào khí nói.
Mã Liệt vừa muốn giải thích mình không phải người môi giới, nhưng nghĩ đến cô bộ dạng chính nghĩa, không muốn phá tâm tình tốt của cô, đành lộ ra biểu tình cảm kích, “Đa tạ cô nương giúp gia tăng thành tích.” (/□).
“Không có việc gì, chúng ta là bạn bè mà, bạn bè tất nhiên phải giúp đỡ lẫn nhau.” Cố Xán Xán cười vô cùng chân thành.
“Đúng rồi, em lần trước nói cạnh tranh vị trí quản lí, thế nào rồi?”
“Thứ hai này sẽ tuyên bố, chắc là không có vấn đề, anh chờ tin tốt của tôi, nếu được, tôi lại mời anh ăn lần nữa, phát hiện quen anh, vận may liên tục a.” Cố Xán Xán trong lòng vui vẻ, nhìn cái gì cũng tốt.
“Nhất định có thể, quyết định vậy đi, thứ hai này anh tới công ty chúc mừng em.” Mã Liệt thừa thắng xông lên.
…
Chiều thứ hai, công ty hân hoan, đặc biệt trang trí, đây là do Lưu Lâm an bài, cô cảm thấy Cố Xán Xán có thể có người nâng đỡ, nếu đã muốn cô ấy làm quản lí, mình không bằng dốc sức phối hợp.
Cố Xán Xán cũng khẩn trương lẫn chờ mong, trước lúc tan tầm sẽ tuyên bố, Lưu Lâm nói tan tầm toàn thể phải họp.
Mà Hoàng Tiểu Phỉ bất ngờ lại không có vẻ suy sụp, ngược lại cách ăn mặc rất tinh xảo, lễ phuc màu trắng, có vẻ chắc chắn được làm quản lí, điểm này Cố Xán Xán cũng không khỏi bội phục, tiện nhân này, da mặt thật dày.
Quả nhiên, trong cuộc họp toàn thể buổi chiều, Lưu Lâm tuyên bố vị trí quản lí giao cho Cố Xán Xán, vỗ tay hoan hô.
Mà dưới lầu, trong một cửa hàng rẻ tiền, lão nông mặc một thân y phục màu giải phóng Cố Hữu Tài bên tay trái đặt một thùng nhựa, bên trong để hai con cá tươi sống, tay phải cầm một cái bao, để một con gà sống trong đó, chuẩn bị cho con gái bồi bổ thân thể, ở chỗ này chờ cô tan tầm.
Bỗng nhiên một chiếc BMWs X1 màu táo dừng trước cửa, bước xuống là một chàng trai mặc tây trang, trên tay đang cầm một bó hồng lớn, vẻ mặt tươi cười đi vào trong tòa nhà.
Cố Hữu Tài kích động, đây không phải con rể tương lai Tiểu Triệu sao, không phải là biết con gái được thăng chức, hôm nay đến cầu hôn chứ, đây là thời khắc lịch sử đáng chứng kiến, Cố Hữu Tài bất chấp người khác, xách thùng và bao liền đi theo vào.
Mã Liệt thấy Xán Xán gần tan tầm, chuẩn bị tới đón cô, đây là lần đầu tiên đến công ty cô, anh muốn trang trọng một chút, chạy một chiếc BMW bảy chỗ, xuống xe, đi về phía thang máy.
Thấy trong thang máy có một người đàn ông lớn tuổi, tay trái bê thùng, tay phải xách bao, lễ phép hỏi, “Bác trai đi lầu mấy?”
Cố Hữu Tài mới nhớ tới không biết lầu mấy, chỉ biết con giá hình như làm bà mối, mở miệng nói, “Đi công ty bà mối.”
Mã Liệt vừa nghe, nhấn nút lầu 7.
Thang máy mở ra, Mã Liệt và Cố Hữu Tài bước ra thang máy.
Cố Hữu Tài nhìn thấy Tiểu Triệu quỳ gối nơi đó, một tay cầm hoa, một tay trao nhẫn, hoàn hảo, mình không nghĩ sai, lại nhìn sang cô gái kia… Gì đây? Con gái mình phẫu thuật thẩm mĩ?