Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Như Ý Truyện Trọng Sinh Văn Chi Thanh Anh Hoằng Lịch
  3. Chương 52: Đóng cửa (Thượng)
Trước /114 Sau

Như Ý Truyện Trọng Sinh Văn Chi Thanh Anh Hoằng Lịch

Chương 52: Đóng cửa (Thượng)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Cho đến khi âm thanh bên ngoài nhỏ dần, khôi phục trạng thái yên lặng như tờ, Như Ý đứng dậy, đi lấy long tiên hương bị thêm thuốc tránh thai buổi sáng, tức giận múc một thìa lớn, để vào lư hương sứ trắng trước mặt, chỉ tỏa ra mùi hương nhè nhẹ, giờ phút này bị nàng thêm nhiều hương như vậy, đầu tiên là dần dần biến mất, sau đó lại tiếp tục cháy, so với lúc trước cháy càng ngày càng mạnh.

Mùi hương nồng đậm từ từ bay vào mũi nàng, nàng không kháng cự, còn hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, lẳng lặng nói: "Thật thơm."

Nàng đứng cách lư hương trắng chưa đầy một thước, lẳng lặng không lên tiếng, ngửi thấy mùi hương nồng đậm này bay vào mũi, lông mi lại đẫm nước mắt, giờ phút này lông mi cong vút không ngừng run rẩy, trong lòng đau đớn như bị xé rách. Như Ý cười khổ nói: "Thì ra, kết quả vẫn là không tin tưởng ta...... Ta không cần hài tử, long tiên hương này, thật là tốt."

Nàng tự ép buộc bản thân, cả chiều không ngừng đốt lư hương, cho dù là hương bên trong chưa cháy hết cũng bỏ thêm vào, đồ trong tẩm điện đều bị dính mùi, nàng cũng vậy.

Nhị Tâm nhìn khói mù mịt bên cửa sổ, mùi hương từ khe cửa sổ xộc vào mũi, khiến người ta cảm thấy buồn nôn. Nàng gõ cửa sổ kêu lên: "Chủ tử...."

Như Ý không trả lời, chỉ ngồi trước bàn trang điểm, đối diện với mình trong gương, nước mắt đầy mặt, thấy Nhị Tâm đứng ở cửa sổ rất lâu không rời đi, Như Ý nói: "Ta không sao, ngươi không cần phải ở bên ngoài. Những mảnh vỡ bên ngoài, không cần phải dọn dẹp." Qua vài giây Như Ý lại nói: "Đẹp lắm."

Nhị Tâm nghe giọng nói của nàng như sắp khóc, liền nói: "Chủ tử, người đừng giày vò bản thân như vậy, nô tỳ nhìn thấy rất đau lòng."

"Không đau lòng, con người ta, có gì mà phải đau lòng? Bất quá cũng chỉ như sấm sét xuất hiện, chung quy cũng chỉ là mây khói trước mắt mà thôi." Như Ý mân mê cây trâm trong tay, liền kéo đứt tua rua. Từng hạt từng hạt rơi xuống mặt đất, nảy lên vài cái, cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh, một đống hạt châu nằm yên tĩnh trên mặt đất.

Giống như nàng, đấu tranh với chính mình, cuối cùng quay đầu lại chỉ còn sự bình tĩnh.

Quảng cáo
Trước /114 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cửa Cung Hoan

Copyright © 2022 - MTruyện.net