Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết
  3. Chương 5
Trước /73 Sau

Nhiệt Độ Trên Không - Hà Khuyết

Chương 5

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Theo lời Khương Khải, hôm qua y chạy sang quận khác để gặp khách hàng, tiện thể đi ngang Vạn Trình Technology, vốn định ghé qua nhưng lượn mấy vòng vẫn không có chỗ đậu nên đánh xe đi, thế mà lại thấy Bùi Tiểu Thập ở bãi đỗ xe gần đó.

Vạn Hạ Trình rót thêm rượu cho mình, nửa cười nửa đùa: "Đã đến tận dưới lầu rồi, còn ngại không lên chơi à?"

Khương Khải haiz một tiếng: "Thì tôi biết anh bận, với không có chỗ đậu xe nên đành chịu chứ sao. Đằng nào hôm nay chẳng gặp nên thôi không làm phiền nữa."

Sau đó, y lại nhắc về Bùi Tiểu Thập. "Người gì đâu mà vừa trắng vừa gầy, da đẹp như ngôi sao ấy, không chú ý được cũng khó. Hồi đại học, anh từng kể cậu ấy học diễn xuất phải không? Sao tôi lại quên mất tên nhỉ, nếu không đã tìm thử trên mạng rồi."

Cái tên đã chờn vờn bên môi, Khương Khải càng nghĩ càng khó chịu. "Hồi mới tốt nghiệp, tôi còn thấy poster phim của nhóc đó ngoài rạp nữa cơ, vậy mà giờ lại quên béng mất. Khó trách người ta hay nói dân kỹ thuật bị khiếm khuyết tế bào nghệ thuật. Hôm qua cậu ấy thực sự không đến tìm anh à? Tôi tưởng hai người vẫn mặn nồng lắm chứ!"

Thấy Vạn Hạ Trình không phản ứng, Khương Khải tưởng hắn đang nghi ngờ mình. Tính hiếu thắng của y nổi lên, bắt đầu khoa tay múa chân tả lại tình huống. "Không tin à? Gần Vạn Trình có một bãi đậu xe hình tròn, đúng chưa? Bên cạnh có mấy cái ghế dài xếp dọc, giờ hành chính chẳng ai ngồi ở đó cả, có mỗi cậu ta ở đấy thôi, không thấy được mới là lạ!"

"Biết rồi, rượu vào là miệng không mọc nổi da non." Vạn Hạ Trình vỗ vai Khương Khải, ra hiệu cho nhân viên thay bát đĩa và khăn cho bàn, chuẩn bị uống thêm một lượt.

Thấy hắn không muốn nói thêm về người yêu cũ, Khương Khải cũng thôi nhắc lại. Sau vài ly rượu, y đã quên sạch, chẳng buồn hỏi tên Bùi Tiểu Thập nữa.

Buổi tiệc kéo dài đến 10 giờ tối, phần lớn thời gian mọi người chỉ uống rượu, nên tăng hai cũng bị hủy luôn. Ai nấy đều uống khá nhiều. Sau khi đặt xe đưa từng người về, Vạn Hạ Trình mới gọi tài xế cho mình.

Xe dừng ở hầm chung cư, tài xế đã rời đi còn Vạn Hạ Trình vẫn ngồi ở ghế phụ. Men say đã bắt đầu ngấm nhưng đầu hắn còn khá tỉnh táo. Người đàn ông mở điện thoại, xem tài liệu tổng hợp về Bùi Tiểu Thập mà thư ký đã gửi.

Ngoài thông tin trên Baidu, còn có liên kết đến các tác phẩm trước của cậu, bao gồm phim điện ảnh, show truyền hình, quảng cáo và các thương hiệu từng làm đại diện. Tiểu Ôn làm việc rất năng suất, một phần bởi lý lịch của Bùi Tiểu Thập khá đơn giản.

Tính đến hiện tại, cậu mới chỉ tham gia một bộ phim điện ảnh có tên "Đêm An Giấc". Vai nam chính đã thu hút lượng lớn fan hâm mộ, trở thành một màn ra mắt đầy ấn tượng. Tiếc thay, sau cú hit đó, tân binh này không có thêm tác phẩm nào nổi bật để đẩy mạnh tên tuổi. Một số nhà phê bình điện ảnh đã dùng cụm từ "rút lui" để đồn đoán về sự biến mất khỏi làng giải trí của tài năng trẻ họ Bùi.

