Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngày hôm sau Nguỵ Tư Đằng lái xe đến toà chung cư của Quế Tư Hạ.Cả hai hẹn nhau lúc 6 giờ chiều nhưng bây giờ mới chỉ 5 giờ.
Anh nhìn xuống đồng hồ đeo tay rồi lại ngước lên nhìn hình ảnh của bản thân phản chiếu ở trong kính.
Mọi thứ đều hoàn hảo cả,lần đầu tiên anh phải soi gương kĩ càng đến vậy.Từ trước tới giờ Nguỵ Tư Đằng luôn tự tin bản thân mình ở trong mắt người khác lúc nào cũng hoàn hảo cả.Bởi vì sự thật là như vậy cũng không phải anh tự tin thái quá.
Nhưng lần này lại có chút căng thẳng,tự nhiên anh lại chú trọng đến nhan sắc của mình hơn.Bạn gái anh không phải rất yêu thích gương mặt đẹp trai này sao.
Cứ như vậy anh tự suy nghĩ rồi tự gật đầu tán thành với ý nghĩ đó.Ngồi được một lúc thì cửa kính bên ngoài liền có người gõ.
Cửa kính dần dần hạ xuống,gương mặt xinh xắn của Quế Tư Hạ xuất hiện trong tầm mắt của anh.Nguỵ Tư Đằng nhanh tay mở cửa để cô ngồi vào.
- Anh đến sớm vậy ạ?sao không gọi em.
- Anh mới đến thôi vừa kịp lúc em ra.
Quế Tư Hạ thắt dây an toàn rồi mới quay sang quan sát anh.Hôm nay anh bận quần jean cùng áo thun louis vuitton màu trắng,bên ngoài khoác chiếc áo jacket màu đen.
Ăn bận đơn giản nhưng lại vô cùng vô cùng chói mắt.Nhất thời Quế Tư Hạ nhìn anh đến đỏ mặt quên mất phải thu liễm lại vẻ si mê của mình.
- Em sao vậy,không khoẻ ở đâu sao.Sao mặt lại đỏ như vậy.
Nguỵ Tư Đằng vừa lo lắng cất giọng vừa đưa tay chạm đến gò má ửng hồng của cô.Rất nhanh liền bị phản ửng của cô mà cứng đơ tại chỗ.
- Em không sao…không sao.
Quế Tư Hạ vội vàng tránh đi bàn tay của anh,anh mà cứ chạm vào cô như thế cô sẽ nổ tung lên mất.Quá mất mặt vì độ mê trai của bản thân,Quế Tư Hạ không dám đưa mắt chạm đến anh nữa liền dứt khoác một mực nhìn ra bên ngoài cửa kính.
Bên này Nguỵ Tư Đằng có chút uỷ khuất khi bị cô né tránh,nhìn thấy dáng vẻ không định nói chuyện của cô thì anh cũng không biết nói gì nữa.
Cả hai đều yên lặng suốt quãng đường đến rạp chiếu phim.Tới nơi Nguỵ Tư Đằng dặn dò cô ngồi ở đây đợi anh rồi anh nhanh chóng đi đến quầy để mua vé.
Mua xong vé anh lại đến bên cạnh mua bắp cùng nước.Đến khi quay lại chỗ của Quế Tư Hạ thì liền bắt gặp cảnh tượng kia.
Một nam sinh cao ráo,gương mặt e thẹn đứng trước mặt Quế Tư Hạ.
- Có thể cho tớ phương thức liên lạc của cậu không,cậu thật sự rất hợp gu của tớ.
“….”
Quế Tư Hạ ngơ ngác nhìn người trước mắt.Lần đầu tiên cô gặp tình huống trực diện thế này,trước đó chỉ toàn nhận được thư tình thôi.
Cô còn chưa kịp từ chối thì bàn tay liền bị người khác nắm lấy.Vừa đưa mắt qua nhìn thì cô liền bắt gặp ánh mắt sắc bén kia của Nhị Gia.
Nguỵ Tư Đằng nhìn xuống cô,biểu cảm lập tức dịu dàng cất giọng trầm ấm.
- Em đợi có lâu không?
- Dạ không ạ.
