Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cô phân vân hồi lâu rồi trả lời :" Dạ, tại bây giờ con muốn trải nghiệm cảm giác mạnh một chút để tăng sự can đảm của bản thân con ".
Tất nhiên là không rồi chị đây sự can đảm có thừa nhé.
"Đi thì nhớ cẩn thận nhé con , mà con tập đi mô tô chưa ?, để mẹ bảo quản gia Lý kiếm thầy dạy cho con " người mẹ lo lắng hỏi.
Linh Thư vừa phất phất tay vừa nói " con đã từng học qua ở chỗ các bạn của con rồi nên không cần phiền phức vậy đâu mẹ".
Con gái họ bây giờ không còn yếu đuối ngu ngốc như trước kia nữa đâu , nhưng có người quan tâm lo lắng là cảm giác này sao , nguyên chủ thực sự có một gia đình rất hạnh phúc nhưng mà cô ấy lại không biết hưởng thụ
"Vậy thôi con đi đây, à mà em trai con Cảnh Liêm đâu rồi mẹ ? ".
Người mẹ chưa kịp nói thì có một giọng nói ngang nhiên cắt ngang câu nói của bà " em đâyy nè chị yêuu , em đang chuẩn bị để đi chơi cùng bạn, chị tìm em có việc gì ạ".
"À không , chị tính rủ em đi chơi thử mô tô cùng chị nếu em bận thì thôi không cần đâu ".
Mắt Cố Cảnh Liêm sáng ngời ngời lên nói: gì ạ chị muốn rủ em đi chơi ư, em đi,em đi".
"Em sẽ nhắn tin cho bọn họ là em không đi chơi nữa , chị cho em đi chung với ".
Cô : *_*
Cậu em trai này cuồng chị gái dữ vậy trời".
Uk được , vậy chúng ta đi ".
Sau khi hai cô và Cảnh Liêm đi thì hai ông bà vẫn ngỡ ngẩn nhìn nhau.
" Ông có thấy Thư Thư hơi khác không , tính cách con bé đổi rồi , không ương bướng như trước nữa".
" Đúng là tính cách con bé thay đổi rồi , nhưng vậy cũng tốt , nó ngoan là được ".
Cô nhanh chóng đi ra cùng cậu nhóc
ra chỗ xe mô tô rồi dừng lại.
" Woa chiếc mô tô này ngầu quá chị ơi , không lẽ chị tính lái chiếc xe bự này ư ".
Cô xoa đầu Cảnh Liêm nói : uk tất nhiên rồi , lên xe , hôm nay chị đây sẽ cho em trải nghiệm kĩ năng lái xe của chị đỉnh đến mức nào ".
Cảnh liêm vừa ngồi lên xe thì bất ngơ xe vụt đi chỉ biết ôm lấy Cố Linh Thư mà la lên " a chị tính không cần mạng nữa à, chị chết thì chết một mình đi lôi theo em làm gì ".
Cô nghe câu này thì bật cười " được rồi chị sẽ chạy chậm lại ".
Chiếc xe mô tô nhờ sự điều khuyển điêu luyện của cô mà chạy chậm lại.
Vừa đi qua một nơi hẻo lánh thì ánh mắt sắc bén của cô dừng lại đó , cô thấy một thanh niên cao lớn, đẹp trai đang bảo vệ một cô gái yếu đuối mỏng manh đang run sợ khỏi đám côn đồ.
Không ai khác chính là nam nữ chính.
Cô dừng xe lại hóng drama rồi nhớ lại nguyên tác, đúng là có cảnh nữ chính Lục Tử Yên gặp phải đám côn đồ chặn đường, cô không biết làm gì cả nhưng đúng lúc đó nam chính Hoắc Hàn Lâm đi ngang qua thấy cô ta gặp nạn mà cứu cô ta.
Cũng vào thời điểm này hai người bắt đầu có tình cảm nam nữ với nhau.
Bắt đầu tình yêu có một không hai của nam nữ chính.
Nhưng cô nghĩ lại với trình độ bạch liên hoa của cô ta không đời nào không thoát được đám côn đồ đó , chỉ cần cô ta dở thủ đoạn quyến rũ chúng thì cộng với việc nhìn cô ta mỏng manh yếu đuối nên chúng rất dễ bị lừa.
Chắc hẳn là cô ta thuê mấy người đó làm việc rồi , không hiểu nổi tại sao tác giả lại chọn một con bạch liên hoa làm nữ chính được nữa.
"Nghĩ lại cũng thấy tội tên Hoắc Hàn Lâm này, một người tiêu chuẩn vậy mà bị tác giả ghép với cô nữ chính Lục Tử Yên kia, nam chính thật xui xẻo ".
Cô vừa lẩm bẩm vừa lắc đầu nhìn hắn vừa lắc đầu nhè nhẹ vừa dùng thái độ như thương xót, tội nghiệp anh ta, nhưng cô không biết anh đang liếc ánh mắt về phía cô.
Thôi kệ đi không liên quan đến mình , vừa lúc chuẩn bị đi tiếp thì cô nhìn thấy nam chính đang nhìn cô rồi cười :" đừng nói tối nay về nha, anh ta sẽ tới giết mình vì nhìn thấy anh ta đánh người chứ ".
" Ôi mẹ ơi, chuồn lẹ " nói rồi cô lên xe cùng với đứa em trai ngây ngơ, không biết chuyện gì xảy ra, tại sao chị mình lại nói mấy lời kì lạ như vậy.
Nói rồi cô phóng xe vùn vụt chạy đi trong khi ai đó đang nhìn cô rồi cong môi cười từ lúc thấy cô cho đến khi cô rời đi.
Hoắc Hàn Lâm sau khi thấy cô đã đi thì tiếp tục đánh đám côn đồ, đánh xong anh nói : " tôi nói cho cô biết đừng dùng mấy thủ đoạn hèn mọn này để tiếp cận tôi, cô chỉ làm bạn thân cô bị tôi ghét nhiều hơn thôi.
Nói xong anh cứ thế mà bỏ cô lại và suy nghĩ tới biểu cảm của Linh Thư lúc nãy, cái biểu cảm khi nhìn mình bằng ánh mắt thương xót vô bờ bến đó, nhìn là biết cô ấy biết gì đó về Lục Tử Yên, nhờ vậy mà anh không dính bẫy của cô ta.
"Tại sao em ấy lại biết Lục Tử Yên đang gài anh ?".
Giống như em ấy đã biết trước , em thực sự vừa kì lạ vừa đem đến cho người ta đầy bất ngờ đó ".
Mong là sau này em sẽ cho anh xem nhiều điều bất ngờ hơn nữa.
.