Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhanh! Nhanh! Nhanh hơn nữa!!!
Cơ hội quý giá!
Lăng ánh mắt rét căm căm đầy mùi giết chóc, thân thể cậu tăng hết tốc độ lao về phía đối phương. Bản năng chiến đấu báo cho cậu biết rằng dù cho một mũi tên kia sau lời chú sức mạnh có đột nhiên được tăng nhiều như vậy cũng không đủ để tiêu diệt một vị thần. Cậu chàng vẫn cần cướp lấy cơ hội hiến có này để ra thêm đòn tuyệt sát… Vào ngay thời điểm đối phương suy yếu nhất! Chính là hiện tại!
Cùng lúc đó ở phía đối diện, mũi tên vừa rồi tới quá nhanh khiến vị thần biển không chút phản ứng cũng đã trúng tên. Để rồi theo sau đó thân thể hắn ta đột nhiên như bị hàng ngàn hàng vạn mũi tên không ngừng bắn phá đâm chọc khiến vị thần này không khỏi hét lên một tiếng vì đau đớn. Theo bản năng, cơ thể hắn ta lập tức hóa thành bọt biển muốn trốn tránh vạn tiễn xuyên thân nỗi khổ. Ấy vậy mà dù cho sau đó cơ thể có tan thành ngàn vạn bọt khí như thế nhưng dường như cũng không thể nào thoát khỏi ảnh hưởng của mũi tên đầy quyền năng kia.
Nơi trung tâm khối bọt khí hình người giờ vẫn nằm sừng sững một mũi tên đang tỏa ra ánh sáng. Vị thần biển lập tức hiểu được chỉ có tự mình nhịn đau tự tay rút đi mũi tên ra khỏi cơ thể thì mới có thể thoát khỏi thứ quyền năng đang giày vò. Tuy rằng một mũi tên quyền năng này không đủ để khiến hắn ta mất mạng chịu thua, nhưng không ngừng không nghỉ cảm giác thân thể bị ngàn vạn mũi tên bắn phá cũng thật không phải là chuyện tốt, không phải ai ai cũng chịu được. Dù cho đó có là một vị thần cũng không ngoại lệ. Ai bảo mũi tên này cũng chẳng khác nào một mũi tên thần đây!
- Kengggg…!!!
- Khốn nạn!!!
Vị thần biển giận dữ khi vừa phải nhẫn nhịn cơn đau tê tâm phế phổi vừa cần vung lên chiếc đinh ba đón đỡ đòn chém mạnh của đối phương về phía mình. Thanh gươm kẻ địch đang cầm trên tay cho hắn ta cảm giác có điểm gì đó rất nguy hiểm. Có một cảm giác như đối mặt với thiên địch, dù cho năng lực nhỏ bé nhưng vẫn hết sức khiến hắn e ngại.
Có lẽ nó hẳn cũng không phải là vật phàm. Chịu đau một mũi tên là quá đủ rồi, vị thần biển của chúng ta cũng không muốn ăn thêm một lần thiệt thòi nữa vì coi khinh đối thủ. Đã bao nhiêu năm… đã bao nhiêu năm rồi hắn ta chưa từng phải chịu nỗi sỉ nhục như bây giờ! Thậm chí ngay cả kẻ thù truyền kiếp đời đời của bản thân cũng chưa từng có thể khiến hắn ta phải chịu đựng nỗi khổ vạn tiễn xuyên thân đau như thế.
Thật đáng chết!!!
Loài người đều là đám đáng chết!!!
Gào thét lại gào thét, vị thần biển trong lòng giờ xin thề rằng nhất định phải khiến kẻ đối diện chịu nỗi đau dằn vặn hơn mình gấp trăm ngàn lần, trăm vạn lần, trăm triệu lần cũng không đủ hả giận. Và điều đó sẽ chỉ sau ngay đây thôi!!!
Sức mạnh của thần linh không phải có thể dễ dàng trêu chọc như vậy đấy!!!
Vị thần biển ánh mắt giờ tràn đầy hung bạo.
