Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: KateChou
Triệu Hoa tỉnh lại, cảm giác được trắng mịn trên người, còn dùng lực xoa nhẹ một phen, tưởng Hoàng Tiểu Phỉ, mơ mơ màng màng, buổi sáng nhất trụ kình thiên, còn muốn thêm một lần nữa.
Ánh mắt còn chưa mở, trở người, liền ngồi dậy, trên tay không ngừng vuốt ve đầy đặn của cô gái, cảm giác một trận thấp ý, thân thể anh đột nhiên cố gắng dùng sức, lấp đầy chỗ thầm kín kia, loại cảm giác này thật tốt, không giống với bình thường, vừa chặt vừa nóng.
Cô gái bắt đầu mở lời rên rỉ, thanh âm cũng không giống bình thường, đứt quãng lại làm cho anh không hiểu sao càng có sức lực, thân thể dường như chạy bằng mô tơ điện, ra sức ra vào, tiếng kêu của cô gái càng lúc càng lớn, Triệu Hoa đột nhiên mở mắt ra, phát hiện cô gái dưới thân mình lại không phải Tiểu Phỉ...
Cô nhắm chặt hai mắt, tóc suông dài, không giống như Tiểu Phỉ từng uốn qua, anh kỳ thực càng thích tóc thẳng, ngực của cô rất lớn, bản thân dùng sức nâng lên, thân thể của anh và ngực cũng vùng dậy, chủ yếu chính là trên bộ ngực kia còn có hình xăm, bộ ngực Tiểu Phỉ cũng đầy đặn, nhưng không lớn mật có hình xăm như vậy, còn là hoa văn ở trên ngực, làm cho người ta nhìn thấy liền giãn nở mạch máu, thân thể không khỏi càng dùng sức di chuyển.
Cảm giác được trên lưng hai đôi chân dài câu lên, vòng qua người anh, thời điểm cô di chuyển như vậy cũng đồng thời kéo thân thể anh, hai người hòa vào nhau càng sâu, càng chặt, thật sự là nhịn không được, Triệu Hoa liền muốn phun ra ngay bây giờ, đã thấy mỹ nữ dưới thân mở to mắt, cười tà mị với anh, “Thay đổi người nhà thành trước mặt có được không?”
Triệu Hoa lúc sau hoàn toàn không có lý trí tốt, thân thể hai người đánh xong một trận, cô gái ra khỏi người anh, anh mở mắt ra chính là hai quả cầu lớn trước mặt, cơ hồ dán trước mặt anh, lúc này hoàn toànkhông nghĩ đến Hoàng Tiểu Phỉ nữa, chỉ có hưởng thụ cực hạn tuyệt vời.
Vòng eo cô gái vô cùng linh hoạt, Triệu Hoa vặn vẹo dục tiên dục tử, biểu tình hưởng thụ cực kỳ, một người đàn ông như anh đều nhịn không được rên rỉ, “Bảo bối, em thật sự rất đẹp...”
“Thật không, người ta thích đuổi bắt lính, anh thích không?” Vệ Minh Châu rất hưởng thụ loại cảm giác này, nhấy là loại đàn ông dưới thân vì mình mà biểu tình say mê, thân thể chuyển động càng thêm tới tấp.
“Thích, yêu em chết mất.” Lúc sau tư tưởng Triệu Hoa hoàn toàn theo cảm giác rồi.
“Anh mở mắt ra nhìn xem, em đem anh nuốt vào, anh trở nên càng lúc càng lớn, em thậm chí chặt đến nuốt không vào...” Vệ Minh Châu cũng vô cùng thỏa mãn, không thể ngờ được dễ nhìn lại không chỉ có vẻ ngoài đẹp trai, dáng người cũng rất ổn.
Cô thả chậm tiết tấy, từng chút từng chút, Triệu Hoa cảm thấy mình bị tra tấn điên rồi, đột nhiên ngồi xuống, đem Vệ Minh Châu nhấc lên, hai mắt đỏ bừng, nói, “Quỳ xuống.”
Vệ Minh Châu một chút cũng không tức giận, cô thích nhìn đàn ông mê say, nhưng càng thích loại giọng này, lập tức phối hợp lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, “Không được, em sợ.”
