Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Quế Tư Hạ nhất thời bị giọng nói hung dữ của Châu Tân Hàm dọa sợ,anh họ này của cô bây giờ đóng vai phụ huynh mà quở trách cô đấy.Nhưng cô cũng không muốn che giấu gì nữa,thản nhiên mà trả lời.
- Em cùng anh ấy ở bên nhau rồi,em cũng đã nói chuyện này cho cha mẹ luôn rồi.Anh đừng có suốt ngày mắng em nữa,em mà giận là không thèm để ý anh nữa đâu.
‘…’
Nói xong cô giả bộ giận dỗi rời đi,khi vào nhà còn cố tình đóng mạnh cửa một cái khiến hai người kia cũng bị dọa sợ.
Châu Tân Hàm thở dài nhìn cánh cửa đóng chặt kia rồi lại nhìn sang Hạc Hiên.Quả nhiên,biểu cảm của Hạc Hiên liền đen lại,không nói không rằng mà đi vào bên trong nhà.
‘Em rể hờ này của mình tội nghiệp quá đi mất’
- ---------------
Vừa đi vào bên trong nhà,Quế Tư Hạ liền đi thẳng qua phòng của Tử Kì.Chuẩn bị sẵn tinh thần để tra hỏi người kia,nào ngờ Tử Kì rất ngoan ngoãn mà vẫy đuôi chạy đến ôm lấy cánh tay cô.Bắt đầu chuyển hướng vấn đề.
- Bảo bối vừa đi hẹn hò về đấy à,quả nhiên khắp người toàn mùi tình yêu.
‘…’
Quế Tư Hạ đẩy cô nàng ra,đi đến ghế ngồi xuống.Hai mắt nheo lại nhìn Tử Kì.
- Khai mau,cậu cùng Lâm Duệ là sao?
‘…’
- Anh ấy đang theo đuổi tớ,tớ còn chưa đồng ý quay lại mà.
- Anh ấy không thích Tịch Lạc nữa sao?
- Bởi vì không biết chắc chắn nên tớ mới cho anh ấy cơ hội chứng mình đấy,tớ sẽ cẩn thận nhìn nhận mà cậu cứ yên tâm.Sẽ không để bản thân chịu thiệt.
Quế Tư Hạ liền bĩu môi,cô rất tin tưởng vào con mắt nhìn người của Tử Kì cũng biết cô nàng này rất dứt khoác cũng sẽ không làm điều ngu ngốc.Cô nhún vai vài cái rồi rời khỏi phòng.
- Tớ đi tắm đây.
- Bái bai cục cưng.
Quế Tư Hạ vừa rời khỏi phòng thì di động của Tử Kì liền reo lên.Là Lâm Duệ gửi tin nhắn đến.
‘Ngày mai đi ăn cơm cùng anh nhé?’
Rất nhanh Tử Kì đã trả lời lại anh.
‘Ngày mai em bận rồi,hẹn anh hôm khác nhé’
Cô tất nhiên có chiếc lược của mình,trước đó cô cũng không ngờ rằng người có lòng tự trọng cao như Lâm Duệ sẽ xuống nước mà xin lỗi cô.Còn thật tâm mà muốn theo đuổi lại cô.
Thật tâm cô vẫn còn tình cảm với Lâm Duệ nhưng lại không muốn đem bản thân vào ngõ hẻm lần nữa.Tốt nhất là nên dây dưa cùng anh,cô muốn nhìn xem anh có thật sự là thích cô hay là nhất thời tìm cảm giác mới ở cô.
- ---------------------
Sáng hôm sau,Quế Tư Hạ liền nhận được tin nhắn của Ngụy Đông Lộ.Anh ấy cũng đã biết chuyện cô cùng Ngụy Tư Đằng ở bên nhau.Lần này là muốn nhờ cô khuyên Ngụy Tư Đằng đến dự sinh nhật của Tịch Lạc.
