Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Linhlady
Vừa ra khỏi bệnh viện Tô Mộc dùng sức hô hấp không khí, cảm thấy không khí thế giới này thật tốt, bên trong bệnh viện không khí đều có mùi nước Javel, khó trách có người không thích đến bệnh viện, có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân đi.
Mộ Thiếu Tử cầm đồ của Tô Mộc, mặc dù Tô Mộc nói muốn tự mình cầm, nhưng lại bị đại boss dùng ngôn từ chính nghĩa cự tuyệt, nói hiện tại cô cái gì đều không cần làm.
"Anh đi lấy xe, em ở nơi này chờ anh, không được đi lung tung " Mộ Thiếu Tử cầm lấy cái túi nhỏ đi lên phía trước.
"... Dạ" Boss, tôi không phải trẻ con ==. Cảm thấy Tô Mộc mệt mỏi, cảm giác một chút cũng không yêu, cô không đáng được tín nhiệm như vậy sao?
__________________
Lên xe Tô Mộc tự giác thắt dây an toàn, an toàn là trên hết. Đột nhiên cảm thấy có phải hay không nên cho Mộ Thiếu Tử cơ hội giúp mình thắt dây an toàn, nhưng làm như vậy không phải lộ rõ ý đồ của mình sao? Hay là thôi đi.
Nghĩ vậy, Tô Mộc ngồi bên cạnh ghế tài xế bắt đầu lướt blog. Phát hiện mình đã bỏ qua rất nhiều tin tức giải trí, cho nên Tô Mộc rất chăm chú nhìn điện thoại.
Mộ Thiếu Tử liếc Tô Mộc một cái, phát hiện người nào đó rất tự giác buộc dây an toàn, liền bắt đầu lái xe.
Gì đây? Thiên hậu muốn ly hôn với chồng người ngoại quốc, nghi vấn đang qua lại với một tiểu thịt tươi. Chậc chậc chậc, vẫn tương đối thích chuyên một người, siêu sao quốc tế tuyên bố mình đồng tính, ô ô ô, soái ca đều là gay. Chu tuyên bố đính hôn, còn tuyên bố đối phương theo đuổi mình, sau lại lộ ra hình ảnh cùng một người mặc đồ nữ màu đen xuất hiển ở quán ăn đêm.... Vòng giải trí thật loạn.( chỗ này mk dịch 5-60% thôi, ai đọc bản cv có góp ý thì cmt mk sữa nhé)
# nam thần quốc dân có bạn gái #
Ai là nam thần quốc dân, Tô Mộc tò mò vào xem, nhìn một chút giới thiệu vắn tắt. Trong nháy mắt cảm giác mình... Nhìn nam nhân bên cạnh, nuốt nước miếng. Nguyên lai, đại boss là nam thần quốc dân, trong nước giá trị con người hơn trăm triệu, là người đàn ông độc thân kim cương, lớn lên lại soái, không có scandal quấn thân, quả thực phù hợp tiêu chuẩn nam thần cao lãnh.
"Nam thần có bạn gái!"
"Lầu trên đừng đoán. Chính là ta."
"F*ck, ta bày tỏ không phục."
"Tạm biệt, tạm biệt thế giới."
"Mọi người, thiên đài ước sao?"
...
Tô Mộc kéo to hình nhìn người trong bức ảnh, đúng là mình cùng giám đốc, nhìn quần áo, cũng biết là ngày mình cùng boss tới giáo đường.
# cùng nam thần quốc dân một chỗ làm sao bây giờ, sợ hãi #
"Boss, ách, Thiếu Tử. Chúng ta lên hot search. Không nghĩ tới, anh lại nổi như vậy. Em có khi nào bị mọi người làm thịt không?" Mộ Thiếu Tử nhàn nhạt nhìn thoáng qua Tô Mộc, Tô Mộc giật mình lại xưng hô.
"Sẽ không." Mộ Thiếu Tử nhìn về phía trước, mở miệng nói.
"Nhưng mà, anh không nói với em anh là nam thần quốc dân. Em cướp nam thần của bọn họ, bọn họ nhất định chú ý tới em." Vẻ mặt Tô Mộc bất mãn nhìn Mộ Thiếu Tử.
"..." Muốn hắn phải nói như thế nào, tôi là nam thần quốc dân, chào cô. Kỳ thật cái này cũng là tiểu Trương nói cho hắn, hắn cũng không biết. Chuyện này quá vớ vẫn, hắn tài giỏi như thế nào cũng không thể quản hết được. Mân mê hé miệng, nhìn thoáng qua Tô Mộc. Phát hiện bộ dáng Tô Mộc bất mãn, thu hồi ánh mắt, mở miệng nói: "Kỳ thật anh cũng không biết, là tiểu Trương nói."
"..." Tô Mộc yên lặng, tiếp tục tra tìm tin tức về Mộ Thiếu Tử.
"Mộc Mộc, người cũng là của em rồi, em còn tìn gì ở trên đó nữa " Mộ Thiếu Tử thở dài, mở miệng.
"..." Mộc Mộc? Người cũng là của cô? Tô Mộc cảm thấy tin tức lượng quá lớn, thiếu chút nữa bị sặc, tay run lên, di động thiếu chút nữa rơi xuống.
Nhưng nghe được vẫn thấy thật vui vẻ a, hừ, nam thần thì sao giờ cũng là của cô.
Nhìn bộ dạng Tô Mộc, Mộ Thiếu Tử hy vọng sẽ không di truyền cho con gái. Về phần tại sao là con gái? Mộ Thiếu Tử cảm thấy con gái rất đáng yêu, nhưng còn chưa biết giới tính mà.
