Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 4 giờ sáng, ký túc xá của bộ chỉ huy vẫn còn sáng đèn. Tại phòng khách của thượng tướng, William và Rambo đang ngồi trên sofa xem phim tình cảm dài tập. Nội dung cả bộ phim chỉ xoay quanh những trùng cái cống hiến hết mình cho đế quốc, sau đó cùng được gả cho một trùng đực tạm được, kết HE.
"Nhàm chán, chẳng có gì đặc sắc." William bỏ miếng bắp rang bơ vào miệng, bắt đầu cầm lấy điều khiển chọn phim khác.
Rambo nhìn đồng hồ thấy đã nửa đêm, liền nói: "Xavier vẫn chưa về sao? Có cần gọi xem anh ấy đang ở đâu không nhỉ?"
"Gọi cậu ta là anh làm gì?" William liếc xéo Rambo. "Cậu còn lớn tuổi hơn Xavier cơ mà!"
Thực chất Rambo lớn hơn Xavier 3 tuổi, khi thấy Xavier vừa nhập học vào học viện quân sự liền gọi hắn là "đàn em", liền bị Xavier đè ra đánh một trận te tua, sau đó bắt Rambo sửa miệng gọi mình là anh.
Rambo cười hiền lành đáp: "Có sao đâu, Xavier mạnh hơn tôi mà, gọi là anh cũng được."
"Hừ, tên cuồng đồ ngang ngược! Vậy mà từ khi dính vào trùng đực lại trở nên ngoan như cún!" William khinh bỉ mắng. "Từ khi gặp đại điện hạ, tên đó cứ như trở thành trùng khác! Ngày nào cũng như đắm chìm trong bong bóng tình yêu, thi thoảng tự dưng lại ôm mặt rồi cười hề hề như thiểu năng trí tuệ."
"Nhưng mà 4 giờ sáng rồi sao Xavier vẫn chưa về nhỉ?" Rambo thắc mắc. "Viện nghiên cứu cơ giáp đâu cho khách ở lại muộn như vậy?"
Nói đến đây, Rambo che miệng, kinh ngạc thốt lên: "Hay là..."
"Hay là cái gì?" William cũng nhỏm dậy.
"Hay là điện hạ rốt cuộc cũng vừa ý Xavier, đêm nay đánh dấu anh ta..."
"Đừng nói bậy!" William lập tức mắng Rambo. "Hôn nhân trong giới quý tộc không phải đơn giản đâu, nếu bị đánh dấu trước khi kết hôn là coi như xong đó! Kết cục chỉ có thể trở thành thư nô!"
Nói xong, William lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nhưng tên đó ngốc lắm, tôi đã nói bao nhiêu lần rồi mà chẳng biết có để vào đầu không. Không được, phải gọi cho cậu ta!"
Ngay khi William vừa lấy máy truyền tin gọi cho Xavier thì bên ngoài cửa phòng khách cũng vang lên tiếng chuông điện thoại. Sau đó chốt cửa phòng khách đột nhiên được xoáy một vòng, rồi cửa cũng được mở ra.
Xavier thất thểu, cúi đầu bước vào phòng.
William lập tức quan sát Xavier, có phần yên tâm khi thấy hắn không có dấu hiệu bị đánh dấu. Gì thì gì cứ phải cưới xin đàng hoàng đã, hôn nhân với hoàng tộc không đùa được đâu!
"Xavier!" William vừa mở miệng gọi, thấy Xavier từ từ ngẩng đầu lên liền sửng sốt.
Mũi hắn đỏ bừng, hai khoé mắt cũng ướt đẫm, sưng phồng. Khi nhìn thấy hai người bạn thân thiết nhất, đôi mắt sưng vù lại tiếp tục nhoè nước, sau đó nước mắt cứ từng giọt rơi xuống.
"William, Rambo... Điện hạ... ngài ấy ghét tôi rồi..."
Nói rồi Xavier oà khóc, khiến cho cả William và Rambo đều sững sờ. Quen biết bao nhiêu năm, không đếm hết những lần cùng nhau vào sinh ra tử, dù là vết thương nặng đến mức bị tướng quân tộc orc, Elka, đâm xuyên qua ngực như trận chiến khốc liệt giành lại mỏ quặng mấy ngày trước, họ cũng chưa từng thấy Xavier nhăn mày chứ đừng nói là chảy một giọt nước mắt.
Vậy mà giờ đây, nhìn Xavier vì một trùng đực mà có thể khóc oà lên như trẻ con như vậy, họ liền biết, Xavier đã triệt để hết đường cứu chữa.
