Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ngũ Dao vô cùng kinh hãi.
"Con không nói cho cha mình sao?"
Tư Hân Nhiễm vội vàng lắc đầu: "Tôi nào có không biết xấu hổ như vậy, dù sao cũng là tôi làm sai ở trước."
Ngũ Dao: "..."
Bà ta cảm thấy mình chắc chắn đang mơ.
Đồ ma quái như Tư Hân Nhiễm lại nói ra lời như vậy?
"Hơn nữa, ngài cũng hiểu lầm rồi, quả thật tôi thích anh Cung Dịch nhưng cái thích đó là em gái thích anh trai." Lúc nói lời này, trái tim Tư Hân Nhiễm lại tan vỡ thêm một lần nhưng ở trước mặt bà mẹ ghẻ độc ác này, cô ta phải nhịn!
"Hơn nữa..."
Tư Hân Nhiễm nuốt nước bọt, cố nén nghẹn ngào, sau đó tiếp tục tự làm tim mình tan nát: "Ngài hãy nghĩ thoáng hơn một chút, việc anh ấy thích người xinh đẹp như Cố Kiều Niệm cũng không có gì bất ngờ."
Nói xong, cô ta còn nhấn mạnh: "Ai lại không thích người xinh đẹp chứ?"
Ngũ Dao tức đến bể phổi.
Rốt cuộc Cố Kiều Niệm có lai lịch gì, lại có thể chỉnh cho mấy kẻ ma quái này trở nên ngoan ngoãn như vậy?
Cô hạ cổ sao?
Ngũ Dao không muốn nói thêm gì với Tư Hân Nhiễm nữa, chỉ nói dăm ba câu linh tinh rồi trở về phòng bao.
Tư Hân Nhiễm ủ rũ cúi đầu đi đến hội trường.1
Bây giờ cô ta rất hối hận.
Tại sao vừa rồi khi nhìn thấy Cố Kiều Niệm đi đến bên này, cô ta lại tò mò đi theo chứ?
Không đi theo thì không có chuyện.
Bây giờ thì hay rồi.
Không nói đến việc phát hiện mối quan hệ ngầm giữa Cố Kiều Niệm và Cung Dịch, cô ta còn phải cắn răng phủ nhận việc bản thân thích Cung Dịch vì không muốn Ngũ Dao có cơ hội lợi dụng mình, hơn nữa còn phải dối lòng mà nói Cố Kiều Niệm rất xứng đôi với Cung Dịch.
Trong lòng Tư Hân Nhiễm cũng có cùng thắc mắc với Ngũ Dao.
Rốt cuộc Cung Dịch vừa ý Cố Kiều Niệm ở điểm nào?
Chẳng lẽ bởi vì Cố Kiều Niệm đẹp sao?
Mối tình đầu của cô gái nhỏ vừa mới tràn đầy vui mừng mà nảy mầm, còn chưa kịp lớn lên, chưa kịp nở hoa đã bị câu nói thích người khác đi của Cố Kiều Niệm nhổ tận gốc.
...
Trước khi quay lại sảnh tiệc, Cố Kiều Niệm trở về phòng trang điểm sửa sang lại một chút.
"Vừa rồi nhóc đáng thương gọi điện tới." Chu Chu đưa điện thoại cho cô.
Cố Kiều Niệm cầm điện thoại di động lên, sau đó nhốt mình vào phòng vệ sinh trả lời điện thoại của Cung Dịch.
Điện thoại vừa mới kết nối, Cung Dịch đã bắt máy.
"Sắp xếp ổn thỏa rồi à?" Cố Kiều Niệm hỏi.
"Ừ." Cung Dịch đáp lại: "Hoạt động có thuận lợi không?"
"Có trang phục trăm vạn của ngài ở đây, có thể không thuận lợi sao?" Cố Kiều Niệm nói.
Cung Dịch mỉm cười: "Em thấy ảnh trên mạng rồi, đúng là tiên nữ."
Cố Kiều Niệm hơi sửng sốt.
Cung Dịch đang lên mạng?
Cô nghĩ đến việc các đại fan đang cầm đầu làm, lập tức cau mày theo bản năng.
"Làm việc cho tốt, đừng lúc nào cũng lên mạng."
"Em chỉ xem những tin liên quan đến chị." Cung Dịch nói xong thì lập tức chuyển đề tài: "Gặp người nhà họ Cung rồi sao?"
"Ừ." Cố Kiều Niệm gật đầu: "Nói chuyện rất suôn sẻ."
Nghe vậy, Cung Dịch lại nhớ tới hình ảnh cô suýt chút nữa đã đánh bà cụ lúc trước.
Trong lòng không hiểu sao lại buồn cười.
Anh chỉ mong không phải loại suôn sẻ như vậy.
Cung Dịch rất hiểu mấy người một nhà kia, bọn họ hoặc là chỉ tay năm ngón, kẹp súng mang gậy lúc nói chuyện, hoặc là sẽ không nói gì.
"Không cần chịu đựng bọn họ vì em." Cung Dịch nói tiếp.
"Tôi biết rồi."
Lúc này, bên phía Cung Dịch truyền tới tiếng nhắc đi họp.
Cố Kiều Niệm vội vàng nói: "Cậu đi làm việc đi, lúc về tôi sẽ gọi video cho cậu."
"Được."
Điện thoại ngắt kết nối, Cố Kiều Niệm đi ra ngoài sửa lại lớp trang điểm, sau đó quay về bữa tiệc.
Lúc này đã có thêm rất nhiều minh tinh tiến vào sảnh tiệc, bên trong cũng có người từng hợp tác với Cố Kiều Niệm.
