Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Tốt rồi! Tốt rồi! Không phải là không muốn người ta quấy rầy anh tán gái thôi sao. Yên tâm! Em sẽ phối hợp với anh thật ăn ý~
Erica nháy nháy mắt tinh nghịch nói, một đôi tay vậy mà đang chỉnh lý lại quần áo của cậu chàng như người vợ hiền tiễn chồng đi xa xứ vậy. Đang lúc Lăng cảm giác đầu mình có chút không gian thác loạn nên mới có những ý nghĩ linh tinh kì quái như thế, cô nàng vẻ mặt lại đột nhiên chuyển biến 180 độ, biến hóa trở nên lạnh băng băng lạnh băng băng. Lúc này từ ngoài nhìn qua dường như hai người bọn họ hoàn toàn là hai kẻ xa lạ vậy!
- Như vậy được chưa anh yêu!
Gọi thì gọi anh yêu nhưng giọng nói của Erica hiện tại cho người ta cảm giác hai chữ kia cũng chẳng khác nào cô nàng đang gọi tên con chó nhỏ con mèo nhỏ vậy. Chẳng có gì đặc biệt ý nghĩa ở trong hai chữ đó cả!
- Được… được rồi!
Lăng mặt có chút không thói quen, miệng theo bản năng đáp lời.
- Tốt! Vậy em đi vào lớp trước đây. Anh vào ngay sau nhanh nhé!
Dứt lời, cũng không đợi Lăng có gì đáp lại Erica liền xoay người rời đi trước. Vẻ mặt trương dương, dáng vẻ tự tin ánh mặt trời, cho người ngoài cảm giác giỏi giang khéo léo mười phần. Có lẽ đây mới là bộ mặt thật của cô nàng đi. Độc lập, kiên cường, không phụ thuộc vào bất cứ kẻ nào! Thảo nào cái biểu hiện như chim nhỏ nép vào người trước kia của cô nàng luôn cho Lăng cảm giác gì đó là lạ,… giả tạo không có thật.
Móa! Mình đang suy nghĩ gì rồi???
Tốt rồi Lăng! Mày không phải là yếu sinh lý! Đây chỉ là sự trung kiên,… là trách nhiệm mà một người đàn ông thực sự cần phải làm mà thôi. Trên đời này cám dỗ thật sự nhiều nhiều lắm. Muốn vượt qua người khác, trở thành người trên người thì phải chịu đựng được những cán dỗ này biết không!!! Cứ coi như đây là một lần tập luyện đi.... bla bla.
Tự an ủi bản thân mình một thôi một hồi, Lăng tâm tình cuối cùng cũng coi như bình tĩnh trở lại. Lấy tay phủi phủi một lần nữa, chỉnh lý lại quần áo, cậu chàng khuôn mặt theo bản năng cũng cố trở nên trương dương tự tin hơn, nện vững bước chân tiến về phía giảng đường. Trong đầu vậy mà đột nhiên toát lên ý nghĩ.
Móa! Không phải là lập cái hậu cung sao không? Ta đây là ai cớ chứ???
Ta đây là người đàn ông có thể tiêu diệt thần!
Là xuyên việt nhân vật chính!!!
Một cái hậu cung thì đã nhằm nhò quái gì~
Tất nhiên đây chỉ là ý nghĩ chợt lóe lên thì qua trong đầu cậu chàng mà thôi. Bởi vì…
Một cô gái giờ đang cắn cắn môi vẻ mặt đáng thương đáng thương đang đứng đợi cậu ở nơi tán cây tất qua trên đường tới giảng đường.
Thời điểm đối mặt với bạn gái Vũ Trần Linh đã đến~
Đây là báo hiệu cái chết đang đến gần sao? Lăng giờ có chút mê man rồi!!!
…
Kết thúc chương 37.