Triệu Hoa một chút cũng không thương hương tiếc ngọc, đem thân thể cô kiên quyết đè quỳ xuống, từ phía sau dùng sức, liền đi vào, Vệ Minh Châu lại nghiêng mặt liên tiếp cầu xin tha thứ, ngực lớn của cô bởi vì Triệu Hoa dùng sức mà trên diện rộng như mất đi cảm giác, cô khóc hô, “Đừng, đau quá, cầu xin anh, đừng...”
Người đàn ông bình thường làm sao chịu được nhiều trò như vậy, Triệu Hoa chỉ cảm thấy nghe cô khóc gọi, càng kích thích tột đỉnh, hoàn toàn dừng không được, một bàn tay hung hăng bắt lấy ngực cô, tay còn lại cầm thắt lưng cô, dùng sức toàn lực mà động.
Vệ Minh Châu khóc càng thêm vui, nước mắt thật sự rơi xuống, cùng mạnh mẽ, Triệu Hoa rốt cuộc nhịn không được, trực tiếp bắn ở bên trong, sau đó cả người dán trên người Vệ Minh Châu, Vệ Minh Châu quỳ không được, nằm úp sấp xuống.
Tùy ý Triệu Hoa ở bên trong phun ra, cảm thụ được nhiệt lượng kia, đồng thời còn giống như giác hút, gắt gao hút lấy, hai người cứ như vậy ngủ một trận.
Chờ Triệu Hoa tỉnh lại, phát hiện mình lại còn trong thân thể cô, cư nhiên thành lớn, nhưng từng chút một bị cái gì đó hút vào, anh sợ mình đè hỏng cô, thân thể hơi nghiêng, loại mút này cảm giác càng mãnh liệt.
Không thể không nói thân dưới của mình thật là một báu vật, làm cho anh cũng không muốn đi làm, cũng may anh vừa mới đính hôn, thỉnh thoảng xin nghỉ, công ty chắc chắn sẽ phê chuẩn, hơn nữa họ chơi trò chơi, ngày đêm có chút điên đảo, rất nhiều trạch nam buổi sáng đều không đến công ty, buổi tối nửa đêm mới tan tầm.
Một bàn tay Triệu Hoa phủ lên trước ngực mềm mại của cô, vuốt ve một chút, thân thể cũng không động, cứ như vậy, cảm giác mình vân vê một lần, phía dưới sẽ hút chặt hơn một chút.
Chưa từng có cảm giác yêu tính tốt đẹp như vậy, trừ lần đầu thổ lộ với Hoàng Tiểu Phỉ , hai người trên giường, có cảm giác kích động như vậy, sau này cảm thấy tình cảm thiếu mãnh liệt, thật không ngờ diễm ngộ gặp được trong quán bar lại tốt đẹp như thế này, tiếp theo nên làm gì bây giờ? Triệu Hoa có chút không biết làm sao.
Nhưng anh từ trước đến nay là một đàn ông rất phong độ, cúi đầu nhẹ nhàng hôn phía sau lưng cổ Vệ Minh Châu, làm cho thân thể Vệ Minh Châu lại ươn ướt, vừa hôn vừa mở miệng nói, “Xin lỗi, bảo bội, em thật đẹp, anh thật sự kìm lòng không được, anh bình thường tuyệt đối không phải người như thế, rất ít khi đến quán bar...”
Vệ Minh Châu trong lòng buồn cười, diễm ngộ chính là chuyện trước kia, người đàn ông này còn vẻ mặt áy náy, bất quá động tác trên tay vẫn như cũ không ngừng, làm cho cô thật sự rất thư thái, người đàn ông này thật xấu.
“Anh Hoa, anh thật là hư hỏng, vừa giải thích vừa trêu ghẹo người ta.” Vệ Minh Châu nghiêng mặt, vừa mới khóc ánh mắt còn hồng hồng, một bộ dáng bị làm cho rất đau, bất quá đối diện với cô vì nằm sấp đè ép nửa cầu kia, dáng điệu này khỏi phải nói câu dẫn nhiều người.
“Anh chưa từng gặp được cô gái nào đẹp như em vậy, anh thật sự nhịn không được...” Triệu Hoa gầm nhẹ một tiếng, thân thể lại bắt đầu cử động.
...
Hoàng Tiểu Phỉ ngồi ở vị trí của mình, có chút mất tinh thần, yêu đương sẽ làm người tiều tụy, hôm nay cô trang điểm cũng không tinh xảo như bình thường.
