Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mị Huyết trêu đùa
Thẩm Thiển Mạch phi thân rời đi Quái Y Sơn Trang, Mị Huyết cũng theo sát, lưu lại Tất lão đầu lòng tràn đầy hy vọng hướng về phía bóng lưng Mị Huyết hô, "Lâu chủ, nhất định phải bắt hắn lại!"
"Mới vừa rồi còn nói thiếu ta một phần nhân tình, nhanh như vậy liền quên?" Mị Huyết ngăn cản đường đi của Thẩm Thiển Mạch, mặt đùa giỡn nhìn Thẩm Thiển Mạch. Một thân y phục như lửa dán chặt thân hình cường tráng của hắn, khiến hắn tản ra sức quyến rũ mê người.
"Mị Huyết lâu chủ cần Thiển Mạch hỗ trợ cái gì?" Thẩm Thiển Mạch lộ ra nụ cười vô hại, quan sát nhìn Mị Huyết.
"Ta hi vọng Ma Cung không nên nhúng tay vào chuyện đoạt vị của nước Kỳ Nguyệt " Mị Huyết nhìn Thẩm Thiển Mạch, dáng vẻ bình thường này khẳng định không phải là diện mạo thật của nàng. Lần đầu tiên thấy nàng đã cảm thấy dung mạo này không xứng với khí chất của nàng, nhưng quan sát cẩn thận lại không thấy có dấu vết dịch dung, xem ra là nàng đã dùng thánh dược của Ma Cung, Dịch Dung Đan.
"Lâu chủ đang nói đùa sao?" Thẩm Thiển Mạch nhíu mày, khóe miệng mang theo nụ cười.
Muốn nàng không nhúng tay vào chuyện đoạt vị của nước Kỳ Nguyệt? Làm sao có thể? Nàng trở lại, chính là vì chuyện này, làm sao có thể không nhúng tay vào.
"Ta giống như là đang nói đùa sao?" Mị Huyết tìm tòi nghiên cứu nhìn Thẩm Thiển Mạch, hắn đã biết chuyện nàng cố ý khích bác phủ Thừa Tướng cùng phủ Tướng quân, lấy thân phận là cung chủ Ma Cung của nàng, xem ra là nàng muốn dùng lực lượng của Ma Cung để giúp đỡ Thượng Quan Cẩn.
Chẳng lẽ nàng thích Thượng Quan Cẩn? Nghĩ tới đây, Mị Huyết đột nhiên cảm thấy có một loại cảm giác không vui. Cảm giác kia làm hắn hận không thể lập tức giết chết Thượng Quan Cẩn.
"Không giống. Chỉ là, mới vừa rồi ta nói nợ ngươi một phần nhân tình, cũng là nói giỡn thôi." Con ngươi của Thẩm Thiển Mạch mang theo nét giảo hoạt, khóe miệng lộ ra nụ cười vô hại, nhưng trên mặt lại là dáng vẻ lực bất tòng tâm.
"Nếu cung chủ đã cố ý chơi xấu, thì Mị Huyết cũng không có biện pháp." Mị Huyết nhìn Thẩm Thiển Mạch một chút, sau đó sâu kín nói, "Nếu cung chủ Ma Cung không cảm kích, như vậy Mị Huyết không thể làm gì khác hơn là nói ra chuyện cung chủ Ma Cung và nữ nhi của Thừa tướng là cùng một người."
"Ngươi đang uy hiếp ta?" Con ngươi của Thẩm Thiển Mạch biến sắc, nụ cười đùa giỡn cũng biến mất, bây giờ trên mặt nàng đã lộ ra mấy phần sát khí. Nàng ghét nhất là bị người khác uy hiếp!
Nhìn nữ tử trước mắt từ dáng vẻ vô hại đột nhiên biến thành tàn nhẫn vô tình, Mị Huyết ý thức được lời mình nói đã chọc giận nàng. Nhìn cả người nàng tản ra sát khí sắc bén, hắn cũng muốn muốn nhìn một chút, nữ nhân này muốn làm gì.
Sợi tơ trong ống tay áo theo y phục bay ra, y phục trắng thuần giống như biến thành vô số sợi tơ trắng, đánh về phía Mị Huyết.
Con mắt Mị Huyết biến đổi, Tam Thiên Thanh Ti. Nàng thật muốn giết hắn.
"Ta ghét nhất là bị uy hiếp! Nhưng ta lại không thể để cho ngươi nói ra, biện pháp duy nhất, chính là giết chết ngươi!" Trong mắt Thẩm Thiển Mạch mang theo tàn nhẫn, nàng biết có lẽ nàng không phải là đối thủ của Mị Huyết, cho nên chỉ có thể đánh bất ngờ, đánh đòn phủ đầu, đả thương Mị Huyết.
Mị Huyết tránh thoát công kích của tam thiên thanh ti, nhưng vẫn bị thương nhẹ. Hắn không phải là không biết nữ tử trước mắt này tàn nhẫn, chỉ là không nghĩ đến nàng lại có thể dứt khoát hạ sát chiêu với hắn.
"Ma Cung cung chủ quả nhiên là giết người không chớp mắt!" Mị Huyết nhẹ nhàng che ngực, mặc dù hắn bị thương nhẹ, nhưng Thẩm Thiển Mạch muốn đánh thắng hắn, thì vẫn không dễ dàng.
Nhưng hắn lại không muốn ra tay. Nếu là người khác đả thương hắn, chỉ sợ đã sớm muốn sống không được, muốn chết cũng không xong rồi. Thế nhưng nữ nhân này đả thương hắn, hắn lại không muốn ra tay đả thương nàng.
