Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Ta có thể đồng ý đi đoạt bảo cho lão, nhưng lão tốt nhất đừng có giở trò, đừng quên giữa chúng ta còn huyết khế, nếu như ta không ổn, lão cũng đừng mong được yên!” Diệp Khuynh Tuyết nhìn hồn lão nói lạnh lùng, “Hôm nay lão đã nhìn thấy rồi đấy, nha đầu kia chỉ sợ không dễ đối phó đâu, sau ba tháng cửa phái phường thị mở, ta sẽ mang nó đi, đến lúc đó lão phải giúp ta một tay!”
“Không được” hồn lão phản đối, “Ta không thể rời đi không gian quá lâu, nếu không sẽ dẫn tới phiền toái”
“Ý lão là bảo ta đi đối phó với nha đầu kia sao?” Diệp Khuynh Tuyết giận tái mặt, một thân một mình đi mạo hiểm, không nắm chắc mười phần nàng ta không muốn đi, huống chi tu vi hiện giờ của Lâm Nguyệt cũng không kém nàng ta là bao.
“Nếu ngươi muốn thăng cấp không gian, nhất định phải đi!” Sắc mặt hồn lão cũng không tốt, nói lạnh lùng, “Lão phu thấy nha đầu kia có chút quỷ dị, số mệnh nha đầu kia vốn ta nhìn không thấu, nghĩ tới nó và ngươi đều giống nhau là người có phúc duyên được thiên đạo bảo vệ, nếu lão phu ra tay giết nó, chỉ sợ thiên đạo sẽ khiển trách”
“Vậy ta giết nó, có khiến thiên đạo bất mãn không?”
Chuyện có liên quan tới thiên đạo, Diệp Khuynh Tuyết lúc lập huyết thệ với không gian đã biết, hồn lão biết thuật xem vận, có thể chứng kiến số mệnh tu sĩ bình thường, nhưng nhìn không thấu nàng ta, như hồn lão nói, người nhìn không thấu số mệnh không phải là đứa con thiên đạo yêu quý thì chính là đứa con thiên đạo vứt bỏ, người như vậy bình thường không thể chọc vào.
Nếu đối phương là đứa con thiên đạo vứt bỏ, giết đi không sao, nhưng chẳng may là đứa thiên đạo yêu quý, giết chết sẽ dẫn tới thiên đạo trừng phạt.
“Không đâu, ngươi và nó đều có số mệnh quỷ dị, nha đầu kia chết trong tay ngươi sẽ không dẫn tới trời phạt đâu” Nói đến đây, hồn lão dừng chút, ý tứ sâu xa nhìn Diệp Khuynh Tuyết một cái nói ra, “Đừng quên lão phu dạy ngươi thuật vận dẫn, nếu nha đầu kia thật sự là người thiên đạo yêu quý, ngươi giết nó thì nên dùng thuật vận dẫn hấp thụ số mệnh của nó, đem vận toàn bộ sự tức giận của nó dẫn lên người ngươi, đây là gia tăng số mệnh tốt cho bản thân ngươi!”
Cướp lấy số mệnh đối phương ư? Diệp Khuynh Tuyết hơi động tâm. Trầm tư một lúc, trong mắt Diệp Khuynh Tuyết ánh lên kiên định, nếu giết chết Lâm Nguyệt mà được lợi nhiều vậy dĩ nhiên không thể bỏ qua rồi.
“Được, giờ còn ba tháng nữa, trong khoảng thời gian này đợi ta đột phá tới tầng luyện khí thứ tư đầy đủ, đến lúc đó đối phó với nha đầu kia cũng nắm chắc mấy phần”
“Vậy ngươi trong khoảng thời gian này cố tu luyện cho tốt đi! Ta về trước đây!” Nói xong bóng hồn lão dần tiêu tán, biến mất sạch sẽ trong phòng đá.
Sau khi hồn lão biến mất, Diệp Khuynh Tuyết cười lạnh một cái. Quan hệ Giữa Nàng ta và hồn lão chẳng qua chỉ lợi dụng lẫn nhau mà thôi, hồn lão giúp nàng ta tu luyện, nàng ta đồng ý với đối phương sau này đột phá hóa thần sẽ thả tự do cho lão ta.
Mặc dù nàng ta không tin hồn lão hoàn toàn, nhưng rõ ràng đối phương trước mắt không gây hại cho mình, dù sao làm vậy cũng chẳng có lợi với lão ta, vì thế theo lời đối phương nói số mệnh gì gì đó hẳn là thật rồi, cũng bởi thế nàng ta mới chịu đồng ý với hồn lão giết chết Lâm Nguyệt, cướp lấy bảo vật của nàng.
Đương nhiên, điều khiến nàng ta hạ quyết tâm giết chết lâm Nguyệt là vì trong lòng cảm giác có nguy hiểm, nàng ta mơ hồ cảm giác được nếu nàng ta bỏ mặc đối phương tiếp tục trưởng thành sau này tất trở thành trở ngai lớn nhất của mình!
Vì vậy nàng ta nhất định phải thừa lúc đối phương còn chưa thật lớn mạnh mà bóp chết sạch sẽ trong trứng nước, làm vậy chẳng những cướp được bảo vệ của đối phương, mà còn vì sau này tiêu diệt được mối họa lớn trong lòng, cớ sao không làm chứ? Từ đó, coi như mạo hiểm cũng đáng!