Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đáp lại hắn là những tiếng nức nở ngắt quãng của Xavier: "Em... em xin lỗi, a... khi đó pheromone của hùng chủ điện hạ toả ra khắp nơi, khiến em không còn chút sức lực nào..."
Hai tay Xavier bị cố định trên đầu giường bằng một chiếc vòng da màu đỏ, nếu nhìn kỹ sẽ thấy mặt dây chuyền khắc tên Ren trên đó. Chiếc áo tanktop đen đã bị kéo lên tận cổ, hai hạt đậu trên ngực vì dính ướt mà trở nên đỏ au, dựng thẳng lên mời gọi. Nếu nhìn kỹ còn phát hiện ra vài dấu răng rất nhạt ở trên ngực trái. Đùi bên phải của Xavier bị ép xuống tận vai, trên bụng và ngực hắn có không ít tinh dịch, không biết đã bắn bao nhiêu lần nhưng bên dưới vẫn cương cứng. Chiếc quần lọt khe đỏ cũng bị kéo lệch sang một bên, lộ ra cửa sau ướt đẫm đang ôm chặt lấy phần dưới của Ren.
"Vậy có phải nên phạt không?"
Phạt? Xavier nhìn gương mặt xinh đẹp đang mỉm cười của Ren liền mơ hồ mà gật đầu.
Sau đó, phần dưới đang cương cứng của hắn bị một chiếc vòng da màu đen thắt vào.
Tuy là khi đặt làm vòng điện, Xavier đã yêu cầu tăng cường độ dòng điện lên gấp 50 lần, nhưng Ren có thể dễ dàng điều chỉnh hai chiếc vòng trở lại thiết lập dòng điện ban đầu, thậm chí là thấp hơn nhiều. Hắn mở công tắc điện lên, dòng điện nhẹ từ thân dưới chạy khắp cơ thể khiến Xavier run lên bần bật, lưng hắn ưỡn cong lên, nhưng lại không thể xuất ra.
"Chiếc vòng cổ đen khá thú vị, ngoài phát điện còn có thể ngăn thư nô ăn uống..." Ren khá hài lòng với nó. "Xem ra nó còn có thể ngăn không cho thư nô xuất mà chưa có lệnh của hùng chủ, thượng tướng, ngươi thích nó chứ?"
Xavier không nhịn được mà chảy nước mắt, khóe mắt lẫn chóp mũi đều đỏ bừng, tóc mai đỏ rực ướt đẫm mà dán lên má. Hắn nức nở cầu xin: "Hùng... hùng chủ điện hạ, tha cho em đi..."
Ren sẽ dễ dàng tha cho Xavier như vậy sao? Hắn đã quyết tâm sẽ khiến cho Xavier không bao giờ dám cầm hai chiếc vòng cổ điện này chạy long nhong trước mặt hắn nữa, cho nên bây giờ chỉ mới là bắt đầu.
Công tắc điện của dây đeo cổ đen đột ngột bị tắt đi, khiến cho Xavier lấy lại thời gian thở dốc. Làn da ngăm đen bóng loáng vì ướt sũng mồ hôi, Xavier thở phì phò, khiến lồng ngực căng tràn cũng phập phồng lên xuống. Ren rút ra khỏi phía sau nóng ướt của Xavier, khiến hắn phát ra một tiếng rên nhẹ.
"Không ạ... đừng rút ra..."
Cửa hậu đỏ thẫm cũng hơi co lại, tựa như luyến tiếc không muốn hắn rời đi.
"Đừng lo, thượng tướng." Ren cười nhẹ nói. "Ta có thứ này cho ngươi."
Dây đeo kính bạc khảm pha lê của Ren được tháo ra khỏi gọng kính, sau đó bị hắn luồn qua mặt dây chuyền của vòng da đen, còn lại hai đầu dây đeo bị kẹp vào hai hạt đậu đỏ au.
Dòng điện đã bị Ren chỉnh xuống rất nhẹ, không đủ để khiến Xavier thực sự đau đớn, cũng không đủ để truyền sang cho Ren, nhưng đủ để truyền qua dây dẫn bằng bạc, khiến cho hắn tê dại.
Công tắc được bật lên, cùng với tiếng hét của Xavier, lưng hắn cũng ưỡn cong hết cỡ, đến ngón chân cũng co quắp lại. Hai hạt đậu trước ngực bị điện giật đỏ tấy lên, run rẩy dựng thẳng đứng. Thứ đang bị vòng cổ đen chặn lại cũng sưng to lên, căng cứng nổi đầy gân xanh nhưng lại không thể xuất ra. Xavier chỉ có thể hét lên những tiếng kêu vô nghĩa.
