Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tám giờ sáng ngày hôm sau, Minh Hạ cùng Hoàng Đông đến bệnh viện kiểm tra toàn diện, đến khi kiểm tra xong đã là mười giờ trưa, Hoàng Đông liền đưa cô đi ăn trưa luôn.
Hai người mới lên xe, chị trợ lý ngày trước làm cho cô tại đoàn làm phim gọi điện đến cho cô báo cô ngày mai đến tham dự buổi họp báo ra mắt bộ phim mà cô quay vào tháng trước.
Minh Hạ ngẩn ngơ năm giây mới nhớ ra chuyện này, cô hỏi trợ lý xem đến đó mình phải làm những gì, sau khi chị trợ lý giải thích xong liền từ chối không chút do dự.
- Chị nghĩ một lý do giúp em đi, em không muốn đến đó.
Ngồi một chỗ để người ta chụp ảnh rồi hỏi này phiền chết đi được.
Trợ lý biết cô không định theo nghiệp diễn nên gật đầu.
- Chị biết rồi, chị sẽ báo lại với đoàn làm phim.
Nói chuyện với chị trợ lý xong cô mới nhớ đến Hạnh Dung cũng tham gia bộ phim này, thế là cô quay sang hỏi Hoàng Đông, biết vụ án đã được phá, cô há hốc miệng.
Đồn cảnh sát dùng tốc độ tên lửa để phá án à? Sao mới có một ngày đã phán xong án rồi vậy?
Thấy ánh mắt ngạc nhiên của cô, anh giải thích ngắn gọn.
- Duy Kiệt dùng đoạn video đen của Lâm Đình Vũ để uy hiếp hắn ta, anh lại lấy em họ của anh ta ra làm kẻ thế mạng, anh ta sợ em họ phản bội, cũng sợ tư liệu đen của mình bị phát tán nên vội tìm một kẻ thế mạng ra chết thay.
- Duy Kiệt cũng giúp em sao?
Minh Hạ cực kỳ ngạc nhiên, sau đó lại cảm thấy lo lắng.
- Vậy đoạn video kia về lại tay Đình Vũ rồi sao?
Hỏi xong cô mới cảm thấy bản thân thật ngốc, ai lại dại dột đưa cán dao cho kẻ thù để hắn đâm lại mình chứ.
Hầy, dạo gần đây chỉ số thông minh vắng nhà hay sao ý mà càng ngày càng thấy mình trì độn vậy nè.
Trong lúc cô còn tự vấn chỉ số thông minh của mình khi nào mới về nhà, Hoàng Đông đã trả lời cô.
- Bản kia là bản sao, bản gốc vẫn ở trong tay Duy Kiệt và video đó đã được gửi đến viện kiểm soát kèm theo bản ghi âm cuộc trao đổi của hai người họ nên ngày tàn của tên đó tới rồi.
Minh Hạ nghe vậy lập tức quay sang nói với anh.
- Vậy hôm nào chúng ta mời anh Kiệt một bữa cơm để cảm ơn đi.
- Không cần đâu, anh ta nói đây là quà cảm ơn em lần trước đã giúp anh ta.
Còn lần nào thì không cần anh nhắc cô cũng nhớ rồi.
Minh Hạ cũng không hỏi thêm về vấn đề này nữa.
Ăn trưa xong, Hoàng Đông đưa cô đến chỗ làm rồi mới rời đi.
Ông chủ cũng đã quen với việc cô nhóc này dăm ba bữa lại nghỉ một hôm nên không ý kiến gì, Tú Linh lại càng không, có điều lúc cô đến nơi lại thấy viền mắt cô bé đỏ hoe nên đi tới hỏi han cô mới biết Tú Anh lại đến tìm cô bé.
Lý do là bởi cô ta vừa tìm được kịch bản mới và được chỉ định làm vai chính nhưng bị Hạnh Dung nẫng mất, đạo diễn ám chỉ gần xa nói ông ta rất hứng thú với em gái cô ta, nếu Tú Anh đưa em gái đến gặp mình ông ta sẽ giao lại vai diễn đó cho cô ta, mà Tú Anh là người ích kỷ lại ghét Tú Linh từ lâu đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội này.
Thế là cô ta cùng bà mẹ kế của mình đi tới ép buộc Tú Linh giúp mình.
Minh Hạ chậc lưỡi.