“……”
Nam sinh kia vừa gãi đầu vừa cúi thấp đầu xin lỗi vài câu rồi rời đi,trước khi đi chưa xa cậu còn lẩm bẩm.
“Trời ạ thì ra là có bạn trai rồi,cậu chàng đó đẹp trai quá là người nổi tiếng à?”
“……”
Tầm mắt của cô hướng xuống phía dưới hai bàn tay đang đan xen lấy nhau.Không tự chủ mà nhỏ giọng.
- Tay anh ấy ấm áp quá.
Nguỵ Tư Đằng nhìn bóng lưng của nam sinh kia thì không khỏi nhíu mày.Xung quanh cô luôn xuất hiện lắm tên con trai thế này,thật khiến anh phiền lòng mà.Bạn gái của anh dễ thương như vậy cũng chỉ để cho một mình anh ngắm cũng không phải để bọn đó ngắm.
Cứ như vậy Quế Tư Hạ được anh dắt đi vào bên trong rạp.Hình như anh càng ngày càng dính cô hơn,bàn tay kia cũng không buông tay cô mà vẫn nắm chặt như thế.
Cả hai ngồi vào chỗ.Là ghế đôi không hề có vật cản ở giữa.Xung quanh đều là những cặp đôi đang mặn nồng.Nhưng cô vẫn cảm nhận được những ánh mắt đang đổ dồn về phía này.
Là ánh mắt của đám con gái nhìn Nguỵ Tư Đằng.Từ vẻ mặt của bọn họ cô liền hiểu ngay ý.Cũng giống như cô khi nhìn thấy anh,si mê không có lối thoát.
Quế Tư Hạ lạnh mặt nhìn thẳng đến cô gái kia.Khi cô ta ngại ngùng chuyển tầm mắt thì cô mới yên lòng.Xoay ngang xoay dọc một hồi Quế Tư Hạ liền có chút mỏi cổ.
Lại nhìn sang người bên cạnh,anh thật sự đang chuyên tâm mà nhìn đến màn hình lớn.Anh không cảm nhận được những ánh mắt kia sao?Chắc hẳn anh miễn dịch với cảm giác bị người khác nhìn chằm chằm luôn rồi.
Không suy nghĩ lung tung nữa cô liền tập trung xem phim.Cơ thể vừa ngồi nghiêm chỉnh thì cánh tay kia của anh lại lần nữa theo lối cũ mà choàng ra sau lưng cô.
Bây giờ đã không còn là kê tay lên ghế mà anh trực tiếp ôm lấy eo nhỏ của cô kéo cô ngồi sát vào anh.
Đôi mắt hạnh chớp liên tục,lồng ngực phập phồng lên xuống.Quế Tư Hạ không dám đưa mắt sang nhìn anh,cố tỏ ra bình thường mà dán mắt về phía màn hình lớn.
Nguỵ Tư Đằng sao lại không nhận ra biểu hiện ngại ngùng đó của cô.Cảm giác tiếp xúc như này anh vẫn luôn muốn làm chỉ là sợ cô ngại ở chỗ đông người.Lúc này ở không gian ít ánh sáng cũng chẳng ai để ý đến bọn họ.
Bàn tay với những ngón tay thon dài sạch sẽ vô thức siết lấy vòng eo của cô.Đê mê mà đặt ở đó,Nguỵ Tư Đằng càng ôm càng nghiện.Anh chẳng có tâm tình mà xem phim.
Liền cúi thấp đầu hướng về phía cô,môi mỏng kề sát bên tai nói nhỏ.
- Em đừng căng thẳng như vậy,anh cũng không có làm gì em.
“……”
Không làm gì của anh là như vậy đó hả,Quế Tư Hạ vừa thẹn vừa bất lực nhìn xuống bàn tay đang đặt trên eo của cô.Quan hệ bây giờ của bọn cô đã là người yêu,tiếp xúc thân mật thế này là điều bình thường.
Nhưng cô là lần đầu vẫn có chút không thích nghi được.Ngược lại là anh sao lại giỏi làm những việc đó như vậy cả những lời trêu chọc cô hay là việc hôn môi anh đều rất thành thục.
Quế Tư Hạ không khỏi nhỏ giọng mà nói trong giọng còn có chút ghen tỵ.
- Trước đó anh cũng làm như vậy với bạn gái sao ạ.
“……”