Tên Hán Việt: Nhất Lộ An Ninh (Một đường bình an) - 一路安宁 -秋天里的花楸树) Thể loại: Bách hợp, hiện đại, ngọt sủng, nhẹ nhàng, chủ thụ, HE Tình trạng bản gốc: Hoàn 73 chương Editor: Thượng Chi Phong
Văn án
Lộ An Ninh, người cũng như tên, là một thiếu nữ yên tĩnh, mà cũng vì cô không thể nói chuyện, nên cứ tự nhiên mà bình yên, tĩnh lặng như thế.
Mọi người cảm thấy sự thiếu hụt này đáng thương, nhưng mà chính bản thân đương sự lại tìm được vui vẻ trong đó, cũng không thấy đau buồn gì về điều đó.
Mà suy nghĩ tự ti, khó chịu lần đầu tiên xuất hiện vì việc mình bị câm nảy sinh là khi cô gái ấy gặp Thu Đồng.
Trong lòng có người mình để ý, tự nhiên cảm giác sự tàn khuyết kia cũng khiến bản thân trở nên rụt rè, có cảm giác không xứng với người ta.
Cô viết vào sổ tay của mình
[Em thật sự muốn chính miệng mình nói với chị rằng, em yêu chị]
Thu Đồng cúi đầu, hôn môi em ấy một cái, cười nói: "Chị hôn em, chị yêu em".
An Ninh không nói được lời nào, đáy mắt ướt át như mặt hồ trong trẻo, ánh mắt ấm áp như ánh trăng trong hồ, phản chiếu tất thẩy, kể cả bóng dáng Thu Đồng.
Thu Đồng hôn lên đôi mắt xinh đẹp của em và khẽ thì thầm: "Chị có thể thấy trong đôi mắt em một mực nói rằng, em yêu chị".
Nhiều năm sau, mỗi sáng sớm mai thức dậy nhìn người đang ngủ trong vòng tay mình, Thu Đồng đều sẽ nghĩ, cả đời này của cô, chỉ cần một con đường bình an thế này là đủ (chỉ cần Nhất Lộ An Ninh)
- --
Couple: Ấm áp ôn nhu tiểu mỹ nhân ngời câm Lộ An Ninh x Chơi đùa hồng trần phú thiên kim Thu Đồng