…
Phía bên kia ngay lúc này, tạm không nói đến đòn phản kích của vị thần biển chuẩn bị tung ra, chỉ riêng bản thân Lăng giờ phút này cảm giác cũng đã rất không tốt đẹp gì rồi.
Tình thế thật tệ!
Có lẽ bởi vì sức mạnh của bản thân vị thần biển hoặc sự tôn kính của đàn cá đối với chủ nhân của mình… Nói chung đoạn đường từ vị trí Lăng bắt đầu nhảy lên lao về phía đối phương… đoạn đường trước đám cá biển chen chúc với nhau như dải đất liền, khả năng chạy đến khoảng cách xung quanh đối phương lại không có nổi lấy dù chỉ một con cá. Xung quanh nơi vị thần biển đang đứng là nước biển xanh ngắt. Vị trí tiếp đón duy nhất có lẽ chỉ còn lại chú cá đuối khổng lồ ông thần này đang cưỡi mà thôi. Và đứng trên nó chẳng dễ chịu gì…
Trơn thoài loài ra á!!!
Gươm thần đã được cậu chàng gọi ra ngay sau khi mũi tên vừa phóng ra. Nói đúng hơn là ngay khi mũi tên phóng ra từ Nỏ thần thì quyền năng sử dụng Nỏ thần cũng dùng hết. Chiếc nỏ trên tay lập tức biến mất chẳng khác nào đám hàng xài một lần.
Gươm và đinh ba của đối phương va chạm. Chân của Lăng ngay sau đó đứng trên thân con cá đuối khổng lồ. Khả năng da của nó quá trơn. Trơn như bôi mỡ vậy. Này khiến cho dù bản năng, kĩ xảo chiến đấu của cậu hiện tại đã vô cùng mạnh mẽ uyên bác cũng không ăn thua gì. Thậm chí suýt chút nữa thì ngã nhào. May là đối phương chỉ vung đinh ba rồi thôi chứ không nếu lại đâm thêm một phát…
Câu truyện chắc kết thúc ngay quá!!!
Khoan khoan… cơ hội tốt!
Lăng thật nhanh vung gươm lên chém!!!
…
Vị thần biển vung lên đinh ba muốn đón đỡ, ngay sau đó hơi suy nghĩ trong nháy mắt liền đã có quyết định. Trước tiên tiêu diệt tên đối thủ trước mắt này trước rồi sẽ sau đó xử lý mũi tên đang cắm trên ngực sau. Mà có lẽ nếu giết chết được đối phương thì mũi tên đáng chết này không biết chừng cũng tự nó biến mất. Tin rằng bản năng cảm giác của một vị thần là sẽ không sai!!!
Một cái khẽ giậm chân, chú cá đuối khổng lồ dưới thân liền hiểu ý mà chao đảo thân hình. Này lớp da trơn trượt lại tăng thêm bắt đầu tiết ra vô số chất nhầy… Đối với kẻ xâm lấn như Lăng ngay lập tức mất đi an ổn. Suýt thì ngã!!!
Không những thế vị thần biển còn sử dụng quyền năng của mình điều khiển vô số cột nước thật tho to phá mặt biển mà ra, muốn đâm sầm, muốn cuốn phăng đi kẻ địch trước mắt. Đinh ba thì lần hai đánh về phía đối phương. Có thể nói là trên dưới trái phải xa gần các thể loại nhằm vào công kích.
Chỉ giây lát nữa thôi. Giây lát sau đó đối phương sẽ trở thành cá nằm trên thớt mặc hắn ta bày biện.
- Á…!!!
Âm thanh đau đớn phát ra từ miệng vị thần biển. Ngay khoảnh khắc trước đó hắn ta còn sắp hiển lộ vẻ mặt đắc ý khi chiến thắng, khả năng khoảnh khắc sau đã là vẻ mặt đau đớn khó tin khi bị thanh gươm kia chém đứt ngang người.
Tại sao lại như vậy???
Tại sao lại có thể như vậy???
Rõ ràng đã vung binh khí đón đỡ rồi cơ mà???
Vị thần biển rất chi không thể hiểu rõ!!!