Khi Ren tắt công tắc điện, Xavier cũng như con rối mà ngã xuống gối. Tiếng kêu khóc của hắn khi nãy cũng chỉ còn lại tiếng thút thít nức nở. Hắn nói gì đó rất nhỏ, nhưng tiếng nấc khiến cho Ren không thể nghe rõ.
Ren ghé sát vào mặt Xavier, khiến sợi tóc bạch kim mềm mại rơi xuống mặt hắn. Ren mỉm cười hỏi: "Thượng tướng muốn nói gì với ta sao?"
"Hức... hùng chủ... điện hạ, ngài... lại vào trong em được không? Em... em muốn hùng chủ điện hạ, em muốn ngài!"
Xavier vừa khóc vừa hổn hển nói. Trong đôi mắt ướt của hắn chỉ phản chiếu gương mặt Ren, đuôi mắt đỏ bừng của hắn ầng ậng nước mắt, khoé miệng cũng chảy xuống một dòng nước, trong cổ họng thì cứ mãi phát ra những tiếng nấc nghẹn ngào.
Pheromone vị chocolate tràn ngập trong phòng, hoà cùng với vị sương đêm hạ, lúc này đã mang theo sự lạnh buốt đầy tính xâm lược. Ren tháo chiếc vòng đỏ đang cố định cổ tay Xavier ra, ghé vào tai hắn thì thầm: "Vậy thì sao ngươi không tự đến nhỉ?"
Chiếc vòng cổ vốn dĩ chẳng thể trói được Xavier vì hắn có thể dễ dàng kéo đứt nó, nhưng lại vì chính Ren đã đeo nó lên tay Xavier, khiến nó trở thành gông xiềng vững chắc nhất trước sức mạnh vô hạn của quân thư cấp SSR.
Nước cờ này đế hùng đã chiến thắng, quân tướng mạnh nhất đã bị hắn thu vào tay. Ren là khẩu súng tốt nhất và duy nhất mà hắn có thể dùng để chỉ lên đầu Xavier.
Hai tay được thả ra, hai chân Xavier cũng run rẩy, không thể đứng vững được. Cũng may Ren chỉ ngồi ngay kế bên hắn, cho nên Xavier liền nhanh chóng bò lên người Ren.
Phía trước của Xavier căng tức cực kỳ khó chịu, hai bên ngực vì Ren mà trở nên vô cùng nhạy cảm cũng bị điện làm cho sưng tấy, nhưng tất cả đều không khiến hắn khổ sở bằng phía sau trống rỗng. Đầu hắn nhão như một nồi súp, chẳng thể suy nghĩ được gì ngoài việc khao khát hùng chủ điện hạ của hắn.
Thấy Xavier gấp không chờ nổi mà vội vàng kéo quần lót ra, sau đó cắm thẳng vào rồi ngồi xuống, rồi lại phát ra một tiếng than nhẹ đầy thoả mãn, khiến cho Ren không khỏi bật cười.
"Gấp như vậy sao?"
"Ưm... dạ... thích được ngài lấp đầy em..." Xavier rên rỉ, cặp mông căng mọng đã không nhịn được mà bắt đầu di chuyển, phía sau không ngừng phát ra tiếng nước nhóp nhép.
Thế nhưng hắn càng di chuyển, phía trước lại càng sưng lên, căng tức đến mức muốn nổ tung nhưng lại bị vòng cổ chặn lại, không thể bắn ra.
"Cho em... cho em..."
"Muốn ra rồi sao, thượng tướng?"
Xavier lắc đầu nguầy nguậy, thở dốc nói: "Cho em hôn ngài, có được không?"
Yêu cầu của Xavier khiến Ren kinh ngạc. Đôi mắt đỏ rực của hắn mê loạn nhìn cánh môi hồng của Ren, nức nở cầu xin: "Hôn môi... có được không ạ?"
Họ chưa bao giờ thực sự hôn môi.
Trước đây Xavier từng trộm thơm hắn vài lần, nhưng hắn biết Ren không thích cho nên chưa bao giờ vượt quá giới hạn. Ren cũng từng nghĩ hắn không muốn, nhưng ngay giờ phút này thì hắn không chắc.
"Hôn ta?" Đôi mắt tím biếc tựa hoa oải hương xinh đẹp của Ren gần Xavier trong gang tấc, trên môi nở một nụ cười nhẹ. "Thượng tướng, ngươi muốn hôn ta, hay muốn xuất ra đây?"
Hắn vừa dứt lời, công tắc điện đã bị bật lên, khiến cả người Xavier tê dại đến run rẩy. Mà cùng lúc đó, bên dưới Ren cũng không ngừng thúc vào điểm nhạy cảm nhất bên trong Xavier, khiến hắn chỉ có thể không ngừng hét lên, không rõ là khổ sở hay sung sướng.