Thậm chí, khi được hỏi thẳng trong một buổi phỏng vấn về vấn đề này, Bùi Tiểu Thập đã trả lời như sau: "Cảm ơn sự quan tâm của mọi người. Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống, là một người mới, bản thân còn rất nhiều điều cần học hỏi. Hiện tại, tôi muốn dành thời gian trải nghiệm cuộc sống và tập trung trau dồi kỹ năng diễn xuất. Hy vọng sẽ sớm gặp lại quý khán giả qua những tác phẩm tiếp theo."

Một câu trả lời rất khuôn mẫu, rõ ràng đã được quản lý yêu cầu chuẩn bị trước.

Cái "sớm" mà cậu nhắc thoắt cái đã mấy năm, đừng nói mảng điện ảnh, ngay cả phim truyền hình hay web drama cũng không thấy. Mọi động thái như ngầm xác nhận tin đồn về việc Bùi Tiểu Thập đang tạm rút lui khỏi giới màn bạc.

Sau khi "Đêm An Giấc" hạ nhiệt, Bùi Tiểu Thập không tạo được thêm tiếng vang nào. Năm ngoái, cậu có được chút dấu ấn nhờ tham gia show truyền hình "Nghệ nhân trẻ" – nơi các nghệ sĩ trẻ trải nghiệm nghề thủ công truyền thống dưới sự hướng dẫn của các bậc thầy để tạo nên những tác phẩm hoàn chỉnh.

Trong chương trình, nét ngây thơ, hiền lành có phần út khờ của Bùi Tiểu Thập đối lập hoàn toàn với dàn cast thích tranh thời gian lên hình đã giúp cậu hút không ít fan, đặc biệt là các chị mẹ.

Xét từ một góc độ nào đó, đây cũng là một nét cá tính đặc biệt.

Gia thế của nhà họ Bùi thừa sức nâng đỡ Bùi Tiểu Thập nổi tiếng. Tuy nhiên, cậu chủ nhỏ này dường như không màng cạnh tranh, ít bon chen với đời. Trong một ngành công nghiệp khắc nghiệt như giới giải trí, nơi cơ hội là thứ ngày càng khan hiếm, Bùi Tiểu Thập thực sự là một luồng gió mới.

Giữa những năm qua, cậu thỉnh thoảng xuất hiện với vai trò khách mời đặc biệt trong vài chương trình truyền hình, lên bìa tạp chí hoặc tham dự một số buổi tiệc hay sự kiện. Phần lớn thời gian người nọ càng giống một "KOL trên mạng" hơn, đôi khi lên giao lưu với các fan trên mấy nền tảng mạng xã hội một cách giản dị tương tự như trong "Nghệ nhân trẻ."

Vạn Hạ Trình hiểu rõ, Bùi Tiểu Thập thật sự rất ngây thơ, nhưng chắc chắn không phải loại "ngốc nghếch chậm tiêu" như một số bình luận trên mạng. Trái lại, thiếu niên rất có năng khiếu tiếp thu, biết cách học hỏi, ít nhất là trong diễn xuất.

Hắn vẫn nhớ tháng ngày Bùi Tiểu Thập theo học tại Học viện Hí Kịch, thiếu niên thường cuốn lấy nhờ hắn tập thoại cùng. Dù Vạn Hạ Trình chỉ đọc liến thoắng như cái máy, Bùi Tiểu Thập vẫn diễn ra được vẻ đau khổ, khóc lóc thảm thiết trước khuôn mặt vô cảm của người yêu. Nhập vai nhanh mà thoát vai cũng nhanh không kém. Dù nước mắt còn đọng trên khóe mắt, chỉ cần buông kịch bản xuống, thân hình nhỏ nhắn đã vui vẻ sà vào lòng hắn, meo meo hôn em đi không ngừng.

Trên xe không có laptop, Vạn Hạ Trình lại không thích đọc trên điện thoại vì dễ mỏi mắt, cộng thêm men rượu khiến cơ thể rất mệt nên chỉ lướt qua phần tóm tắt sự nghiệp từ khi ra mắt, bỏ qua các video phỏng vấn hay liên kết tài khoản mạng xã hội.