Hôm qua là lần đầu tiên cãi nhau với Triệu Hoa, lần trước đi du lịch Thái Lan, hai người lúc xe lửa đến, trước tiền đều đẩy lẫn nhau ra, bản thân chạy trối chết, sau đó có thể giải thích vì bảo hộ lẫn nhau, nên mới đẩy đối phương, hơn nữa là ở nước lạ, một thời gian cũng bỏ qua.
Nhưng lúc này lại không vậy, tên Triệu Hoa kia lại thật sự bỏ cô ở nhà, buổi tối không gọi điện dỗ dành, Hoàng Tiểu Phỉ vài lần cầm điện thoại, muốn gọi đi, cuối cùng vẫn không gọi, cảm thấy được hai người bên nhau, ai cúi đầu trước thì thua, chờ Triệu Hoa cầu xin mình tha thứ, nhưng Triệu Hoa kia lại thật sự không gọi điện, không nhắn tin, cũng không gửi thư.
Khiến cho Hoàng Tiểu Phỉ cả tối đều ngủ không ngon, phụ nữ và đàn ông khác nhau đại khái là đây, đa số phụ nữ trước hôn nhân có thể chọn vài người đàn ông, do dự xem rốt cuộc kết hôn với người nào, nhưng một khi kết hôn rồi, sẽ tận lực chăm sóc gia đình, toàn tâm toàn ý lo lắng vì người đàn ông mình đã chọn.
Mà phần lớn đàn ông thì ngược lại, trước hôn nhân sẽ chọn một người mình thích theo đuổi, một khi theo đuổi thành công, quyết định tiếp sau này, ngược lại sẽ thỉnh thoảng lưu luyến một chút, đối xử tốt một chút.
Phụ nữ đích thực yêu đến quá sớm, đàn ông quả thực yêu đến quá trễ.
“Chị Phỉ, chị Tiểu Phỉ.” Vương Sâm đứng ở bên cạnh cô gọi hai tiến, Hoàng Tiểu Phỉ mới hồi phục tinh thần lại.
“Sao vậy?” Nhìn thấy Vương Sâm, sắc mặt Hoàng Tiểu Phỉ nhẹ nhàng hơn.
“Chị Phỉ, buổi chiều em phải ra ngoài gặp khách hàng, báo với chị một tiếng.” Năng lực Vương Sâm rất cao, giọng nói dễ nghe, hẹn khách hàng bình thường đều đáp ứng gặp mặt, một khi gặp mặt rồi, cơ hội liền vượt hơn 50%, đơn hàng trong tay anh thành công rất cao, công trạng tốt, đối với Hoàng Tiểu Phỉ mà nói cũng được thơm lây. Đối với lời hứa lúc trước đồng ý cho anh vị trí chủ quản hiện tai không thực hiện được, Hoàng Tiểu Phỉ còn hơi ngượng ngùng, bất quá chuyện này cũng không thể trách cô, muốn trách thì trách Cố Xán Xán được rồi, có thể để Cố Xán Xán chịu một việc phiền toái, cô dùng hết sức lực, đối với Vương Sâm vô cùng khách khí.
“Đi đi, cậu sau này muốn đi gặp khách hàng cứ trực tiếp làm, sau đó báo cáo lại với tôi cũng được, đúng lúc buổi chiều tôi cũng có hẹn với khách, phải ra ngoài, chúng ta cùng nhau đi.” Hoàng Tiểu Phỉ cười nói, trên thực tế là cô tâm tình không tốt, không muốn ở lại công ty, tìm cái cớ, đây là ưu điểm của việc làm nghiệp vụ, thời gian đi làm có thể tùy ý chút.
“Được, em đi chuẩn bị.” Vương Sâm gật đầu dứt khoát.
Thời điểm đi ngang qua văn phòng quản lí, Vương Sâm nhịn không được xoay đầu liếc mắt vào bên trong, chỉ thấy Cố quả lí đang viết gì đó, vài sợi tóc rơi xuống, sườn mặt đặc biệt xinh đẹp, tựa hồ chú ý tới mình đang nhìn cô, cô ngẩng đầu nhìn lên.
Vương Sâm vội vàng né tránh, cúi đầu đi.