Cơ thể Xavier tựa như một tấm bản đồ đã hoàn toàn mở ra đối với Ren, hắn hiểu cơ thể của Xavier còn hơn chính bản thân Xavier, cũng biết tất cả những nơi mà chỉ cần ấn nhẹ vào, trùng cái này sẽ lập tức xụi xuống, mở chân cầu xin hắn tiến vào.
Phía trước Xavier cứng đến sung huyết, nổi đầy gân xanh, chỗ bị vòng cổ buộc vào gần như sưng tím lại. Mỗi lần Ren thúc vào trong Xavier, hắn đều sẽ ưỡn cong lưng hết cỡ rồi hét lên, sau đó run rẩy xụi xuống, cũng không còn sức để di chuyển mông nữa. Nhưng khi Ren thúc vào một lần nữa, một đợt khoái cảm mới lại như thuỷ triều úp đến, mà Xavier chẳng thể làm gì ngoài bị cơn sóng đó đánh cho tơi bời.
Xavier chưa từng trải qua cảm giác bất lực như vậy. Nhưng khi bị Ren hỏi lại một lần nữa, muốn hôn môi hay bắn ra, hắn vẫn không do dự mà trả lời:
"Hôn... a... hôn môi, em muốn... hôn hùng chủ điện hạ."
Xavier đã không còn sức để ngồi thẳng lên nữa, hắn chỉ có thể ôm chặt lấy vai Ren, thút thít trả lời.
Ren liếm môi nghĩ, có lẽ hắn cũng muốn thử xem bên trong miếng pudding chocolate này của mình có ngọt như ở bên ngoài không.
Bên trong miệng Xavier rất ấm, rất ngọt ngào, lưỡi cũng rất mềm, trên và dưới khoang miệng đều có răng nanh nhòn nhọn. Khi hắn chơi đùa với gốc lưỡi của Xavier, trong cổ họng sẽ tràn ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ.
Khi Ren thúc thật mạnh vào trong Xavier, tinh dịch nóng bỏng nháy mắt tràn đầy bên trong khoang sinh sản của hắn. Chiếc vòng cổ điện cũng bị Ren tháo ra, ngay lập tức bên dưới hắn như núi lửa phun trào, bắn đầy lên người Ren.
Xavier bị rút cạn sức lực, nhưng hắn vẫn không quên ôm chặt hùng chủ điện hạ của hắn, cùng nhau ngã xuống giường.
Xavier thở phì phò, hắn mệt đến mức đầu ngón chân cũng không muốn cử động, chỉ muốn đánh một giấc đến sáng, nhưng vẫn cố mở mí mắt nặng trĩu nhìn dáng vẻ Ren thở dốc sau khi xuất ra bên trong hắn. Suối tóc dài vì hắn mà rối tung, đôi môi hồng cũng vì hắn mà đỏ như son. Làn da trắng như ngà voi cũng ửng hồng, khiến nốt ruồi trên cổ càng ửng đỏ.
Nhìn đại điện hạ trước đây luôn lạnh lùng xa cách, giờ vì hắn mà trở nên mê người và quyến rũ như vậy, khiến Xavier có cảm giác hắn đã hái được ngôi sao đẹp nhất trên trời.
Lòng tham quả nhiên là vô đáy. Ban đầu hắn chỉ là muốn ở bên cạnh điện hạ, chỉ mong điện hạ không ghét hắn. Sau đó hắn lại tham lam hơn một chút, muốn được ăn cùng nhau, ngủ cùng nhau, muốn được hôn môi. Có lẽ sau này, hắn còn tham lam muốn được xem cánh của hùng chủ điện hạ nữa không chừng!
"Em yêu hùng chủ điện hạ." Xavier ghé vào tai Ren thủ thỉ. "Yêu rất nhiều rất nhiều rất nhiều rất nhiều, em yêu hùng chủ điện hạ nhiều hơn cả số hành tinh trong vũ trụ, yêu ngài nhiều hơn cả ánh mặt trời, yêu ngài..."
Ren đưa tay lên bịt miệng Xavier lại, sau đó phát hiện tên trùng cái này lại đang hôn lên lòng bàn tay hắn.
Chưa biết sợ sao?
"Thượng tướng, ngươi còn muốn nữa?" Ren nheo mày hỏi.
Cả cơ thể đã tê dại, phía dưới vẫn còn đau tức, nhưng thượng tướng Xavier vẫn thấy chết không sờn, dũng cảm trả lời: "Em muốn!"
Đêm vẫn còn rất dài.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");