Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bởi vì Bạch Như Nguyệt không cam lòng trở thành lô đỉnh, lại không chịu tu luyện công pháp Ngọc Nữ Linh Quyết mà dưỡng phụ Bạch Ngọc Điệp đưa cho, cho nên mới chọc giận hắn, sau khi bị trừng phạt bằng roi đến dở sống dở chết, liền bị ném tới sài phòng tự sinh tự diệt. Sau này do bị thương quá nghiêm trọng, nên được thả ra dưỡng thương, nhưng vì Bạch Ngọc Điệp đối nàng không yên tâm,vào lúc nàng hôn mê, đã gửi thư cho Lão tổ Hoan Hỉ Tông Niêm Hoa, cùng ông ta thỏa thuận thời điểm giao dịch.
Niêm Hoa lão tổ biết được bạch Như Nguyệt là người có tư chất Ngọc Tuyết hương cốt vạn năm khó gặp trong truyền thuyết, nhất thời vui mừng quá đỗi, phái đệ tử tự mình đi đón tiếp.
Lại không biết đệ tử mà mình phái đi là gian tế của Ma Cung, khi đón được Bạch Như Nguyệt,tất nhiên sẽ không đưa về cho Hoan Hỉ Tông, mà trực tiếp đem "nàng" trở thành lô đỉnh để hút nguyên khí,cứ tưởng rằng Bạch Như Nguyệt sẽ chết oan uổng, vừa khéo lúc đó lại có đệ tử của Côn Luân đi ngang qua ra tay cứu giúp.
Tuy Bạch Như Nguyệt đã được cứu, nhưng chung quy đã không còn là xử nữ. Đây cũng là nguyên nhân vì sao dù nàng có tư chất Băng Linh căn, cũng không thể trở thành đệ tử thân truyền của Côn Luân phái mà chỉ có thể trở thành đệ tử nội môn.
Bạch Như Nguyệt một lòng ái mộ đại sư huynh Liên Thành của Côn Luân phái,nhưng hắn ta bởi vì nhìn ra nàng được nàng đã không còn là xử nữ,đối với nàng luôn luôn chán ghét.
Nữ chủ Diệp Khuynh Tuyết luôn luôn có một đống nam nhân nổi tiếng vây quanh, thậm chí còn cùng Ma Cung thiếu chủ giây dưa không rõ, lại được Liên Thành tìm mọi cách che chở, điều này làm cho Bạch Như Nguyệt cảm thấy bất công bị ghen tị che mờ mắt,tâm lí cũng trở nên vặn vẹo,ghen ghét với Diệp Khuynh Tuyết,sau đó liền bước vào vực sâu không lối thoát.
Hiện tại nàng trở thành Bạch Như Nguyệt, tất nhiên sẽ không để mấy chuyện đó phát sinh,trước tiên phải rời khỏi Phong Nguyệt Lâu, triệt để thay đổi diễn biến tiếp theo , bằng không,chờ đón nàng vẫn là cái kết cục bị tên gian tế kia phá thân.
Thân là Tấn nhân loại của thế kỷ hai mươi mốt, Lâm Nguyệt đối với lần đầu tiên của bản thân cũng chẳng coi trọng bao nhiêu, nhưng nếu đã là một người phụ nữ,không không tự nhiên lại bị một người xa lạ cường bạo,cũng khó có thể tiếp nhận.
Huống chi nơi này là Tu Chân thế giới , còn chưa lên được Kết Đan đã bị phá thân, đối với tu luyện sẽ ảnh hưởng rất lớn , cho nên nếu muốn thoát khỏi vận mệnh vật hi sinh,nàng phải trở nên thật manh mẽ.thật cường đại mới có thể nắm trong tay số phận của mình !
Nghĩ đến đây, Lâm Nguyệt hung hắng nắm chặt tay,sau đó liền ổn định lại tâm tình, cẩn thận đem đầu đuôi câu chuyện nhớ lại một lần.
Trong sách nhắc tới, thời điểm Bạch Như Nguyệt bị ném vào sài phòng liền ngất đi, thẳng đến khi Bạch Ngọc Điệp mang nàng ra chữa thương. khoảng thời gian nàng hôn mê trong sài phòng vẻn vẹn ba ngày, ra ngoài được hai, nàng liền bị ma đạo gian tế mang đi.
Mà hiện tại bởi vì nàng xuyên không đến trước thời điểm hôn mê tỉnh lại hai ngày, cũng giảm bớt tình tiết được Bạch Ngọc Điệp tự mình chữa thương, kịch bản đã bị nàng thay đổi một đoạn.
Bất quá Lâm Nguyệt cũng không có vui mừng gì, bởi vì trong tiểu thuyết miêu tả, Bạch Ngọc Điệp kia là nam nhân có tính cách âm trầm lại đa nghi, để đạt được mục đích hắn ta không tiếc hi sinh mọi thứ, có lẽ sẽ không bởi vì nàng cúi đầu chịu thua mà dễ dàng buông tha, hơn nữa vừa rồi hắn cũng không có mang ra Ngọc Nữ Linh Quyết cho nà g tiếp tục tu luyện, hẳn là trong lòng đã quyết định đem nàng giao cho Niêm Hoa Lão tổ rồi.
Nàng phải đào tẩu trước lúc Niêm Hoa Lão tổ phái người đến đón, từ giờ đến lúc tên gian tế kia đến còn thời gian 3 ngày, trong ba ngày này, nàng phải nghĩ biện pháp rời đi, sau đó mới tinh tiếp.
Nhưng nàng phải làm như thế nào mới có thể dễ dàng rời đi?
Nghĩ đến đây, Lâm Nguyệt không khỏi rầu rĩ.
Khổ sở suy nghĩ nửa ngày, Lâm Nguyệt phát hiện bản thân cho dù là một chút biện pháp cũng không có.