Khi hạnh phúc tựa một đoá hoa sen trong đầm lầy đầy đau khổ.
Có ai không khát khao hạnh phúc? Có ia lại muốn bản thân chịu thương tổn?
Nhưng mà cuộc đời này vốn dĩ như thế, đâu có gì là hoàn toàn trọn vẹn, cũng đâu phải chuyện nào cũng như ý nguyện.
Giống như việc đưa cùng một nắm cơm cho hai người, một người no đủ ăn những thứ ngon vật lạ, sống trong nhà cao cửa rộng, nệm ấm chăn êm, một người đói khổ thiếu thốn, lang thang trong đêm với gió sương lạnh buốt. Cùng một nắm cơm đó người no đủ sẽ thấy thật tầm thường thậm chí còn nghĩ người đưa nắm cơm cho mình có ý khinh rẻ. Người đói khổ sẽ cầm nắm cơm còn nóng ấy, mà lòng hoan hỉ vui sướng muôn phần. Ấy là do người đói khổ đã và đang sống trong khổ đau, họ cảm thấy hài lòng từ những điều đơn giản nhất, hạnh phúc cũng từ đây mà sản sinh. Còn người đã no đủ sẽ chẳng cảm nhận được chút hạnh phúc nào vì họ chưa từng trải qua khổ đau.
Vậy mà người ta cứ muốn trốn tránh khổ đau. Với tôi hạnh phúc và khổ đau đều như bóng với hình, như cây với nước không thể tách rời.
Cuối cùng tôi hi vọng những người có duyên đọc tác phẩm của tôi sẽ tìm được điều kiện hạnh phúc của mình. Mỗi ngày trôi qua đều là một ngày tuyệt vời dù ngày ấy có tồi tệ hơn đi nữa..