Hoàng Tiểu Phỉ nhìn thấy rất không cam lòng, Cố Xán Xán sao có thể tốt số như vậy, đã câu được một con rùa vàng, bên này thằng nhóc này lại đối với cô nhớ mãi không quên.
Hai người ra ngoài, đã giữa trưa, Hoàng Tiểu Phỉ đề nghị cùng nhau ăn một bữa cơm, Vương Sâm đương nhiên không cự tuyệt, dù sao Hoàng Tiểu Phỉ hiện tại là cấp trên của anh.
“Chị Phỉ, lần trước chị đính hôn, vì trong nhà có việc không đi được, thật xin lỗi.” Hai người đi ăn chính là tiệm cơm dưới lầu lân cận, ăn cơm phần, nhưng trang trí rất ổn, thành phần tri thức gần đây đều thích tới nơi này, một phần cơm đợi từ 20 đến 40 phút.
“Không sao, nhưng cậu không đi thật sự đáng tiếc, ngày đó Cố Xán Xán thật xinh đẹp, chưa từng thấy qua cô ấy trang điểm, không thể ngờ được diện lên rất đẹp, tôi cũng không thể không khen ngợi.” Hoàng Tiểu Phỉ và Vương Sâm từng lén giao dịch, hai người ở chung, tựa hồ không giống với đồng nghiệp thông thường, dù sao cũng có cùng bí mật.
Vương Sâm cười khổ, vùi đầu ăn cơm, không muốn tiếp tục đề tài này, kỳ thực anh có ảnh chụp của Xán Xán hôm ấy, có đồng nghiệp vào công ty lưu truyền, Xán Xán ngày đó thật sự rất đẹp, nhìn thấy Xán Xán xinh đẹp như vậy, anh cảm thấy mình quả nhiên không thích sai người, bất quả mỗi tấm ảnh cơ bản đều có người đàn ông kia bên cạnh. Ngày hôm qua nghe thấy có người đến công ty mắng Xán Xán, anh cũng trốn chạy bình thường, cảm giác bây giờ rất phức tạp, sau đó cũng có nghe kể lại, người đàn ông đó đã ly hôn, người kia chỉ là vợ trước.
Anh là người gốc ở Hạ Châu, điều kiện rất tốt, nhưng không thể so sánh với tập đoàn Thịnh Nguyên, chỉ là loại cảm giác bị cự tuyệt bởi người mình thổ lộ, còn kèm theo sự nghiệp cũng không như ý, gần đây Vương Sâm quả thực không ổn, cũng anh anh còn hơn những người bạn cùng lứa cũng có dã tâm, trên mặt một chút cũng nhìn không ra, vẫn là bộ dạng người thanh niên tốt cố gắng hướng về phía trước.
Hoàng Tiểu Phỉ cảm thấy Vương Sâm thuộc cùng loại người với mình, cho nên anh chướng mắt mình, lại thích cô gái vô tâm như Cố Xán Xán.
Nhưng kết quả giống với mình, đều có cảm giác bị Cố Xán Xán đùa giỡn.
“Kỳ thực tôi nếu là cậu, nhất định sẽ lớn mật theo đuổi Cố Xán Xán, tuy rằng tên họ Mã kia có tiền, nhưng dù sao cũng từng kết hôn qua, trong nhà khẳng định rất phức tạp, tuy tôi không thích Cố Xán Xán lắm, nhưng không thể không thừa nhận, Cố Xán Xán không tồi, cũng không có tâm cơ gì,cậu nếu bỏ lỡ sẽ đáng tiếc.” Hoàng Tiểu Phỉ tỏ vẻ ân cần nói.
Thấy Vương Sâm cũng không mở lời, cô cũng không để ý, có nghe hay không là việc của cậu, cậu nếu nghe xong làm cho Cố Xán Xán thêm phiền não thì tốt, nếu không nghe vào thì những lời này cũng không nói Cố Xán Xán không tốt, cũng không có ý bới móc.
Hoàng Tiểu Phỉ là cô gái rất cơ mưu, ăn cơm xong liền không nói với Vương Sâm, nói thêm nữa trái lại phản tác dụng.