Mùa hè 2017, Vạn Hạ Trình đã ra rạp xem "Đêm An Giấc". Tối hôm trước, hắn bận đến mức không ngủ được một giấc tử tế, nên đã thiếp đi ở nửa đầu phim. Khi tỉnh dậy, trên màn chiếu là cảnh Bùi Tiểu Thập đang khóc. Góc quay đặc tả cận cảnh khuôn mặt khiến hắn nhớ lại những lần thiếu niên rơi nước mắt trước mặt mình. Lúc đó hai người đã chia tay, Bùi Tiểu Thập vẫn đến tìm Vạn Hạ Trình, nắm tay hắn khóc đến là thảm.

Hắn không còn nhớ lúc đó mình đã nói gì.

Sau này đừng gặp lại nữa?

Nếu gặp lại, liệu có nên xin lỗi không?

Những câu hỏi ấy từng quanh quẩn trong đầu hắn, nhưng rồi Vạn Hạ Trình cảm thấy không cần thiết. Vì hắn chưa từng làm gì có lỗi với người nọ.

Mỗi giây mỗi phút trước khi nhận ra cả hai không thể tiếp tục yêu nhau, Vạn Hạ Trình đã yêu Bùi Tiểu Thập bằng tất cả chân thành.

Ngày hôm đó, Vạn Hạ Trình còn một dự án chưa hoàn thành. Sau khi rời rạp phim, đồng hồ đã chỉ hơn 11 giờ đêm. Hắn đạp xe về Vạn Trình Technology – bấy giờ chỉ là một studio nhỏ, tiếp tục làm việc đến tận sáng.

Những ngày đầu khởi nghiệp vất vả bất kể ngày đêm đã khiến Vạn Hạ Trình bỏ lỡ hai năm đỉnh cao sự nghiệp của Bùi Tiểu Thập. Đến khi mọi thứ dần ổn định, Bùi Tiểu Thập đã biến mất khỏi ánh đèn sân khấu một thời gian.

Thật ra, chỉ cần tìm tên của người ấy trên mạng một chút là hắn có thể nắm được sơ lược tình hình của cậu suốt mấy năm qua. Nhưng sau ngần ấy thời gian, Vạn Hạ Trình chưa từng làm vậy. Có lẽ từ lần gặp gỡ ở Thượng Hải, hắn nhận ra mình đã biết quá ít về Bùi Tiểu Thập nên nảy sinh ý định tìm hiểu lại như một cách bù đắp cho những thiếu sót của mình.

Hắn không nghi ngờ những lời Khương Khải nói tối nay. Bùi Tiểu Thập hoàn toàn có thể đến tận Thâm Quyến chỉ vì một tấm danh thiếp. Một công tử con nhà giàu, thích đóng phim thì đóng, vừa có tiền vừa rảnh rỗi, nếu sinh nông nổi cũng chẳng lạ lẫm với hắn.

Sau khi rời Thượng Hải, Vạn Hạ Trình đã đổi số điện thoại, chỉ gửi số mới cho những người cần thiết, trong đó không có Bùi Tiểu Thập. Thật ra, nếu cậu muốn tìm thì hoàn toàn có thể. Thiếu niên quen biết không ít người thân cận với Vạn Hạ Trình, cùng lắm thì hỏi chú Lưu bên tiệm kim khí là ra.

Chia tay, suy cho cùng chỉ là một chuyện quá đỗi bình thường. Vạn Hạ Trình không cố ý né tránh ai, chỉ mong Bùi Tiểu Thập đừng gây thêm rắc rối, tránh cho cả hai không phạm phải sai lầm nào nữa.

Vạn Hạ Trình chỉ mất 5 phút để đọc xong toàn bộ email. Những hồi ức về quá khứ cũng chỉ có hạn sử dụng trong chốc lát. Khi bước xuống xe, hắn đã không còn nghĩ về chuyện đó nữa.

- --

Nhân dịp Quốc Khánh, Vạn Hạ Trình tham gia một buổi triển lãm cùng vài cổ đông của công ty trong hai ngày. Sang ngày thứ ba, mọi người hẹn nhau đi leo núi. Ai nấy đều đi cùng gia đình, chỉ riêng Vạn Hạ Trình đi một mình. Đám trẻ con rất thích hắn, thậm chí một cô nhóc 3 tuổi còn ôm cổ, cọ má nũng nịu đòi sau này lớn lên sẽ gả cho chú Trình.