Sau khi nghe hắn thút thít kể lại mọi chuyện, William mới thở dài nói: "Không phải đã bảo cậu đừng nói gì với điện hạ sao? Chuyện rút lại yêu cầu từ hôn chỉ nên nói với đế hùng bệ hạ thôi, sau đó xin ngài ấy ban hôn cho cậu và điện hạ, rồi nói với điện hạ là đế hùng không đồng ý với yêu cầu từ hôn của cậu. Đại điện hạ sẽ không làm trái ý đế hùng."
Đây là kế hoạch ban đầu của William, nhưng giờ thì toang rồi.
"Giờ cậu lại đi nói hết với điện hạ thì đương nhiên ngài ấy sẽ tức giận rồi. Ngài ấy là đại hoàng tử, đâu phải cậu cứ thích từ hôn là từ hôn, rồi muốn kết hôn thì ngài ấy cũng phải kết hôn với cậu đâu."
Nước mắt và nước mũi Xavier chảy ròng ròng, Rambo liền đưa khăn giấy cho hắn.
"Mai... ngày mai tôi sẽ đến tìm điện hạ, xin lỗi ngài ấy." Xavier nức nở nói không ra tiếng.
William cũng cạn lời, hắn không thể nhận ra cái tên đang khóc lóc bù lu bù loa này lại là thượng tướng quân đoàn II, nỗi khiếp sợ của tộc orc. Nếu để hình ảnh này lộ ra ngoài thì mất mặt toàn bộ quân đoàn của họ mất.
"Ngày mai đừng đến viện nghiên cứu cơ giáp nữa." William day thái dương, nói: "Đợi đại điện hạ bớt giận rồi tính."
"Không được! Hức!" Khóc quá nhiều khiến Xavier bắt đầu nấc cụt. "Tôi... hức! Phải đến... hức! Không thể để điện hạ ghét tôi thêm một ngày... hức!"
Rambo vỗ vai hắn an ủi Xavier, bỗng thấy kỳ lạ, liền đặt tay lên trán hắn rồi ngạc nhiên nói: "Xavier, anh bị sốt à?"
Chính Xavier cũng không để ý đến sự thay đổi trong cơ thể mình, người hắn hâm hấp, đầu óc cũng trở nên trì trệ.
"Sốt do vết thương?" William cũng cảm thấy khó hiểu, hắn không rõ cái tên to như mộng này vậy mà lại bị sốt? "Không giống lắm, vết thương liền lại rồi mà?"
Hiển nhiên việc bị sốt này cũng khá mới lạ với Xavier, nhưng điều hắn quan tâm nhất hiện tại là làm thế nào để khiến điện hạ không hiểu lầm hắn nữa.
Tuy nhiên, là một phó tướng đầy trách nhiệm, sáng hôm sau William đã lôi Xavier đến khu quân y khám bệnh.
"Kỳ phát tình?!"
Đối mặt với sự sửng sốt của Xavier, quân y bình tĩnh giải thích:
"Đúng vậy, kỳ phát tình chỉ xảy ra với trùng cái chưa kết hôn. Không cần lo lắng, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày sẽ qua thôi. Thông thường thì chỉ như một cơn sốt nhẹ, còn nếu tình trạng nặng hơn có thể sẽ phải sử dụng thuốc ức chế."
Xavier năm nay 26 tuổi. Hắn đã lột xác từ năm 18 tuổi, từ khi trưởng thành tới giờ chưa từng trải qua thứ gọi là kỳ phát tình.
"Lạ ha!" Quân y cũng tỏ ra ngạc nhiên. "Thông thường, hầu hết trùng cái, kể cả á thư đều sẽ trải qua kỳ phát tình mỗi năm một lần. Đó là lý do mỗi năm quân thư sẽ có 1 kỳ nghỉ phép dài hai tuần."
"Vậy vì sao bao nhiêu năm chẳng sao, bây giờ ta lại bị... cái gì mà phát tình?!" Xavier vẫn không thể tin được, hắn cho rằng quân y chẩn đoán bệnh sai rồi!
"Gần đây thượng tướng có tiếp xúc với trùng đực không? Việc tiếp xúc với trùng đực ngài thích sẽ kích thích kỳ phát tình tới nhanh và mãnh liệt hơn."
A?!
Xavier nhớ lại những lần gặp Ren, đầu óc hắn nóng ran, tim thì đập liên hồi, cả cơ thể đều trở nên không bình thường.
"Vậy... vậy phải làm thế nào?" Xavier lúng túng hỏi lại. "Ta cần phải đến gặp ngài ấy."
Nãy giờ William vẫn đứng ngoài cửa nghe, cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa, tiến vào đập vào đầu Xavier đến bốp một tiếng.
