Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cũng giống như nguyên thân không thể nghĩ rằng một đứa trẻ sáu tuổi lại có hai bộ mặt, Hà Cầu cũng không thể tưởng tượng nổi Diêu Dao lại có thể vẽ ra một giấc mơ lớn cho một đứa trẻ sáu tuổi, chỉ trong khoảnh khắc cảm thấy như bị một niềm vui lớn đột ngột ập đến, gương mặt đáng thương ban đầu không thể kiềm chế hiện lên vẻ vui mừng.
Thư viện tốt nhất trong thiên hạ chắc chắn là ở kinh thành, thư viện tốt nhất ở kinh thành chính là Thư viện Bạch Lộc.
Người sáng lập đầu tiên của Thư viện Bạch Lộc là Khổng tiên sinh, được cho là hậu nhân của Khổng Tử, dưới sự dẫn dắt của ông, năm mươi hai học sinh đầu tiên của Thư viện Bạch Lộc đều có tên trong bảng vàng, trong số đó có ba người đứng đầu. Từ đó, Thư viện Bạch Lộc từ vô danh trở nên thanh danh lan xa, trong suốt một trăm năm qua, đã đào tạo không biết bao nhiêu trọng thần trong triều và những đại nho nổi tiếng hậu thế, vì vậy, người đọc sách coi Thư viện Bạch Lộc như bậc thang lên trời, con cháu quý tộc cũng xem Thư viện Bạch Lộc như đá mài vàng.
Nói thẳng ra, vào được Thư viện Bạch Lộc, dù không thể đỗ đạt, chỉ cần kết giao được nhân mạch cũng đủ hưởng thụ cả đời, chẳng phải trực tiếp chạm đến trái tim của Hà Cầu, người đang muốn nắm giữ vận mệnh trong tay sao?
Hà Cầu nén cảm xúc vui mừng rời khỏi Hà Hương viện, chỉ nghĩ rằng chuyến này thật sự là đúng đắn!
Trên đường về, cậu ta không thể ngừng tưởng tượng về những ngày học ở Thư viện Bạch Lộc, không nói đến việc hạ nhân trong phủ không dám coi thường cậu ta, những đồng học đã xa lánh cậu ta chắc chắn cũng sẽ ngay lập tức thân thiết trở lại. Dù Hà gia có ra sao, có danh phận đệ tử Thư viện Bạch Lộc, cậu ta không còn là đứa con thừa tự dễ bị người khác nắm giữ, thậm chí cậu ta gần như đã thấy được một tương lai tươi sáng trong triều chính đang vẫy gọi mình.
Hà Cầu quyết tâm phải bám chặt lấy đùi của Diêu Dao, không còn nghĩ đến Hà Giác hay Hà mẫu nữa, nhưng vừa về đến viện đã thấy một bóng dáng quen thuộc, khiến sắc mặt vui mừng của cậu ta ngừng một chút.
Nhìn thấy Bạch Như Huyên đang chờ trong phòng không biết đã bao lâu, Hà Cầu vô thức nhíu mày, “Mẫu thân, sao người lại đến đây?”
Mỗi bước mỗi xa
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-nhanh-nu-phu-khong-de-choc/chuong-36-nguyen-phoi-khong-de-choc-36.html.]
Bạch Như Huyên vào phủ trước tiên bị nhốt trong phòng củi vài ngày, khó khăn lắm mới ra được lại bận rộn chăm sóc Hà Giác, rồi lại liên tiếp xảy ra sự cố trong phủ. Nói thật, trong những ngày này nàng ta cũng chưa tìm được cơ hội để nói chuyện mấy câu với nhi tử, điều này khiến nàng ta có một loại ảo giác, chỉ cho rằng Hà Cầu vẫn là đứa nhi tử một lòng muốn gần gũi mẫu thân của mình trước kia.
Thời gian cấp bách, nàng ta cũng không suy nghĩ kỹ về phản ứng của Hà Cầu khi nhìn thấy mình có gì không đúng, thậm chí đối diện với nhi tử ruột, nàng ta cảm thấy không cần phải vòng vo, nên trực tiếp nói thẳng: “Cầu nhi, giờ trong phủ xảy ra nhiều chuyện như vậy, tạm thời không nói đến cô cô của con, phụ thân con bị đình chức, như vậy tiếp tục không phải chuyện tốt cho chúng ta, ta nghĩ mãi mới có được một ý tưởng.”
Bạch Như Huyên nghĩ rằng nên để Hà Cầu đi đến trước mặt Diêu Dao cầu tình cho Hà Giác.
Nàng ta nhìn ra, Diêu Dao vừa về đã không nhắc đến chuyện hòa ly, trong lòng tất nhiên vẫn còn tình cảm với Hà Giác, chỉ là thể diện của quý nữ nhà cao cửa rộng bị dẫm dưới chân, lúc này nỗi oán hận nặng hơn tình cảm mới có thể trút giận lên Hà gia, thậm chí có thể muốn thông qua cách này để gây sức ép lên Hà gia, đợi khi người Hà gia không còn cách nào nữa, muốn xử lý nàng ta hoặc khiến Hà Giác từ nay về sau thành thành thật thật, chẳng phải là dễ dàng như trở bàn tay sao?
Vì vậy, nàng ta nhất định phải hành động trước khi người Hà gia nhận ra.
Những ngày này, nàng ta đã ở trong phủ nghe ngóng, Từ Ngọc Dao là người có tâm địa mềm lòng, từ khi nhi tử nàng ta vào phủ đã biểu hiện rất gần gũi, giờ đang trong thời điểm bị phản bội đau lòng, nếu Cầu nhi thể hiện ngoan ngoãn và thân thiết, chắc chắn sẽ làm cho nàng càng quý trọng Cầu nhi hơn. Lúc này, nếu thuận thế đề cập đến chuyện của Hà Giác, Từ Ngọc Dao chắc chắn sẽ không từ chối Cầu nhi.
Đến lúc đó, Hà Giác có thể phục lại nguyên chức, nàng ta có thể giải quyết được nguy cơ hiện tại, thậm chí có thêm tự tin trước mặt Hà mẫu, ngoài ra tiền đồ của Cầu nhi cũng sẽ được coi trọng, không phải là một mũi tên trúng ba đích sao?
Bạch Như Huyên càng nghĩ càng thấy khả thi, nhưng khi đối diện với ánh mắt nhiệt tình của nàng ta, Hà Cầu lần đầu tiên cảm thấy hơi khó chịu.
Trước đây, Bạch Như Huyên trong lòng cậu ta là người mẫu thân tốt nhất thế gian, Hà Giác cũng là hình mẫu lớn lao trong lòng cậu ta, nhưng chỉ trong một tháng ngắn ngủi, thấy Hà Giác mất đi trợ lực từ thê tộc như thể mất hết hào quang, ngay cả hạ nhân Hà gia đều dám coi thường Bạch Như Huyên, cộng thêm cái bánh lớn Thư viện Bạch Lộc treo trước mắt, tâm trạng của cậu ta không khỏi xuất hiện biến hóa.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");