Mị Huyết đột nhiên ý thức được một chuyện rất nghiêm trọng. Đó chính là, mình đã động lòng với nữ nhân không tim không phổi này rồi.
"Chớp mắt, chỉ sợ lúc đó ngươi đã bị giết rồi!" Thẩm Thiển Mạch không nhúc nhích, giọng nói tàn nhẫn, nhưng lại không có xuống sát chiêu nữa. Nàng cũng không muốn tổn thương Mị Huyết, quan trọng hơn là, khi thấy Mị Huyết bị thương, nàng lại cảm thấy đau lòng.
"Không bằng chúng ta nói chuyện một chút." Mị Huyết không có chút phòng bị nào, phải biết, nếu bây giờ Thẩm Thiển Mạch phát động một kích trí mạng thì sẽ rất nguy hiểm đối với Mị Huyết.
Nhưng hắn lại lấy bộ dạng thản nhiên đứng đó, cả người tản ra một cỗ khí thế cường đại, con ngươi nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch tràn đầy tự tin.
"Tốt." Ma xui quỷ khiến, Thẩm Thiển Mạch đáp ứng.
"Ma Cung cung chủ có thể hay không cho ta biết, ngươi can thiệp vào trận chiến tranh giành đoạt vị này, là muốn đạt tới kết quả như thế nào?" Mị Huyết hỏi. Vốn không biết thân phận của Thẩm Thiển Mạch thì hắn cho là cung chủ Ma Cung có tâm với hoàng quyền, cố ý phái Thẩm Thiển Mạch đến Tướng phủ, nhưng khi biết thân phận của Thẩm Thiển Mạch, hắn lại không cho là như vậy.
Mặc dù Thẩm Thiển Mạch làm việc quả quyết tàn nhẫn, thông tuệ vô song, nhưng trong mắt nàng không có dã tâm.
"Kết quả? Ta muốn một nhà Thừa Tướng rơi vào mười tám tầng địa ngục. Ta muốn Thượng Quan Triệt vạn kiếp bất phục. Chỉ đơn giản như vậy." Giọng điệu Thẩm Thiển Mạch nhẹ nhõm, giống như là đang đàm luận chuyện rất bình thường, nhưng sâu trong mắt là vô vàn hận ý, bán đứng cảm xúc lúc này của nàng.
"Ta có thể giúp ngươi." Mị Huyết nhíu mày nhìn nữ tử trước mắt, không chút do dự nói. Hắn không biết vì sao Thẩm Thiển Mạch rõ ràng là nữ nhi của Thừa tướng, lại muốn gia tộc của mình vạn kiếp bất phục, cũng không biết Thẩm Thiển Mạch cùng Thượng Quan Triệt có quan hệ như thế nào, nhưng nhìn đến hận ý trong mắt nàng, hắn liền không tự giác nói.
"Ngươi?" Thẩm Thiển Mạch nhíu mày. Hắn nói muốn giúp nàng? Xác thực. Mục đích của Mị Huyết lâu có phải là vì khiến nước Kỳ Nguyệt nội chiến? Cái này cùng kết quả nàng muốn hình như cũng không mâu thuẫn.
"Để báo đáp lại, vào thời điểm Thượng Quan Cẩn sắp đăng vị, Ma Cung phải rút toàn bộ thế lực trợ giúp hắn." Mị Huyết tiếp tục nói, mang theo nụ cười nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch.
Nếu mục đích của bọn họ không mâu thuẫn, không bằng hợp tác, như vậy không phải rất tốt sao.
"Tốt. Đồng ý." Thẩm Thiển Mạch nhìn Mị Huyết. Đồng ý với điều kiện của Mị Huyết, mình cũng không có tổn thất gì, chỉ là có chút xin lỗi Thượng Quan Cẩn, nhưng Thượng Quan Cẩn cũng không phải là kẻ lương thiện gì, mặc dù hắn không có làm tổn thương nàng, nhưng nàng cũng không cần thiết vì bảo toàn Thượng Quan Cẩn mà phá hư kế hoạch của mình.
Hơn nữa, có Mị Huyết trợ giúp, chuyện sẽ càng thêm thuận lợi. Còn ngôi vị hoàng đế của nước Kỳ Nguyệt rơi vào trong tay của người nào, nàng cũng không để ý.
"Nhưng ngươi còn phải đồng ý với ta một điều." Thẩm Thiển Mạch ngước mắt nhìn về phía Mị Huyết tiếp tục nói.
"Nói." Một chữ từ trong miệng hắn thốt ra, giống như mang tới vô vàn khí phách cùng uy nghiêm.
"Không được tổn thương dân chúng của nước Kỳ Nguyệt." Thẩm Thiển Mạch cũng rõ ràng việc Mị Huyết lâu có dính líu với hoàng thất của Lâm Vị và Thiên Mạc, can thiệp đoạt vị này cũng chỉ là thừa lúc vắng mà vào, nàng cũng không để ý ai là thượng vị giả, nhưng nàng quan tâm đến những dân chúng đáng thương kia.
"Dĩ nhiên." Ánh mắt Mị Huyết nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch mang theo mấy phần thưởng thức, tuy vô tình nhưng lại hữu tình. Nữ tử trước mắt, thật là càng ngày càng hấp dẫn hắn. Nữ nhân, nếu đã làm cho ta động tâm, thì cũng đừng nghĩ rời đi thế giới của ta.