Mẹ ruột không bảo vệ con gái lại đi bênh con riêng, cái nhà này thật là...!Xem ra phải dạy dỗ lại bọn họ rồi.
Cô vỗ vai Tú Linh, trấn an cô bé.
- Chị đảm bảo với em đây là lần cuối cùng cô tiểu thư họ Phạm kia đến làm phiền em.
Thấy Tú Linh vẫn lo lắng, cô bổ sung thêm.
- Chị có Hoàng Đông làm chỗ dựa rồi, bọn họ không dám làm gì chị đâu.
Lúc nhắc tới Hoàng Đông, mặt cô rất vênh, rất tự hào.
- Vâng.
Tú Linh lúc này mới thôi không nói gì nữa.
Nhưng cô bé nằm mơ cũng không nghĩ tới chị gái cô sẽ trực tiếp đi tìm Tú Anh đánh một trận.
Thế nên tối hôm đó Tú Anh vừa về đến chung cư đã bị người ta trùm bao tải lên đầu rồi đánh một trận.
Tú Anh ngậm thìa vàng thìa bạc từ bé nào đã bị ai đối xử như vậy bao giờ, ban đầu cô ta còn mắng chửi đối phương, sau đến sức mắng cũng không có, chỉ có thể la oai oái xin tha.
Minh Hạ thấy mình đánh vậy cũng đủ rồi, thế là hắng giọng nói.
- Có người nhờ tôi chuyển lời tới cô, thứ gì không thuộc về mình thì đừng có cố giành làm gì.
Vai nữ chính trong bộ phim kia đã định sẵn rồi, cô dâng Phạm Tú Linh cho đạo diễn cũng không thay đổi được đâu.
Tú Anh giật mình, trong ánh mắt đều tràn ngập sự kinh ngạc.
- Cô là người do Lâm Hạnh Dung phái tới?
- Biết vậy thì tốt, sau này nhớ tránh xa cô ấy ra.
Biết chưa?
Minh Hạ vỗ nhẹ lên mặt Tú Anh mấy cái khiến lời mắng chửi của cô ta kẹt cứng tại cổ họng, chỉ có thể sợ hãi gật đầu, trong lòng lại oán hận Lâm Hạnh Dung không thôi.
Lại nói tới buổi họp báo.
Mọi người những tưởng quay phim xong thì không còn sóng gió gì nữa, nhưng không, buổi họp báo ra mắt phim "Mặt nạ" tiếp tục là chủ đề bàn tán của cư dân mạng khi hai diễn viên thủ vai thứ chính là Minh Hạ và Tú Anh đồng loạt báo bệnh không đến, nữ chính Hạnh Dung lộ tin bị cảnh sát mời đi uống trà, cả dàn diễn viên chỉ còn mỗi nam chính an ổn không bị gì.
Thế là nội dung buổi ra mắt phim bỗng biến thành nội dung phóng vấn về đời tư của diễn viên và ồn ào xung quanh bộ phim.
Đạo diễn bỏ cuộc rồi, cũng quen với chuyện này rồi nên không đưa ra bình luận gì, cuối cùng quyết định kết thúc buổi ra mắt sớm hơn dự kiến.
Cùng ngày hôm đó trên đài truyền hình trung ương thành phố đưa tin về cái chết của một nữ diễn viên và nguyên nhân dẫn đến cái chết thương tâm của cô ấy.
Từ đây một loạt trò bẩn thỉu của giới giải trí được phơi bày trước mắt công chúng.
Dùng tình đổi vai diễn, dùng tiền bồi thường và điểm yếu của diễn viên dưới trướng để ép bọn họ tiếp khách hòng đổi lấy lợi ích cho bản thân và vô số trò bẩn khác, mà người được lợi nhiều nhất trong chuyện này ngoại trừ ông chủ công ty giải trí Vĩnh Hằng còn có cháu gái của anh ta là Lâm Hạnh Dung, thông tin này càng được khẳng định khi Phạm Tú Anh, "chị em thân thiết" của Hạnh Dung cũng lên tiếng tố cáo cô ta, còn nói hôm nay bản thân không tới buổi họp báo ra mắt phim là do Hạnh Dung giở trò.