"Không được!" Hắn quát. "Trong thời gian này cậu ngoan ngoãn ở nhà đi! Nghiêm cấm không được phép đi tìm đại điện hạ!"
Xavier không còn cách nào khác ngoài "thành thật" ở lại ký túc xá của bộ chỉ huy. Thực ra Xavier có nhà, nhà của hắn là phủ thượng tướng, nhưng Xavier cảm thấy ở đó một mình quá buồn tẻ, bởi vậy hắn dành hầu hết thời gian ở bộ chỉ huy.
Còn việc vì sao hai chữ "thành thật" lại ở trong dấu ngoặc kép, vì đây là biểu hiện do William lầm tưởng. Cứ khoảng sáu giờ chiều Xavier sẽ biến mất một lúc rồi mới xuất hiện trở lại.
Bởi vì cứ đúng sáu giờ tối, Xavier sẽ nấp trong phi cơ, từ phía xa theo dõi cổng ra vào của viện nghiên cứu cơ giáp. Thực chất Ren làm việc rất có quy luật. Nếu hắn chưa xong việc thì sẽ ở lại viện nghiên cứu luôn, còn nếu như muốn trở về cung điện thì hắn sẽ luôn về vào lúc sáu giờ chiều.
Tuy luôn miệng nói là phải đến tìm điện hạ để xin lỗi, nhưng khi đến nơi, Xavier mới biết hắn không có nổi dũng khí để nhìn thấy ánh mắt chán ghét của điện hạ thêm một lần nữa. Bởi vậy hắn chỉ trốn trong phi cơ, lén nhìn phi cơ của Ren đi ra từ cổng, sau đó lại lén lút đi theo cho đến khi hắn trở về cung điện. Cũng may kỹ năng trinh sát và phản trinh sát của Xavier rất cao, cho nên không bị robot quản gia của Ren phát hiện.
Chỉ có điều, chỉ cần nhìn thấy bóng lưng thấp thoáng của Ren qua cửa kính đã khiến cơn sốt của Xavier càng có chiều hướng tăng cao hơn.
Kỳ phát tình thường kéo dài nhiều nhất là hai tuần. Vậy mà đã qua hai tuần nhưng cơn sốt của Xavier vẫn chưa dứt, thậm chí còn có xu hướng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Ngày hôm sau, William nhận được một bức gia thư từ gia tộc hắn. Tộc Kristensen là một quý tộc đã tồn tại từ thời Himmel đệ nhất, truyền thừa tước vị tử tước. Đã lâu William không liên hệ với tộc của mình, nên khi nhận được thư hắn thậm chí còn cảm thấy ngạc nhiên, nhất là khi bức thư này được gửi bởi chính gia chủ, tử tước Kristensen, cho nên William không thể lờ đi như những bức gia thư khác mà đành phải mở ra xem.
Không ngờ đây lại là một bức thư yêu cầu hắn tham gia một buổi dạ tiệc tuyển chọn thư hầu.
Mà trùng đực duy nhất có tư cách lựa chọn các hậu duệ dòng chính của quý tộc hoặc thậm chí là gia chủ đã mang tước vị trở thành thư hầu thì chỉ có một, William không ngạc nhiên khi nhìn thấy tên đại hoàng tử Ren D. Himmel trên thư.
Nhìn Xavier đang ngày càng suy sụp, William thực sự không nỡ báo cho hắn tin tức này.
Còn lý do vì sao đại hoàng tử đột nhiên mở tiệc chọn thư hầu phải lùi lại 15 ngày trước, khi đế hùng bệ hạ nhận được tình báo về việc thượng tướng Xavier chọc giận Ren, khiến hắn tuyên bố sẽ không bao giờ cưới Xavier, dù có phải kháng lệnh của đế hùng.
Cai trị đế quốc đối với đế hùng Kenya tựa như đang chơi một ván cờ vậy, chỉ là chơi cờ thua thì có thể chơi lại. Nhưng nếu hắn thua, cái giá phải trả không chỉ là chính bản thân hắn, mà còn là đế quốc và những trùng quan trọng nhất với hắn.
Đế quốc dưới tay cha hắn- Himmel thứ 16 đã từng thối nát và mục ruỗng đến tận xương, là hắn trả giá tất cả mọi thứ, loại bỏ tất cả chướng ngại, từng bước đi đều phải cẩn trọng tính toán, rốt cuộc mới vực lại được một đế quốc hùng mạnh, xưng bá cả vũ trụ như ngày hôm nay.