Buổi chiều cô đi thẩm mỹ viện chăm sóc da, nằm trên giường thẩm mỹ viện, nghe em gái làm mặt vừa tán dương vừa tâng bốc, tâm tình tốt lên, ngẫm nghĩ lại, Cố Xán Xán quen ai cũng không liên quan tới chuyện của mình, Triệu Hoa tuy kém hơn so với tập đoàn Thịnh Nguyên, nhưng so với đại đa số người vẫn tài giỏi, mình vì Cố Xán Xán mà nổi giận với anh, cuối cùng không biết có để tiện nghi cho tiểu tiện nhân nào không, tính toán đến lúc làm xong mặt, đi mua chút điểm tâm, đến nhà Triệu Hoa một chuyến, mẹ Triệu Hoa chính là người kiến thức hạn hẹp, dễ dụ dỗ, hoàn toàn cũng không có gì lo lắng, nghĩ như vậy, trong lúc mát xa nhẹ nhàng làm đẹp da, đã ngủ.
Trong khách sạn, Triệu Hoa và Vệ Minh Châu bị đói bụng mới tỉnh dậy.
Vệ Minh Châu cảm thấy con người dễ nhìn rất có ý tứ, có điểm giống với người bạn học của mình, nghĩ đến người bạn học, cô lại có chút áy náy, vì cưới Mã Liệt, cô bỏ rơi người ta, người đó là người cô rất yêu, cũng là người duy nhất, không cùng cô lên giường, cô kỳ thực rất quái lạ, có thể cùng một người đàn ông khác tùy tiện lên giường, cũng không thể cùng người đó lên giường, bởi vì người đó yêu mình? Có lẽ thế, đáy lòng Vệ Minh Châu cũng có một nơi mềm yếu.
Người bạn học đó rất cố gắng, bất quá ba mẹ anh ta ở nông thôn, có ba anh chị em, anh là anh cả, trong nhà có em trai em gái, muốn lên học, ba mẹ làm nghề nông, thân thể cũng không tốt, Vệ Minh Châu cũng thích người đó, nhưng tuyệt đối sẽ không cưới, cái loại cuộc sống khổ cực này, mẹ cô cũng nói, cho dù cô có nhà ở, về sau kết hôn cả đời đèu phải mang gánh nặng người thân của anh ta ở nông thôn, làm cho cô đoạn tuyệt ý muốn tiếp tục.
Triệu Hoa biết mình đã đính hôn, thời điểm hai người hoan ái, anh thậm chí hối hận mình đã đính hôn, nhưng nhìn cô gái này, cảm giác điều kiện gia đình tốt lắm, nhất định sẽ không yêu thương mình, anh có chút kiêu ngạo lại có chút tự ti, ngay cả một câu anh sẽ chịu trách nhiệm cũng nói không nên lời, cuối cùng chỉ kéo tay Vệ Minh Châu nói, “Cho anh số điện thoại, anh nếu nhớ em, có thể liên lạc với em không?”
Vệ Minh Châu rất hưởng thụ người đàn ông này lưu luyến mình không rời, cùng anh trao đổi số điện thoại, trước khi rời đi, quay đầu lại nhìn Triệu Hoa, lại làm cho Triệu Hoa đang phiền muộn thất thần thêm một lát.
Vệ Minh Châu về đến nhà, vừa vào cửa liền vung giày đầy đất, nhìn trong nhà hình như có người, cô gọi, “Mẹ, ai tới hả?”
Trương Dong sắc mặt không tốt ngồi trong phòng khách cũng không trả lời, nhưng Vệ Đông Hoa mặt tươi cười nói, “Là Chí Bang đến, cậu ta nói đến thăm con.”
Vệ Đông Hoa cảm thấy chàng trai này không tồi, nghe thấy con gái mình ly hôn, liền có ý muốn kết hôn với cô, người cũng kiên định.
Vệ Minh Châu thấy người trong phòng khách đứng lên, người đàn ông hơi gầy yếu đứng ở kia, một đôi mắt thân thiết nhìn mình, cô nhất thời cả người không được tự nhiên, bởi vì tối qua hoan ái, trên cổ còn rất nhiều ấn kí, cô vội chạy lên lầu, “Em đi thay quần áo, anh cứ ngồi trước.”
Người đàn ông thấy cô, đầu tiên nhìn thấy vậy, Vương Chí Bang có chút khó chịu, vối đối với mặt lạnh kia của mẹ Minh Châu đã không thoải mái, không thể ngờ được mình đợi một lúc lại nhìn thấy Vệ Minh Châu bộ dáng như vậy, tâm anh liền lạnh, lên tiếng, “Không có việc gì, anh chỉ tiện đường đến thăm em, em giữ sức khỏe, anh đi trước.”
