Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sở Thiết Lãnh không biết trong lòng nghĩ gì, đem một cái chăn đi vào trong nhà kho. Song Song vẫn nằm trong góc, vì lạnh mà ôm chặt người lại. Thiết Lãnh khẽ hừ mũi, rồi đắp chăn lên người cô. Cảm nhận được sự ấm áp, cô vùi người vào trong, lại vô thức gọi tên một người mà cô không thể quên:
"- Tâm Tâm..."
Thiết Lãnh nghe tiếng Song Song gọi mà bị doạ sợ. Tâm Tâm? Đó chẳng phải là tên thuở nhỏ của hắn sao? Hắn hoài nghi nhìn người đang cuộn trong chăn, xì mũi như tiểu miêu. Đưa bàn tay rắn chắc ôm lấy người Song Song, hắn bình tĩnh xoay người cô lại, kéo chiếc váy qua lưng. Đập vào mắt Thiết Lãnh là một vết bớt hình bán nguyệt màu đỏ nổi bật trên tấm lưng trắng mịn.
Hắn run tay chạm vào vết bớt, cảm giác như có luồng điện chạy qua người. Vết bớt này rất mềm, ấn vào để lại lằn móng tay, hoàn toàn khác với vết bớt thô ráp hình bán nguyệt ngược của Đường Vân Thanh mà hắn yêu. Nhưng so sánh đến mấy, vẫn là vết bớt của Song Song chân thực hơn, gợi cho hắn kí ức về cô gái ngày xưa, một cô gái quen thuộc đến xa lạ...