Tuy vậy nhưng cơ thể hắn đã quá kém, mà thế cục của bàn cờ vẫn chưa đủ vững chắc. Chỉ sợ khi hắn đột ngột không còn, mọi thứ sẽ đổ sụp tựa như quân bài domino.
Quân tướng này, hắn nhất định phải thu vào tay.
Vài ngày sau, Ren được truyền vào cung điện.
"Không cưới Xavier? Được."
Đế hùng đồng ý quá dễ dàng khiến Ren vô cùng ngoài ý muốn. Hắn vốn nghĩ việc thuyết phục phụ hoàng sẽ cần mất nhiều công sức hơn, vì phụ hoàng cần hắn đánh dấu Xavier.
Trừ phi kèm thêm điều kiện, nhất định phụ hoàng hắn đang tính toán điều gì đó.
"Đổi lại thì con cần chọn vài thư hầu. Việc này ta vốn đã định chuẩn bị cho con từ lâu rồi, không thể trì hoãn thêm nữa."
Quả nhiên.
Chẳng có trùng đực nào đã trưởng thành từ lâu mà chưa từng cưới thư hầu như Ren. Hắn không thiết phải thực hiện nghĩa vụ sinh sản và kéo dài tuổi thọ của quân thư như những trùng đực khác, nhưng là hoàng tử của đế quốc, việc kết hôn của hắn là để củng cố quyền lực. Tới tuổi này mới kết hôn đã là nhượng bộ lớn nhất của Kenya, Ren không có tư cách từ chối.
Bởi vậy, thiệp mời từ hoàng cung nhanh chóng được gửi đến tay gia chủ của những gia tộc quyền quý nhất đế quốc. Sau khi tử tước Kristensen nhận được thư đã tức tốc yêu cầu hậu duệ xuất sắc nhất của gia tộc, một quân thư cấp S, chính là William, tới tham dự dạ tiệc.
William thực sự không muốn nói cho Xavier vào thời điểm hắn đang trong kỳ phát tình, nhưng nếu bây giờ không nói, sợ rằng đợi đến khi điện hạ cưới một lúc vài thư hầu hoặc thậm chí là chọn được một thư quân, thì Xavier sẽ không chỉ là suy sụp như bây giờ.
Bảy ngày sau, dạ tiệc được tổ chức tại hoàng cung, cung điện phía đông của đại hoàng tử. Số lượng thiệp mời được gửi đi không nhiều, nhưng có những gia tộc thậm chí mang theo tới 2, 3 trùng cái chưa lập gia đình tới, muốn cố gắng giành lấy vị trí thư hầu đầu tiên của đại hoàng tử.
Bệ hạ không khỏe, hơn nữa đây chỉ là một bữa tiệc chọn thư hầu cho nên Silver đứng ra chủ trì buổi tiệc. Có rất nhiều gia chủ có quan hệ tốt với Silver, bởi vậy Ren không thể không nán lại để chào hỏi họ. Những trùng cái trẻ tuổi đi theo gia chủ của họ tới gần Ren, không ai không bị phong thái của đại điện hạ hớp hồn.
Đây không phải một bữa tiệc chính thức nên Ren không mặc quân phục của hoàng tử mà chỉ mặc lễ phục đen trắng, không trang trọng quá mức nhưng cũng không qua loa. Một nửa mái tóc bạch kim dài được cố định phía sau bởi dây kim loại khảm đá sapphire lam, dây đeo kính với những hạt pha lê xanh cọ qua chiếc khăn lụa đang nghiêm cẩn che kín cổ, vô tình tạo ra cảm giác vừa cấm dục lại vừa quyến rũ. Đừng nói trước mặt những trùng cái này là đại hoàng tử cấp A+ mà kể cả hắn có là một trùng đực bình dân cấp bậc không cao, họ cũng nhất định phải được gả cho hắn!
Nhìn Ren thong dong nâng ly chào hỏi với những vị quý tộc xuất hiện trong bữa tiệc, không ai nghĩ trong lòng hắn đang muốn chạy khỏi nơi này càng nhanh càng tốt. Bữa tiệc này có thể nói là một nỗi ám ảnh để đời của Ren. Hàng chục trùng cái trẻ tuổi, trên ngực ai cũng cài một đóa hoa hồng, cố gắng phóng pheromone để tiếp cận hắn. Những mùi pheromone hỗn loạn đập vào mũi khiến đầu hắn choáng váng, dạ dày cũng cuộn lên. Nếu không rời khỏi đây thì e rằng Ren cũng không giữ nổi phép lịch sự mà nôn ra mất.
Ren quay sang Silver, thấp giọng nói: "Thư phụ, con xin phép tránh đi một chút."