Dù sao bọn họ cũng là lớn lên cùng nhau,vẫn là nể tình đến dự sinh nhật.Nhưng Ngụy Đông Lộ hết lời rồi mà Ngụy Tư Đằng vẫn nhất quyết từ chối.Cô hiểu tính cách của Ngụy Đông Lộ,anh ấy rất hay hàn gắn bạn bè lại với nhau không muốn ai phải mất lòng hay giận dỗi nhau.
Chắc hẳn anh ấy cũng chưa biết được những việc Tịch Lạc đã làm nên mới đi nhờ vả cô thế này.Quế Tư Hạ trầm ngâm suy nghĩ rồi lại đưa mắt nhìn Ngụy Tư Đằng rồi hướng mắt sang hai người bên cạnh.
Vốn là hôm nay cô cùng Tử Kì đến trường dạo chơi thử,nào ngờ liền bắt gặp Ngụy Tư Đằng cùng Lâm Duệ ra bên ngoài trường ăn cơm.Và thế là cả bốn người mới ngồi cùng bàn ăn thế này.
Sinh nhật Tịch Lạc cũng tốt đấy chứ,vừa hay cô muốn để Tử Kì quan sát được biểu hiện của Lâm Duệ thế nào.Một phần nữa là cô cũng đang muốn gặp lại chị ta,bọn cô còn nhiều chuyện cần giải quyết cùng nhau lắm.
Quế Tư Hạ đặt chiếc nĩa trên tay xuống,tự nhiên mà cất giọng hỏi anh.
- A Đằng,anh thật sự không tham dự sinh nhật của Tịch Lạc sao?
Đột nhiên cô lại hỏi vấn đề này,anh có chút ngạc nhiên rồi lại về dáng vẻ điềm đạm ngày thường.Chỉ có ánh mắt là ôn nhu nhìn lấy cô.
- Ừm,anh không có thời gian.
- Chị ấy cũng gửi thiệp cho em đó.Anh không thể đi cùng em sao?
- Em có thiệp?
- Có ạ,vừa chuyển đến ngày hôm qua ấy ạ.
Không nghĩ đến Tịch Lạc lại mời thiệp cho cô.Anh lại nghĩ đến chuyện lần trước Tịch Lạc có ý thù địch rất lớn với cô còn dùng thủ đoạn mà đụng vào món quà kia của anh.Nhìn dáng vẻ của cô thì hẳn là cô muốn tham dự,anh cũng không thể để cô đi một mình được.
Bạn gái của anh nâng niu như vậy lỡ đâu cô ta lại giở trò.Ngụy Tư Đằng suy nghĩ một lát rồi lại cất giọng hỏi.
- Em muốn đi?
- Dạ,hôm đó em rảnh nền muốn đi ạ.
- Vậy anh đi cùng em nhé?
- Thật ạ?
- Ừm.
Quế Tư Hạ khẽ mỉm cười,đạt được mục đích rồi.Cô chuẩn bị tiến công đến Lâm Duệ thì liền bị Tử Kì nhìn thấu,tin nhắn cũng đã gửi qua luôn rồi.
‘Bảo bối,cậu lại muốn làm gì thế.Chị ta không có ý tốt với cậu đâu’
‘Cậu yên tâm,có Tư Đằng đi cùng tớ mà chị ta không dám làm gì đâu.Tớ phải đi tính nợ với chị ta chứ,đâu thể để chị ta đắc ý mãi được’
‘Tâm cơ,tâm cơ nha’
‘Vậy Lâm Duệ có đi không?’
‘Tớ cũng không biết’
‘…’
Cô cất di động đi,vừa thản nhiên cắt miếng bít tết trong đĩa.Vừa cất giọng về phía Lâm Duệ.
- Anh Lâm Duệ cũng đi chứ ạ?
- Ừm,đi chứ.
Quả nhiên,crush cũ không đi sao được chứ.Lâm Duệ vẫn bình thản ăn đồ của mình,tiện tay đưa khăn lau miệng sang cho Tử Kì.
- Kì Kì em muốn đi cùng anh chứ?