Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Đến nơi rồi!”
“Ra là tiệc của Lý thị trông như thế này!” Thiên Tình nhỏ giọng cảm thán
Bên trong phòng tổ chức tiệc
Bộ ba Liên Mỹ, Thiên Tình, Hạ Dực ngay khi mới vào đã sớm tách nhau ra. Liên Mỹ tranh thủ vào phòng vệ sinh để sửa lại tóc, còn đồ ngốc kia thì sớm đã không thấy bóng dáng. Cuối cùng chỉ còn lại cô bên bàn đồ ăn này
Đằng kia không phải Vu Ương Ương sao? Sao lại đến cùng lúc với cô thế này. Ông trời đúng là không cho ai yên ổn mà!
“Cũng có ngày quạ đen lột xác sao? Bộ dạng này thật không giống với cô lúc ở phòng tập!” Vu Ương Ương cao giọng mỉa mai Thiên Tình
“Hơ, sao ở đây lại có chồn hôi lạc vào? Bảo vệ làm ăn cũng thật lỏng lẻo ~” Thiên Tình tỏ vẻ ngây thơ nói. Hiếm lắm cô mới có dịp mặc như thế này, bị người khác nói là quạ đen thì trong lòng cũng không có mấy phần dễ chịu
“Tôi không hiểu sao anh Phong lại có thể mời hạng người như cô được. Bên ngoài cố tạo vẻ xinh đẹp nhưng bên trong lại vô cùng thối nát. Tỉnh lại đi, Dương gia bây giờ cũng đâu được như ngày xưa?”
Thiên Tình lẳng lặng cầm đĩa bánh kem rồi ăn ngon lành, không hề để Vu Ương Ương làm mất bình tĩnh.
“ Kia không phải là Lý Cẩn Phong sao? Đẹp trai quá đi ~ !!!!” Một người trong đám đông nói
“Còn người bên cạnh không phải là Tần Trí Thần sao?”
Thiên Tình lẳng lặng đặt bánh kem xuống, xen vào đám đông để… chiêm ngưỡng nhan sắc. Lý Cẩn Phong thì không cần khen đi, anh ta lúc nào cũng giống như bạch mã hoàng tử rồi! Thật sự rất giống hoàng tử bước ra từ truyện tranh mà! Còn cái người bên cạnh mà không phải là Cố Giai Giai thì cũng có chút bất ngờ. Sao Tần Trí Thần lại ở đây? Theo như cô biết thì Tần Trí Thần vốn là con một của Tần gia, nhưng lại không đi con đường kinh doanh mà chọn theo con đường diễn xuất. Nhờ vào nhan sắc trời phú, đời tư sạch sẽ nên rất được yêu thích, còn dược fan gọi là “đại thần”. Nhưng cái nhan sắc này… vượt quá giới hạn rồi! Tuy đứng được cái người được coi là “tượng đài nhan sắc” như Lý Cẩn Phong nhưng cũng không hề kém cạnh. Quên mất, hình như Vu gia có quan hệ rất gần gũi với Lý thị thì phải
“Anh Trí Thần!” Vu Ương Ương dường như không nhìn được mà gọi lớn tên anh. Dù sao ở đây có ai dám nói xấu cô
Điều này lại vô tình làm Tần Trí Thần cùng Lý Cẩn Phong tới chỗ của Thiên Tình, bởi Vu Ương Ương đang đứng gần cô. Giờ thì có tránh cũng không được
“Ương Ương, em không để ý đến anh sao?” Lý Cẩn Phong giả bộ ghen tị khi Vu Ương Ương chỉ gọi tên Tần Trí Thần
“Thì… lâu lắm rồi em mới được gặp anh Thần mà” Vu Ương Ương đỏ mặt nói
Tần Trí Thần: “ Ương Ương nhà ta bây giờ thật xinh đẹp!”