…
Khoảnh khắc sau đó…
Gian xảo loài người! Ta sẽ không tha cho ngươi đâu… Hãy đợi đấy!!!
Ta sẽ còn quay trở lại!!!
Vị thần biển chết! Vẻ mặt căm giận mười phần mười chết không nhắm mắt. Thân thể dần tan biến đi thành từng hạt từng hạt lấp lánh ánh sáng như những vì sao.
Cơ thể con cá đuối dưới chân lập tức lạnh run run khựng lại, quên bẵng đi sứ mệnh vừa được giao cho. Mặt biển chợt nhiên tĩnh lặng. Bão tố thật nhanh ngừng. Không chỉ ở nơi đây mà là trên toàn bộ vùng biển Đông này. Bão rút đi quá nhanh khiến mọi người kinh ngạc trợn tròn mắt. Nhất là những người làm khí tượng thủy văn. Chỉ thấy vốn đang bao la rộng lớn mây đen trên màn hình theo dõi đột nhiên như quả bóng xì hơi khoảnh khắc liền lặn mất tăm. Thần kì vô cùng!!!
Khốn nạn! Này là đám mây dài rộng cả hàng ngàn kilomet biết không???
Nói xì là xì luôn được à???
Thật quỷ dị a… Thật quỷ dị!!!
Anh nhân viên nhận nhiệm vụ trông coi khí tượng buổi tối ngày hôm đó bắt đầu suy nghĩ xem ngày mai mình có nên đi cắt kính mắt mới hay không. Hẳn là vừa rồi nhìn nhầm hoặc có lẽ mình đang mộng du đi. Nghĩ vậy anh rất dũng cảm tát mạnh một cái lên mặt bản thân…
Móa!... Thật đau!!!
Ngu quá! Biết thế chỉ cần đánh lên đùi là được rầu~
Anh chàng uể oải nghĩ.
Chuyện ở trạm khí tượng tối nay vì vậy trở thành bí mật không thể nói của anh chàng!
…
Trên mặt biển…
Lăng giờ đang đứng trên lưng con cá đuối khổng lồ khi trước. Xung quanh từng cột nước khổng lồ thô to vừa thoát khỏi mặt nước khi trước giờ lại ầm ầm rơi xuống mặt biển. Âm thanh vang lên thật lớn nhưng cũng không đánh thức nổi sự chú ý của ai đó trở về.
Lăng đang lẳng lặng đứng đón nhận lấy quyền năng mới của mình!!!
Vừa nãy ngay trong lúc nguy hiểm cận kề cậu chợt nghĩ ra lợi dụng việc thu hồi, triệu hoán Gươm thần để làm ra động tác giả đánh lừa đối phương. Không nghĩ tới vậy mà thật đúng là thành công. Dễ dàng xuyên qua đinh ba của vị thần biển, chém ngang hông đối phương trước nhờ đó làm đến một đòn giết chết. Này nói tới phần nhiều may mắn đối phương khi đó còn đang bị mũi tên thần không ngừng áp chế gây đau đớn không rảnh tay chuyên chú chiến đấu với cậu chàng.
Quan trọng nhất là hình thể đối phương không khác con người là mấy, một đòn chém ngang lưng hoàn toàn đủ để giết chết. Phải biết quyền năng Gươm thần của Lăng khá là đặc biệt, tuy rằng nó giống như thần binh lợi khí khiến thần linh đối với mặt nó chẳng khác nào người bình thường đối mặt với gươm đao.
Khả năng nếu đối phương cơ thể biến thành quá to lớn, khi đó dùng Gươm thần đâm tới đối phương thật chẳng khác nào người thường đối mặt với cây kim sắc bén nho nhỏ mà thôi. Cho dù có thể gây thương tích cũng chẳng đáng là bao. Không cách nào đánh giết đối thủ. Cũng còn tốt vị thần lần này hình thể vừa phải. Khoảng cách lại gần,… Ăn may thành công!
Giờ thì đã đến lúc cậu chàng hưởng thụ thành quả.
Quyền năng cậu cướp đoạt được phải…
…
Kết thúc chương 27.