Nói xong liền vội vàng rời đi.
Vệ Minh Châu muốn đuổi theo, giọng nói Trương Dong thốt lên, “Người này như quỷ còn muốn theo đuổi con gái tôi, không được đi.”
Vương Chí Bang nghe thấy, cước bộ anh càng rời đi nhanh hơn.
Mà Hoàng Tiểu Phỉ ở thẩm mỹ viện chăm sóc da xong, đi mua chút điểm tâm ở Cát Tường, lại đi mua thịt kho ở Phẩm Kí, mang đến nhà Triệu Hoa.
Mẹ Triệu Hoa bởi vì ngày hôm qua Hoàng Tiểu Phỉ không đến ăn cơm còn tức giận, kết quả con trai cũng không trở về, bà nghĩ Hoàng Tiểu Phỉ bắt cóc con mình, thấy thế nào cũng không vừa mắt.
Quyết định chú ý dỗ dành mẹ Triệu Hoa trước, Hoàng Tiểu Phỉ sao bởi vì sắc mặt này mà lui bước, lúc cô làm việc còn gặp qua khách hàng khó chiều hơn, chỉ cần xem bà như khách hàng chứ không phải mẹ chồng tương lại, lập tức liền thu phục.
“Mẹ, mẹ mặc đồ màu đỏ thật đẹp mắt nha, chúng ta nếu ra ngoài dạo phố, mẹ nhìn như chị gái của con.” Hoàng Tiểu Phỉ nói năng lưu loát, đem điểm tâm bày ra bàn, chạy tới phòng khách, dụ mẹ Triệu Hoa ăn một miếng.
“Đây là bánh đậu xanh ở Cát Tường, không có đường, rất tốt cho sức khỏe, ăn còn đẹp da, mẹ, an thủ một miếng đi.”
“Con nha đầu này, ngày hôm qua nấu cơm ngon cô không tới ăn, bây giờ lại mong chờ tới đây lấy lòng bà già như tôi.” Nguyên Ái Bình đối với câu khen ngợi kia của cô rất thích thú, bà thích mặc đồ màu đỏ, ba Triệu Hoa thích uống rượu, mua món kho tới nhắm rượu là tốt nhất.
“Các con tuổi trẻ phải tiết chế một chút.” Mẹ Triệu Hoa nghĩ con trai cả đêm không về, cũng không gọi điện thoại, thật là có vợ sẽ không có mẹ, không khỏi ý kiến một câu.
Hoàng Tiểu Phỉ không hiểu chuyện gì cả, bất quá vẫn vẻ mặt dịu dàng đáp lời.
Triệu Hoa phóng đãng cả đêm, lúc chia tay Vệ Minh Châu cũng đã tối, gọi điện đến công ty xin nghỉ phép, thời điểm hành sự không phát hiện, bây giờ hai chân đều nhũn đi, trực tiếp về nhà.
Vào cửa, liền đặt mông ngồi trên sôpha, không nhìn đến Hoàng Tiểu Phỉ đang ở nhà bếp.
Mẹ Triệu Hoa thấy bộ dáng mệt mỏi của con, trong lòng vừa đố kỵ vừa đau lòng, mới nói với Tiểu Phỉ đây, ngoài miệng đáp lời, trên thực tế cũng như vậy, trên cổ con trai mấy vết màu hồng không lừa gạt được người từng trải như bà.
Nguyên Ái Bình giáo huấn con trai mình, nói, “Các con còn trẻ tuổi như vậy, thật sự là một chút cũng không biết quý trọng thân thể, hôm qua cả đêm không về nhà, hôm nay tinh thần lại không tốt như vậy.”
Hoàng Tiểu Phỉ bưng dĩa thịt đi ra, vừa vặn nghe thấy mẹ Triệu Hoa nói, vẻ mặt kinh ngạc, cả đêm không về nhà, đi đâu?
Nguyên Ái Bình cũng không để mặt mũi cho Hoàng Tiểu Phỉ, nói thẳng, “Tiểu Phỉ a, không phải mẹ nhắc các con, các con ở bên ngoài ăn đêm, ít nhất cũng phải gọi điện về cho mẹ, để mẹ lo lắng cả đêm.”