Tuy biết anh chỉ khen vu vơ, Vu Ương Ương lại luôn để vào lòng, ngượng ngùng nói nhỏ: “Ai… ai là của nhà anh chứ? Anh Phong, Giai Giai đâu rồi?”
“Chút nữa sẽ tới. Có lẽ đang bận việc quan trọng” Lý Cẩn Phong nói. Anh khẽ đánh mắt sang người đang ăn bánh kem ngon lành bên cạnh Vu Ương Ương, tỏ vẻ hài lòng khi thấy cô mặc bộ đồ anh tặng. Anh còn tưởng là cô sẽ chê chứ!
“Anh Phong, sao anh lại mời cái thứ quạ đen kia. Chỉ vì cái thứ đó mà Giai Giai luôn chịu ủy khuất. Anh phải quan tâm đến Giai Giai nhiều hơn chứ?” Vu Ương Ương cao giọng chỉ trích Lý Cẩn Phong
“Ồ ~, bây giờ tôi mới biết em gái tôi là quạ đen đấy! Tôi thấy người chịu ủy khuất là nó chứ không phải là Cố Giai Giai của mấy người” Liên Mỹ nhìn Vu Ương Ương bằng ánh mắt sắc lẹm, đanh giọng đáp lại
Mới vừa đi tới đây gặp cảnh này, xem ra còn sớm hơn cô tưởng tượng. Chắc chắn đến sinh nhật của Vu Ương Ương, cô sẽ tặng cô ta cuộn kim chỉ
“Ương Ương, em không định giới thiệu bạn mình sao?” Tần Trí Thần rõ ràng là một con cáo già đội lốt nai tơ, cố tỏ vè ngây thơ hỏi Vu Ương Ương
Vu Ương Ương: “Hừ, em mới không quen hai người này, chỉ biết ỷ mạnh hiếp yếu! Đúng thật là xui xẻo!”
Ngược lại Tần Trí Thần thích thú nhìn hia người con gái trước mặt. Dung mạo rõ ràng là giống nhau, ngoại trừ màu tóc, nhưng khí chất hoàn toàn khác nhau. Một người nhiệt huyết, người có nét điền đạm. Đặc biệt là đều có miệng lưỡi sắc sảo, và rất thông minh trong lời nói. Trong khi Vu Ương Ương chỉ biết giận dữ và dùng quyền thế và tiền bạc của Vu gia. Đúng là không có so sánh không có đau thương! Tuy nhiên anh lại có chút hứng thú với nàng tiên cá xinh đẹp kia hơn
“Giai Giai! Bên này!” Vu Ương Ương phấn khởi ra hiệu cho Cố Giai Giai
Cố Giai Giai chọn một chiếc đầm xòe màu hồng pastel. Không quá cầu kì, chỉ tạo điểm nhấn ở phần gấp nếp thân váy nhưng vẫn dư sức thu hút ánh nhìn của người xung quanh
“Giai Giai, trang phục của cậu quá đơn giản rồi ~” Vu Ương Ương thầm trách móc Lý Cẩn Phong
Cố Giai Giai: “Không quan trọng, đây đâu phải là tiệc của mình. Đâu cần phải nổi bật!”
Cố Giai Giai liếc nhìn Lý Cẩn Phong, nhận thấy ánh mắt của anh từ đầu đến cuối đều hướng vào Thiên Tình, liền tới gần khoác tay anh: “Anh Phong, hôm nay em có việc bận nên mới…”
“Không có gì, em đừng bận tâm nhiều mà ảnh hưởng tới sức khỏe” Lý Cẩn Phong ân cần nói
“Oa ~ thật ghen tị quá đi ~. Thật mong chờ có ngày em sẽ được như vậy!” Vu Ương Ương khẽ đánh mắt tới Tần Trí Thần nhưng lại bị anh khéo léo tránh né ánh mắt của cô
Lần này thì Vu Ương Ương biết yêu rồi, nhưng mà là yêu đơn phương!