Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Những Năm Tháng Đi Làm Dưỡng Đồng Tức
  3. Chương 15: Ngoại truyện của Chu Sơ Nghiêu (1)
Trước /16 Sau

Những Năm Tháng Đi Làm Dưỡng Đồng Tức

Chương 15: Ngoại truyện của Chu Sơ Nghiêu (1)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 1.

Lần đầu tiên gặp A Âm, ta đã rất hâm mộ sức sống của nàng, đôi mắt sáng đến rợn người.

Cả người nàng tràn đầy sức sống và quyết đoán.

Đó là khiếm khuyết của ta.

Bóng ma của cái c.h.ế.t của cha luôn đè nặng lên ta, ông bị mẫu thân của ta đầu độc mà chết, chỉ giả tạo thành do uống thuốc quá nhiều mà chết.

Khoảng nửa năm sau khi cha qua đời, thiếp thất đang mang thai bị mẫu thân nhốt trên thôn trang, vì khó sinh mà chết, mẫu tử đều c.h.ế.t hết.

Sức khỏe ta ngày càng kém, cộng thêm bệnh thương hàn không khỏi, đã trở nên ngày càng nghiêm trọng.

Mẫu thân muốn ta cưới A Âm vào xung hỉ.

Quản gia đã mất một ngày đi tìm hiểu tình hình gia đình của A Âm ở trong thôn.

Sau khi phụ mẫu của A Âm qua đời, cả gia đình chỉ dựa vào A Âm đi lên núi hái rau dại mà sống.

Sau trận lũ lụt, gia đình bán con cái nhiều vô số kể, nàng lại không bán đệ đệ và muội muội.

Quản gia cũng nói về việc nàng đến Chu gia tìm việc, trong mắt của mẫu thân hiện ý cười.

Mẫu thân thích những người thông minh và chăm chỉ.

A Âm chính là người như vậy.

2.

Xung hỉ có vẻ thật sự có tác dụng.

Dù nàng mới chỉ mười hai tuổi, như muội muội, nhưng lại rất chín chắn, có thể do làm trưởng tỷ, trên người lại có sức chịu đựng dẻo dai.

Nàng rất biết cách làm người khác vui vẻ, nói năng cũng rất linh hoạt có thể suy một ra ba, không hề cứng nhắc.

Ta dạy nàng học, nàng học vừa nhanh lại tốt.

Nhìn nàng dần trưởng thành, ta cảm thấy rất có thành tựu.

Nàng chăm sóc ta rất chu đáo.

Cuộc sống của nàng, đệ đệ và muội muội của nàng, cùng bạn bè của nàng, ta đều cảm thấy mới mẻ.

Ở bên nàng, tinh thần ta ngày càng tốt hơn.

Ta đã thấy những người già gần đất xa trời khi ở bên trẻ con, cũng có thể làm cho cuộc sống của mình trẻ trung hơn. Có lẽ dáng vẻ bệnh tật của ta, khi bên cạnh sức sống tươi mới của nàng, cũng có thêm sức sống.

Nàng lớn lên rất nhanh, ăn nói lưu loát, trí nhớ gặp qua là không quên được, lại biết nắm bắt thời cơ, mẫu thân rất thích nàng.

Sức khỏe của ta cuối cùng đã phục hồi như trước khi bệnh, mẫu thân càng tin rằng nàng là phúc tinh của gia đình ta, đối xử với nàng càng tốt hơn.

Trong nhà nàng lại vừa có thêm một người.

Mẫu thân cho phép nàng về nhà một hai tháng một lần, chính nàng vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng lại phải chăm sóc hai đứa trẻ cùng tuổi với nàng, cùng hai đứa đệ đệ muội muội nhỏ hơn nàng sáu tuổi.

Có lần nàng đã nói với ta, nếu không phải lần đó bán thuốc cho nhà ta, nàng có thể đã phải bán mình vào thanh lâu.

Nhưng ta không nghĩ vậy, cho dù nàng không lấy được thuốc, nàng nhất định cũng sẽ tìm được cách khác để sống.

Nàng càng lớn càng đẹp, phong thái thiếu nữ dần dần hình thành, ta bảo nàng không cần gác đêm cho ta, nàng đã ở trong căn phòng bên cạnh.

Đôi khi nhìn nàng như hoa mùa xuân tĩnh lặng, ta lại thấy kỳ diệu, nàng chính là đồng dưỡng tức của ta.

Cho đến khi thấy ánh mắt của Trương Sơn nhìn nàng, ta mới nhận ra, nàng đã ở độ tuổi người khác cũng sẽ bị nàng thu hút.

Nàng thì hoàn toàn không nhận ra điều đó.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /16 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Abo] Quần Thần

Copyright © 2022 - MTruyện.net