Sau khi hỏi han từng người, cô ngồi xuống xem biểu diễn.
Hai vị nhà họ Cung kia vẫn chưa trở về.
Cố Kiều Niệm cũng không sốt ruột, dù sao hiện tại, người đang ngồi trên đống lửa cũng không phải là cô.
Tối nay Hứa Hi Nghiên cũng tới nhưng có lẽ vì sợ Cố Kiều Niệm nên cô ta vẫn luôn ngồi ở chỗ rất xa, không dám tới gần.
Nghĩ kỹ thì cũng phải, mỗi lần cô ta muốn làm chuyện gì đều sẽ bị Cố Kiều Niệm vạch trần.
Nếu tiếp tục dày vò như vậy, kết cục của cô ta sẽ rất nổi bật.
Cho nên Hứa Hi Nghiên lựa chọn tạm thời cách xa Cố Kiều Niệm, dù sao quân tử trả thù mười năm không muộn, cô ta nhỏ hơn Cố Kiều Niệm, vẫn có thể làm được điều đó!
Bữa tiệc nhanh chóng đi tới hồi kết.
Một vài người có lịch trình khác đã bắt đầu rời đi trước.
Thấy sắp đến giờ, Chu Chu tới chào hỏi nhà tổ chức, sau đó chuẩn bị đưa Cố Kiều Niệm rời đi.
Nhân viên phục vụ vẫn luôn chú ý Cố Kiều Niệm giúp Ngũ Dao và bà cụ Cung lập tức đi nói cho hai người biết.
"Không phải mười giờ mới hết sao? Bây giờ còn nửa tiếng!" Ngũ Dao cau mày.
Bà ta vẫn chưa nghĩ ra cách đáp lại Cố Kiều Niệm còn cô thì lại muốn về sớm?
"Nên làm gì đây?" Bà cụ cũng gấp.
Trước khi ra ngoài, hai người còn nhiều lần cam đoan với Cung Tư Dương là chắc chắn có thể giải quyết được Cố Kiều Niệm.
Bây giờ thì hay rồi.
Không nói tới việc không giải quyết được Cố Kiều Niệm, vừa rồi bọn họ còn bị cô chửi đến mức không kịp vuốt mặt.
"Hay là con đi tìm cô ta, bảo cô ta cho chúng ta cân nhắc thêm mấy ngày?" Bà cụ nói.
"Cố Kiều Niệm cứng rắn như vậy, làm sao có thể cho chúng ta cân nhắc thêm mấy ngày?" Ngũ Dao bắt đầu phiền não: "Mẹ, rốt cuộc lần trước ngài đã nói gì với Cố Kiều Niệm? Sao cô ta lại tức giận như vậy?"
"Con có ý gì? Vừa rồi con chính là người đã chọc tức cô ta đó! Bây giờ lại muốn trách mẹ?" Bà cụ vỗ bàn hét lên.
Ngũ Dao đau đầu gần chết.
Nếu hôm nay bà ta gật đầu thừa nhận thỏa thuận trước đó với Cung Dịch mất hiệu lực, tập đoàn Vân Đỉnh vẫn thuộc về Cung Dịch thì về sau sẽ rất rắc rối, dựa theo tính nết của mấy người nhà họ Cung kia, cuối cùng chắc chắn bà ta sẽ phải chịu oan uổng.
"Mẹ, con chỉ là con dâu, không thể tự ý đưa ra quyết định với yêu cầu của Cố Kiều Niệm, ngài quyết định đi." Ngũ Dao nhắm mắt nói.
Bà cụ hơi sửng sốt.
Ngũ Dao không muốn chịu oan uống, bà ta muốn chắc?
Lần trước bà ta chọc đến Cố Kiều Niệm, một số người trong nhà đã bắt đầu châm chọc bà ta.
Lúc này, nhân viên phục vụ đi tới gõ cửa.
"Bà chủ, Cố Kiều Niệm đã đi ra từ phòng trang điểm, chuẩn bị lên xe rời khỏi rồi." .
Bà cụ lập tức như gặp phải kẻ thù
Bà ta suy nghĩ một lượt, sau đó lấy điện thoại gọi cho Hứa Cao.
Một lúc sau, Hứa Cao mới nghe máy.
"Bà chủ." Hứa Cao cung kính mở miệng.
"Hứa Cao, bây giờ cậu tìm Cung Dịch, nói với nó là cô Cố điên rồi! Cô ta muốn phá ước hẹn lúc trước của chúng ta, giúp Cung Dịch đoạt lại tập đoàn Vân Đỉnh!" Bà cụ vội vàng nói.
Đầu điện thoại bên kia im lặng trong chốc lát, sau đó Hứa Cao trả lời: "Bà chủ, cậu chủ bảo rằng nếu ngài gọi điện thoại nói về yêu cầu của cô Cố, tôi chỉ cần trả lời rằng cô Cố nói như thế nào thì ngài cứ làm như vậy là được."
Bà cụ sửng sốt: "Cung Dịch nó điên rồi à?"
Hứa Cao không lên tiếng.
Ông ấy biết hôm nay người nhà họ Cung muốn tới tìm Cố Kiều Niệm nhưng không ngờ Cố Kiều Niệm lại giúp Cung Dịch cướp Vân Đỉnh về.
Điều này khiến ông ấy rất bất ngờ, cũng càng không đoán được rốt cuộc nữ diễn viên quốc dân có nhân khí cao này muốn làm gì.
"Bà chủ, đối với cậu chủ, có lẽ cô Cố còn quan trọng hơn so với tưởng tượng của chúng ta, tôi khuyên ngài... vẫn nên làm theo đi."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");