Silver đau lòng nhìn gương mặt xanh mét của Ren, định để hắn đi nghỉ ngơi thì phía sau có giọng nói khá quen thuộc vang lên.
"Trùng thần ban phước lành. Đại điện hạ thật là ưu tú. Thẩm phán Silver, ngài thật may mắn khi có đứa con như vậy đấy."
Silver quay đầu, ánh mắt lạnh lùng lộ ra một tia chán ghét. Ren thay hắn gật đầu chào hỏi: "Công tước Fallon."
Fallon là thư hầu thứ tư của Kenya, là gia chủ của tộc Cecil, một trong 4 gia tộc quyền quý bậc nhất giới quý tộc. Đi phía sau Fallon là một quân thư trẻ tuổi với mái tóc nâu đen, trên ngực cũng cài một đóa hoa hồng. Fallon hướng về phía trùng cái phía sau rồi nói với Ren:
"Đại điện hạ, đây là cháu trai của ta, Yarix. Thật trùng hợp, cả hai đã từng gặp nhau vài lần rồi đấy."
Yarix, trùng cái phía sau Fallon, với gương mặt và dáng người có thể lẫn vào đám đông, hai mắt sáng lên nhìn về phía Ren. "Điện hạ, ngài có nhớ tôi không?"
Ren nghe vậy thì hơi nhíu mày, hắn thực sự không thể nhớ ra đã gặp Yarix ở đâu.
Yarix thấy hắn không nhớ ra mình thì hơi thất vọng, nhưng sau đó liền lập tức tiến lên giới thiệu bản thân: "Tôi là Yarix Cecil, quân hàm đại tá. Chúng ta từng gặp nhau trong lễ trao huân chương của thượng tướng Xavier, khi đó tôi là quân thư cầm khay đựng huân chương!"
Thực sự là đủ tư cách làm nền, chẳng trách Ren không hề có chút ấn tượng nào, nhưng vì nể mặt Fallon, hắn liền gật đầu với Yarix.
Yarix tiếp tục nói: "Thật ra chúng ta lần đầu gặp nhau ở sinh nhật 5 tuổi của ngài, lần thứ 2 là tại quốc yến sinh nhật của đế hùng bệ hạ 34 năm trước và sau đó là ngày thôi nôi nhị hoàng tử vào 8 năm lẻ 3 tháng trước đây."
Trong khi Ren cố gắng che giấu sự mờ mịt trong mắt mình, Fallon liền tiếp tục khoe khoang về đứa cháu của hắn với Silver: "Bây giờ tìm được thư hầu phù hợp cho đại điện hạ cũng không dễ dàng. Á thư thì quá yếu đuối, đám quân thư có quân hàm cao thì lại không có gia thế, mà có xuất thân cao thì lại không chịu cố gắng. Yarix nhà tôi cũng ngang tuổi điện hạ, còn trẻ như vậy đã là đại tá rồi, vừa có quân hàm vừa có gia thế, nếu nó lọt vào mắt điện hạ thì chúng ta đúng là thân càng thêm thân, nhỉ thẩm phán Silver?"
Nhưng Ren nhìn thư phụ hắn có vẻ không muốn thân càng thêm thân với công tước Fallon cho lắm?
Lúc này, Yarix nhận được ám hiệu của Fallon liền lập tức tiếp cận Ren. Hắn cúi gập người, cầm lấy tay Ren rồi đặt một nụ hôn lên tay hắn.
"Cầu nguyện trùng thần ban phước cho điện hạ." Yarix ngước lên nhìn Ren, ánh mắt lộ ra sự tham lam, giọng nói còn hơi run nhẹ. "Không biết tôi có thể mời điện hạ cùng nhảy một điệu không?"
Mùi pheromone gay mũi đột nhiên ập đến khiến Ren không kịp đề phòng. Trong trường hợp bình thường, Ren sẽ không quá bài xích việc tiếp xúc trùng cái ở khoảng cách gần. Nhưng khi trùng cái muốn một trùng đực nào đó chú ý đến mình, pheromone của họ liền trở nên đậm đặc hơn, mang theo tín hiệu muốn cầu hoan. Những mùi pheromone đó khiến Ren cảm thấy kinh tởm.
Hắn nhanh chóng rút tay lại, tay kia muốn đưa lên che miệng mũi nhưng lại quên mất bản thân đang cầm một ly rượu, khiến ly rượu đổ đầy lên lễ phục của Yarix.
Ren đã tới giới hạn, hắn thực sự không thể chịu đựng thêm được nữa, dạ dày không ngừng cuộn lên. Hắn chỉ có thể cáo lỗi với Silver và Fallon rồi lập tức xoay người rời đi, không chút do dự.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");