Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Màn dạo đầu đối phương làm cho cậu không đúng cách lắm, sau khi tiến vào cũng chẳng đếm xỉa gì đến cảm nhận của cậu mà động tác dần trở nên mạnh bạo.
"Ưm......" Đương nhiên Mạnh Triều Nhân cảm thấy đau nhưng mọi tâm tư đều đặt vào bộ đồng phục bóng rổ trong ngực, tưởng tượng ra cảnh đóa hoa kiêu kỳ vén áo lên lau mồ hôi.
Những tưởng tượng kia đã giảm bớt đau đớn của cậu, khi thành ruột chật hẹp bị côn thịt thô to căng ra hết cỡ, cậu chỉ cắn môi kêu rên chứ không bảo nam sinh dừng lại.
"Thích thế cơ à?" Tề Kha Hàn liếm môi rồi quất mông cậu mấy cái, tăng nhanh tần suất ra vào dưới thân, "Đang tưởng tượng người chơi cậu là Tả Linh Xuyên đúng không?"
"Thích, thích quá......" Trán Mạnh Triều Nhân rịn một lớp mồ hôi mỏng nhưng vẫn không kháng cự nam sinh xâm nhập, cậu say mê vùi mặt vào bộ đồng phục bóng rổ thở dốc rồi nói đứt quãng, "Cho tôi giữ thêm mấy ngày đi, nếu được cậu lấy quần lót của cậu ấy giùm tôi luôn nhé? Tôi muốn có nó lắm......"
Cảm giác đau đớn khi bị cưỡng ép vạch mở làm bắp chân cậu run rẩy, nhưng đại não vẫn đang đắm chìm trong niềm vui sướng khi có được bộ đồ chơi bóng này nên không có bất kỳ ý định phản kháng nào.
Cậu muốn giữ lại mùi hương trên quần áo, muốn ban đêm dùng nó xóc lọ cho mình, nhưng nếu vậy nó sẽ bị bẩn......
Rất thích, rất muốn bắn vào bàn học của Tả Linh Xuyên......
"Cậu đúng là biến thái mà."
Tề Kha Hàn tạm thời rút côn thịt cứng ngắc ra khỏi cơ thể cậu một lát, sau khi nắm tóc cậu kề tai thì thầm câu kia thì lật người cậu lại rồi tiếp tục chơi cậu từ phía chính diện.
Đau đớn và khoái cảm dồn dập xông lên từ nửa người dưới nhưng đau vẫn nhiều hơn, côn thịt vạch ra thành ruột chật hẹp, trong nháy mắt cậu còn tưởng nhục huyệt bị đối phương mạnh bạo cắm vào xé rách, nhưng cũng không chảy máu mà chỉ đau rát.
Nói thật thì đây chẳng phải trải nghiệm gì tốt đẹp cả.
Khi Tề Kha Hàn ưỡn lưng đâm rút, túi thịt liên tục đập vào mông cậu, chất nhầy trong suốt chảy ra từ chỗ hai người giao hợp, còn có chút bọt trắng dính trên lông mu của họ.
Phòng học đóng kín tràn ngập mùi hương dâm loạn.
Mạnh Triều Nhân không kêu lên, tiếng rên rỉ nghẹn ứ trong cổ, vẫn ôm chặt bộ đồ chơi bóng, bắp chân huơ huơ trong không khí, thân thể bị thao lắc lư lên xuống, lỗ nhỏ miễn cưỡng tiếp nhận dương vật không ngừng chen vào của đối phương.
Đau, đau quá......
Nhưng có thể đổi được thứ mình muốn thì chuyện này cũng đáng.
Thoải mái làm một hồi lâu, Tề Kha Hàn chợt phát hiện Mạnh Triều Nhân hoàn toàn không để ý tới mình mà cứ mãi giơ áo lên che mặt.
Hắn nhíu mày túm lấy cánh tay thiếu niên, bắt cậu bỏ quần áo sang một bên để nhìn mình.
"Không muốn......" Mạnh Triều Nhân ôm chặt bộ đồ chơi bóng, lắc đầu nguầy nguậy rồi nói bằng giọng mũi, "Theo giao hẹn thì giờ nó là của tôi rồi, tôi muốn ngửi bao nhiêu thì ngửi chứ!"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");