Tin tức này khiến mạng xã hội bùng nổ, Lâm Hạnh Dung phải đóng tài khoản cá nhân của mình để tránh sự công kích của cư dân mạng, cậu cô ta còn thảm hơn khi bị mời thẳng đến cục cảnh sát làm việc.
Minh Hạ vừa thấy tin tức liền ngạc nhiên không thôi.
- Tốc độ bị bắt cũng nhanh thật đấy.
Hoàng Đông, có phải anh đã làm gì đó nữa không?
Với cái tính của anh thì cô thấy nghi lắm nhé, chứ căn cơ nhà họ Lâm vững như vậy sao có thể để cháu mình vào tù được, bọn họ không sợ hắn sẽ cắn ngược lại mình à?
Hoàng Đông thoải mái thừa nhận.
- Đúng vậy.
Từ lúc Hoàng Đông để lộ ra vụ Hạnh Dung giả và Hạnh Dung thật khiến nhà họ Lâm điêu đứng, lợi ích Lâm Đình Vũ nhận được từ Lâm Triều cũng bị ảnh hưởng, từ đó hai người bắt đầu xảy ra mâu thuẫn về việc phân chia lợi nhuận, tiếp nữa tư liệu đen của hắn rơi vào tay Duy Kiệt, sau đó lại đến chuyện cháu gái mình bị đưa đến đồn cảnh sát khiến hắn sợ cô ta và nhà họ Lâm có thể vì lợi ích của mình mà bán đứng hắn nên mới vội vàng cho người đi đầu thú, cuối cùng vì quá vội vàng mà để lộ sơ hở của mình khiến cảnh sát bắt nắm thóp.
Minh Hạ vẫn cảm thấy lo lắng, cô không ngại ngần đưa ra ý kiến của mình.
- Em cảm thấy hắn vẫn có cơ hội trở mình và tìm một con cờ chết thay cho mình.
Lâm Đình Vũ chuyên lợi dụng điểm yếu của người khác để làm việc, những người bên hắn đều có điểm yếu hoặc không sống được lâu nữa.
Nếu bọn họ khăng khăng mình mới là hung thủ thì Lâm Đình Vũ vẫn có cơ hội trở mình lần nữa.
- Hắn sẽ không có cơ hội đó đâu.
Người của hắn đã đổi thành người của anh từ lâu rồi.
Không chỉ Lâm Đình Vũ mới biết lợi dụng điểm yếu của người khác, ngay cả anh cũng biết và thông tin mà anh có còn chi tiết hơn cả tên đó nhiều, cho nên đứng về bên nào, những người kia không cần suy nghĩ cũng có thể quyết định ngay lập tức.
- Wow, anh ra tay từ bao giờ thế?
Minh Hạ cảm thấy có thể biến người bên địch thành người bên mình không phải một hai ngày là xong, anh chắc chắn đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi.
- Từ lúc em quay lại đoàn làm phim lần thứ hai.
Nghe tin cô bị đuổi khỏi đoàn làm phim, còn bị bọn họ báo thù, anh tức tốc đi dạy dỗ phó đạo diễn một trận, cuối cùng lộ ra manh mối về chuỗi giao dịch ngầm ở giới giải trí.
Đương nhiên nếu chỉ có thể anh sẽ không quan tâm đến nó, giao dịch ngầm ở đâu mà chẳng có, anh lại chẳng phải thánh mẫu thích đi lo chuyện bao đồng.
Nhưng vì nó có liên quan đến cô và nhà họ Lâm nên anh mới tiếp tục tìm hiểu, thuận tiện nhét người vào đó luôn, cho nên cơ hội để hai cậu cháu nhà họ Lâm trở mình là con số không tròn trĩnh.
Minh Hạ cực kỳ ngạc nhiên, sau đó cô nịnh nọt đút táo cho anh ăn, chân thành khen ngợi.
- Hoàng Đông, anh giỏi thật đấy!
- Khen suông thôi à?
Minh Hạ hiểu ý anh, nhưng đây là phòng khách, cô lại da mặt mỏng nên không chịu, thế là Hoàng Đông dắt cô lên phòng, vừa đi vừa nói.
- Đi, anh dạy em cách hít thở khi hôn luôn.
- Vậy anh phải học cách khi hôn không cắn người trước.
Chú Đằng đứng cách thật xa vẫn nghe thấy giọng nói của hai người:...!
Bát cơm chó này ông ăn nhiều đã quen rồi, không sao cả!1
....