Người lớn trong đoàn không nhịn được cười, còn nhân cơ hội giục hắn mau cưới vợ cho họ ăn cỗ. Vạn Hạ Trình, người chuẩn bị bước sang tuổi 30, không khỏi nhớ tới Bùi Tiểu Thập.

Thiếu niên cũng từng đùa rằng muốn gả cho mình. Giờ nghĩ lại, ký ức đó vẫn còn rõ ràng trong tâm trí hắn.

Khi xuống núi, Vạn Hạ Trình nhận được cuộc gọi từ Bùi Tiểu Thập. Cậu bảo mình vừa đến Thâm Quyến tham gia một chương trình, hỏi liệu hắn muốn đi ăn một bữa không.

Đây là lần đầu tiên Bùi Tiểu Thập liên lạc với hắn kể từ khi nhận danh thiếp.

Vạn Hạ Trình nhìn màn hình, số của đối phương vẫn là số cũ.

"Hôm nay em vừa đến à?" Vạn Hạ Trình hỏi.

Thấy Bùi Tiểu Thập ấp úng phía đầu dây bên kia, Vạn Hạ Trình không làm khó cậu nữa, chỉ nói rằng mình đã có kế hoạch cho hai ngày tới, sau đó có thể sẽ rảnh, nhưng cũng chưa chắc.

Bùi Tiểu Thập đáp rằng không sao, cậu sẽ ở lại Thâm Quyến một thời gian, không cần vội.

Thế nhưng, đến khi tuần lễ Quốc khánh kết thúc, Bùi Tiểu Thập vẫn chưa nhận được cuộc gọi nào từ Vạn Hạ Trình. Cậu ôm điện thoại, ở một mình trong khách sạn gần khu Cao Tân Viên. Đến ngày thứ tám, cậu không chờ được Vạn Hạ Trình, nhưng lại thấy Lý Sương xuất hiện.

Cô đi cùng Vũ Hạo, chân xỏ đôi giày cao gót 10cm bước vào phòng, đặt chiếc túi Hermès lên bàn. Lý Sương không vội lên tiếng, nhắm mắt hít sâu vài cái rồi chậm rãi nói: "Bùi Tiểu Thập, cậu muốn tôi tức chết phải không?"

Vũ Hạo đứng bên cạnh, rụt vai lại, vẻ mặt như muốn nói "tui đã bảo rồi mà".

Bùi Tiểu Thập mím môi: "Chị Emma..."

"Đừng gọi tôi là chị." Lý Sương chống nạnh, đi một vòng quanh phòng, sau khi chắc chắn không có gì bất thường mới dần bình tĩnh lại. Cô nhận chai nước Vũ Hạo đưa, uống liền tù tì nửa chai rồi nói tiếp: "Giờ cậu đủ lông đủ cánh rồi, tôi không đủ tư cách làm chị cậu nữa."

Lý Sương là bạn lâu năm của Bùi Húc, anh trai Bùi Tiểu Thập. Khi mới vào nghề, nhà họ Bùi đã nâng đỡ cô rất nhiều. Cộng thêm việc thấy tiềm năng của Bùi Tiểu Thập, cô đã nhận lời nhờ cậy từ Bùi Húc, trở thành người đại diện cho cậu.

Bùi Húc không yêu cầu khắt khe gì với em trai, chỉ hy vọng Lý Sương sẽ để mắt đến cậu giúp anh. Chỉ cần Bùi Tiểu Thập thích, nhà họ Bùi sẵn sàng đáp ứng mọi thứ. Lý Sương thừa hiểu họ có đủ tiềm lực. Nhưng vấn đề là Bùi Tiểu Thập luôn từ chối, cho dù job đó tốt đến đâu.

Mỡ đến miệng mà mèo vẫn chê, một câu "hận không thể rèn sắt thành thép" không đủ diễn tả sự bất lực của cô.

Lý Sương đã cố gắng tạo điều kiện hết sức cho Bùi Tiểu Thập được tự do. Chỉ cần nằm trong khuôn khổ, cô sẵn sàng nhắm mắt làm ngơ. Nhưng giờ đây, thiếu niên lại chơi trò bỗng dưng muốn trốn, không báo trước, không trả lời tin nhắn, tự mình chạy đến một khách sạn cách hơn nghìn cây số.

