“Mẹ ơi, anh Kiệt ăn hết kem của con rồi… hu… hu….....Anh Kiệt đáng ghét, em không thèm chơi với anh nữa! Hu… hu…....Mẹ ơi, anh Kiệt không thương con, con không cần anh trai nữa… hu… hu…” “Nào nào em gái, mau nín đi nào! Con gái mà khóc là xấu lắm.”
“Hu… hu… anh còn chê em xấu, em không cần anh trai nữa… hu… hu… Mẹ ơi…” “Ấy ấy, anh có chê mày xấu đâu!........Em gái yêu quý ơi, anh sai rồi được chưa? Dù thế nào thì anh vẫn là anh trai mày, mày sao có thể không cần anh nữa? Anh đền cho mày cây kem khác có được không?”
“Em không cần, hu… hu… Anh có thương em đâu…”
“Anh không thương mày thì thương ai? Nào ngoan, nín đi nào! Anh dẫn mày đi mua kem nhé?”