Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Không biết đã có chuyện gì sảy ra,trước hết Hạc Hiên kéo lấy cánh tay Quế Tư Hạ.Che chắn lên phía trước của cô.
Hạc Hiên dường như từ trong ánh mắt sâu thẳm của thiếu niên trước mắt nhìn thấy ý thù địch cực kì lớn.Từ trước đến nay,anh đánh nhau chẳng e dè ai cả.Nhưng người trước mắt lại đem đến một khí thế bức người đến đáng sợ.
Dáng vẻ đĩnh đạc cao lớn đặc biệt là khôi ngô tuấn tú.Ngay cả Hạc Hiên là đàn ông con trai cũng phải tán dương trước vẻ đẹp này.
Quan sát Ngụy Tư Đằng từ trên xuống dưới.Đôi chân dài thẳng tắp trong chiếc quần tây đen,vừa gọn gàng vừa sạch sẽ.Gương mặt góc cạnh với xương quai hàm quyến rũ.Vừa điển trai lại nam tính,nhìn tổng thể từ trên xuống dưới.Thật con mẹ nó không có lấy 1 khuyết điểm.
Trong lúc Hạc Hiên còn đang thất thần đánh giá vẻ đẹp của anh thì liền bị cô gái nhỏ kéo lấy cánh tay,giọng mềm như bông gãi vào lồng ngực anh.
- Chúng ta đi thôi,ngoài này nắng.
- Được,cậu muốn ăn kem không tớ mua cho cậu nhé?
- Ừm.
Không một chút do dự nào cả,cô dứt khoác đi cùng Hạc Hiên ngay trước ánh mắt sắc bén kia của Ngụy Tư Đằng.Anh không đuổi theo cô nữa mà đứng yên tại chỗ nhìn theo bóng lưng cô rời đi.
Ngụy Tư Đằng đứng dưới ánh nắng chói chang,nóng rực đến bức bối lòng người.Lông mày sắc bén,cằm bằng phẳng,môi mỏng mím chặt.
Ánh mắt đoan chính,tư thế đứng lại càng đoan chính hơn.Anh lúc nào cũng kiềm chế cảm xúc,luôn chỉ tỏ ra một vẻ mặt lãnh đạm thờ ơ với mọi việc.Nhưng bây giờ trên gương mặt tuấn tú không tiếc mà tỏ ra bực dọc khó chịu.
Xem ra là đã cô chuyển đến đây sinh sống,còn có một đại gia đình ở đây.Cô cũng chạy không thoát được nữa,thời gian còn dài anh từ từ tìm hiểu vậy.Cô nhóc đó bây giờ thấy anh thì như thấy tà,hận không thể chui mặt xuống đất luôn.
Trước mắt nỗi phiền muộn mấy ngày qua xem như đã được giải quyết.Môi mỏng khẽ đưa lên mỉm cười nhưng rồi lại nhớ đến cảnh tượng cô cùng tên nhãi ranh kia thì lập tức hạ nụ cười xuống.Anh xoay lưng bước lại vào nhà,tiến vào phòng ăn.
Mọi người đều đã dùng cơm cả rồi,anh chậm rãi tiến đến ghế kế bên ông ngoại mà ngồi xuống.Không ngờ lần này anh đến thăm ông lại còn gặp được cô nhóc kia.Duyên trời định mà,sắp tới anh nên chuyển đến đây sống thôi.Căn hộ kia bỏ trống vậy.
Ông lão chính là cha ruột của Ngụy phu nhân-Khúc Uyển.Chỉ là từ nhỏ anh sống ở nước ngoài, vừa về nước được 1 năm nay thôi.Vừa hay học Đại Học ở Bắc Kinh nên anh mới có thời gian đến thăm ông ngoại.
Ông cụ trông vẻ mặt cháu trai thì liền cười thầm,coi bộ đứa cháu này của ông rất để ý cô bé kia nha.Còn đuổi theo người ta thế kia mà.
Bên này Châu Diệu Hàm đã không còn tâm trạng ăn cơm cùng mỹ nam nữa.Cô ngồi ăn chỉ một lát rồi cũng xin phép rời đi.
Ngụy Tư Đằng gắp cho ông ngoại một đũa rau xanh,cất giọng hỏi.
- Hai người kia rất hay đến đây chơi sao ạ?
- Haha chỉ có con nhóc vừa rời đi thôi,còn cô bé kia thì mới lần đầu ghé chơi.
Khúc Uyển Dao lon ton chạy đến bên cạnh của anh.Cô nhóc vươn tay đòi anh bế mình lên.Ngụy Tư Đằng khẽ mỉm cười rồi bế cô nhóc lên.Để cô nhóc ngồi kế bên mình.
- Anh họ,chị xinh đẹp bị anh dọa bỏ chạy rồi ạ.
'.......'
Anh đưa muỗng đút thức ăn vào miệng Uyển Dao để cô bé không nói tào lao nữa.Con nhóc này mới tí tuổi mà đã học thói buôn chuyện rồi.
- --------------------
Vì là cuối tuần nên buổi tối cả bọn lại tụ tập ở bãi đất trống chơi.Châu Diệu Hàm không để cho cô yên liền tiếp tục chủ đề.
- Tiểu Hạ,em khai mau.Em cùng mỹ nam kia là có quan hệ gì.
'......'
Ngay tức thì,cả ba người kia liền quay sang nhìn cô chằm chằm.Mong đợi câu trả lời của cô,Quế Tư Hạ biết mình không thể che giấu được nữa.Cô đành nói tóm gọn qua loa.
- Anh ấy là cậu chủ của gia đình trước đây mẹ em làm thuê.Chắc hẳn gặp lại em bất ngờ quá nên mới vậy đó,bọn em còn chẳng quen biết.
- Nhưng sao cậu ta lại đuổi theo em.
- Em cũng không biết.
Hoàn toàn là cô bịa đặt hết,sao cô lại không biết anh đuổi theo cô để nói gì kia chứ.Tên mặt lạnh vô tình đấy chỉ biết đùa giỡn tình cảm của người khác.Nghĩ đến những vấn đề trước kia chỉ tổ khiến cô đau đầu thêm.
Hạc Hiên ngồi bên cạnh cô,anh vẫn luôn quan sát vẻ mặt của Quế Tư Hạ.Biết rõ là cô chưa nói hết sự thật nhưng anh sẽ chẳng hỏi thêm gì cả,cô không muốn nói thì thôi vậy.
Lại nghĩ đến người thiếu niên lúc trưa thì Hạc Hiên lại càng cảm thấy áp lực.Đột nhiên có mối đe dọa lớn xuất hiện,sau này con đường theo đuổi cô có vẻ chông chênh rồi.
Hứa Dụ đưa tay sờ sờ cằm suy nghĩ,cô không thích trai đẹp.Nhưng nghe qua sơ bộ có vẻ tên kia rất để ý em gái của cô.Mà nhìn Tiểu Hạ lại có vẻ rất ghét tên đó,nên cô liền quy mỹ nam gì đó vào dạng cần tránh xa.
'.....'
Vừa nhắc thì người nào đó liền xuất hiện.
Ngụy Tư Đằng dắt tay Uyển Dao tiến vào khu đất trống,anh nhìn đám người trước mắt thì cũng chẳng biểu lộ chút cảm xúc nào.
Lại nhìn đến Quế Tư Hạ.
'.....'
Cô không thèm đưa mắt nhìn anh mà còn ngồi cười nói với thằng nhãi kia.Càng nhìn anh lại càng thấy trướng mắt.Nam nữ thụ thụ bất thân mà lại ngồi sát như thế,chẳng ra thể thống gì cả.
'.....'