Không làm gì, không đi đâu, chỉ ở đó một mình suốt tám ngày. Đó là những gì Lý Sương nghe được từ Vũ Hạo.

Lý Sương cố gắng giữ giọng bình tĩnh: "Một mình cậu chạy đến đây làm gì?"

Bùi Tiểu Thập lí nhí đáp: "Không làm gì cả..."

Nếu là người khác thì chắc chắn là nói dối, nhưng với Bùi Tiểu Thập, có lẽ đúng là không làm gì thật.

Nhưng đó là điều Lý Sương sợ nhất. Cô thà nghĩ cậu đến để nghỉ ngơi giải sầu còn hơn là không làm gì.

Sau khi lễ Quốc khánh vừa kết thúc, biết tin Bùi Tiểu Thập một mình trốn đến Thâm Quyến, Vũ Hạo đã cùng Lý Sương tới đây. Nhìn khuôn mặt ngây thơ vô số tội của gà nhà, bọn họ như biến thành phụ huynh muốn dùng quy tắc bàn tay phải với con mình.

Dù công việc đã bận đến mức muốn mọc thêm ba đầu sáu tay, Lý Sương vẫn phải dành thời gian lo lắng cho thằng con báo nhà này. Cô đành ra tối hậu thư.

"Không phải chị cấm em đến đây, nhưng đừng lãng phí thời gian vô ích. Có một đạo diễn muốn gặp em, vừa hay bộ phim tiếp theo của người ta sẽ quay ở Thâm Quyến. Hai ngày nữa, em đi gặp đạo diễn với chị, đọc thử kịch bản xem sao. Nếu hợp thì nhận, không được cũng phải trả lời một tiếng đàng hoàng."

Dẫu không phải đạo diễn nổi tiếng, nhưng cũng là nhân tố mới đầy tiềm năng trong ngành. Lý Sương đã đọc qua kịch bản, cảm thấy ai nhận vai này đều có thể bùng nổ. Vốn cô định đưa cho một nghệ sĩ đang nổi tiếng khác dưới trướng, sau đó lại thấy Bùi Tiểu Thập hợp hơn.

- --

Lý Sương đã đoán trước cậu sẽ từ chối nên không kỳ vọng nhiều, ai ngờ cậu lại đồng ý.

Tưởng chỉ đi ăn một bữa, không ngờ lại có biến. Lý Sương mải nói chuyện với đạo diễn và nhà đầu tư, Vũ Hạo không đi cùng. Không ai trông chừng Bùi Tiểu Thập, đến khi phát hiện thì mặt cậu đã đỏ như quả cà chua, ly rượu trên tay gần chạm đáy, chắc nãy giờ đã tự uống không ít.

"Chẳng phải cô nói Tiểu Thập không biết uống rượu sao? Tôi thấy uống được phết mà!" Đạo diễn vui vẻ nhướng mày, tiếp tục rót rượu.

Uống rồi mới biết không uống được thật. Tửu lượng của Bùi Tiểu Thập rất kém, sau vài ly đã say khướt. Vũ Hạo nghe máy xong vội chạy đến đón cậu ngay trong đêm. Thiếu niên đứng còn không vững, vừa đi được hai bước đã ngồi xổm bên đường nôn thốc nôn tháo.

Vũ Hạo cuống hết lên, anh chưa từng chăm con ma men nào như Bùi Tiểu Thập, đành vẫy một chiếc taxi rồi nhét cậu vào ghế sau.

Tài xế nói bằng giọng Quảng Đông. "Nôn ra xe là 200."

Vũ Hạo gật đầu, không thèm suy nghĩ nhiều. 200 thì 200.

Trên đường về khách sạn, Vũ Hạo ngồi phía trước, chợt nghe thấy tiếng lẩm bẩm từ đằng sau. Quay đầu lại, anh thấy Bùi Tiểu Thập nằm nghiêng, tay ôm chặt điện thoại như đang nâng niu một báu vật, miệng rủ rỉ gì đó với đầu bên kia.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /73 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tổng Tài, Chạy Đâu Cho Thoát

Copyright © 2022 - MTruyện.net