Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
9,
Vào buổi chiều hôm tôi xuất viện và trở lại trường học, Chung Đình tìm gặp tôi.
Khi ngồi với cô ấy ở quán cafe đối diện trường, trong lòng tôi cực kỳ thấp thỏm.
Chung Đình chu đáo gọi cho tôi một ly nước trái cây, cười cười hỏi tôi: “Niệm Niệm, em đã đỡ hơn chưa?”
“Tốt hơn nhiều rồi.”
Trước khi cô ấy hỏi thêm, tôi đã chủ động nói:
“Chung tiểu thư, xin lỗi chị, lần trước ở biệt thự là em thất lễ.”
“Chị yên tâm, em và chú nhỏ đã nói rõ ràng.”
“Sau này, em sẽ không quấy rầy chị nữa.”
Chung Đình ngạc nhiên, dùng ánh mắt không thể tin được nhìn tôi: “Ể?? Em…”
Tôi áy náy cúi đầu: “Em nói thật, chị không cần lo lắng…”
“Trời đất, mưa to như vậy đuổi theo em, chăm sóc em nằm viện, anh Yến vẫn chưa thổ lộ với em sao!?”
Lời này của Chung Đình làm tôi không kịp phản ứng.
Đây là ý gì?
Chưa thổ lộ với tôi… là ý gì?
“Chung tiểu thư, chị…vừa nói gì?”
“Chị nói anh Yến đó, chị diễn tốt như thế, đến cả phim hành động kiểu đó cũng mở ra rồi, em còn phối hợp ngã cầu thang, ông trời cũng phối hợp cho trời mưa bão… Không có tác dụng gì sao!?”
Chung Đình tức giận sờ trán.
Tôi không hiểu gì.
Mở phim hành động…?
“Đêm hôm đó, không phải hai người… sao?”
“Làm sao có thể! Chị có bạn trai rồi, anh ấy đẹp trai giống hệt Cha Eun-Woo!” Chung Đình lườm tôi một chút, “Chị không thích kiểu như anh Yến, người gì đâu mà lạnh như băng lại còn cổ hủ. Nhưng mà được cái vẫn đủ đẹp trai, dáng người cũng thuộc top cực phẩm, đủ độ chung tình. Em gái, nếu em ở bên anh Yến chắc chắn không thiệt thòi đâu.”
“...”
Đại não tôi không suy nghĩ được gì thêm nữa.
“Được rồi được rồi! Hai người đều là cái đồ đầu gỗ.”
Chung Đình thở dài, chớp đôi mắt hồ ly với tôi: “Tiểu Niệm Niệm, em có muốn để anh Yến thổ lộ với em không?”
Tôi giống như bị hạ b u à, ngoan ngoãn gật đầu: “...Muốn, muốn.”
Chung Đình ngoắc ngoắc ngón tay: “Vậy ngồi gần ra đây, chị đây dạy em.”
Tôi lập tức ngoan ngoãn làm theo.
Dáng vẻ ngây thơ và mềm yếu của tôi khiến Chung Đình cười không ngớt.
“Em gái nhỏ thật đáng yêu nha, thật muốn cắn một phát, khó trách anh Yến lại muốn đâm đầu vào em, hai người thật xứng đôi.”
Nghe cô ấy nói vậy mặt tôi đỏ lên.
Chung Đình hất tóc mái, ghé vào tai tôi nói:
“Thật ra để anh Yến triệt để phá giới, có cách nhanh hơn, buổi chiều chị dẫn em đi mua váy…”