Về sau hai người còn bởi vì chuyện con trai, con gái mà thảo luận một phen. Kết quả còn rùm beng, bất quá đều là Mộ Thiếu Tử thỏa hiệp trước.
...
Khi đến khách sạn Tô Mộc bị Mộ Thiếu Tử tổng tài lệnh cưỡng chế trở về phòng nghỉ ngơi, cho dù Tô Mộc bày tỏ cô đã ngủ rất nhiều rồi, không có biện pháp, phải nghe lời của đại boss. Tô Mộc về phòng lại dễ dàng chìm vào giấc ngủ.
Tiểu Trương bắt đầu tiếp nhận công tác của Tô Mộc, nắm rõ hết nội dung tài liệu. ( quăng bàn) rõ ràng có thể bỏ tức, tiểu Trương cảm thấy tâm thật mệt mỏi, luôn đi phải công tác, bà xã cũng hoài nghi anh ta ngoại tình.
Đầu tiên bị bắt kéo dài thời gian hội nghị, cũng bình thường.
Buổi chiều, đi tới địa điểm bãi cát quay chụp. Cho dù mùa thu, vì công tác, người mẫu cũng rất liều mạng. Mộ Thiếu Tử không cho Tô Mộc ra ngoài, nói gió lớn, lạnh.
Tô Mộc nói muốn đi giải sầu, cục cưng cũng sẽ vui vẻ. Huống chi mới hơn hai tháng, không có gì. Tô Mộc sử dụng mĩ nhân kế, đại boss mới đáp ứng. Tô Mộc cảm thấy boss nhất định vì nhìn thấy cô làm nũng mới như vậy, quả nhiên cô còn thật đáng yêu.
Đến chỗ đó, Tô Mộc thấy biển rộng cảm thấy màu nước của biển xanh như hoà cùng với màu xanh của bầu trời. Mang theo cảm giác mát, có chút lạnh, Tô Mộc khép áo lại.
Mộ Thiếu Tử nói chuyện, tiểu Trương đi theo bên cạnh hắn, boss không cho cô làm việc, nói cái gì về nhà dưỡng thai. Tô Mộc thấy mình hiện tại thật nhàm chán, vụng trộm chạy ra ngoài.
Không may trông thấy Ninh Manh đi cùng Tần Nam tới nơi này nói chuyện làm ăn, hai người bọn họ đoán chừng đến giải sầu, trên mặt đều tràn trề vui vẻ, giống như thế gian vạn vật chỉ còn lại bọn họ.
Tô Mộc vốn là dự định đi đường vòng, nhưng lại bị mắt sắc Ninh Manh bắt được cô ta lên tiếng: "Tô tiểu thư "
Tô Mộc đành phải xoay người, nhìn bọn họ cười một tiếng: "A, nguyên lai là Ninh tiểu thư a, kia bên cạnh cô chính là Tần thiếu đi. Hai người thật đúng là xứng đôi." Ồ, mùi hương gì vậy, thơm quá.
Nghe nói như thế, quả nhiên hai người phản ứng không giống nhau, Ninh Manh nhíu lông mày, ngược lại vẻ mặt Tần Nam đầy vui vẻ.
Tô Mộc: Thú vị, quả nhiên có tình cảm!
Sau đó Tần Nam nghe điện thoại liền đi, mà Ninh Manh ý muốn ở lại cùng Tô Mộc giải sầu.
...
"Đã lâu không gặp, Tô tiểu thư." Tần Nam vừa đi, Ninh Manh liền lộ ra nguyên hình.
"Tạm được, qua còn không có chuyện gì." Tô Mộc cũng thay đổi thái độ.
"Cô cùng Mộ Thiếu Tử ở bên nhau sao? "
"Không thể trả lời, Ninh tiểu thư."
"Cô không nói, tôi cũng biết rõ." Ninh Manh có nghe qua tin tức, cô ta mỗi ngày đều cho người đi thăm dò.
"Nếu đã biết rõ, Ninh tiểu thư cần gì phải làm điều thừa đâu. Tôi đi trước, tạm biệt." Tô Mộc cảm thấy vẻ mặt Ninh Manh có điểm quái lạ, nơi này không thích hợp ở lâu, vẫn nên trở lại bên cạnh Mộ Thiếu Tử đi!
Ninh Manh nhanh chân ngăn cản trước mặt Tô Mộc, "Tô Mộc, cô ở bên cạnh hắn đơn giản là vì quyền thế, tiền tài đi."
"Còn có mặt mũi." Tô Mộc nghe cô ta nói, cảm thấy cô ta còn nói thiếu, bổ sung thêm. Sau đó liền lướt qua người Ninh Manh. Đã từng nghe qua, thì ra là nước hoa. Đây không phải là VV mới ra thành phần nước hoa chỉ ngậm xạ hương, mùi hương là hương, nhưng lại có chút quái lạ.
Ninh Manh nghe lời nói Tô Mộc, cảm thấy tức muốn nổ phổi, tại sao lại có người như thế không biết xấu hổ.
Tô Mộc mới vừa đi không tới vài bước, Mộ Thiếu Tử đã tìm lại đây, "Không phải bảo em không nên chạy loạn sao?" Hại anh lo lắng.
Một ánh mắt cũng không cho Ninh Manh, kéo tay Tô Mộc đi. Ninh Manh ở tại chỗ muốn nói lại thôi, thủy chung không nói gì.
"Em biết sai rồi. Anh đừng tức giận nữa." Tô Mộc nhẹ kéo tay áo Mộ Thiếu Tử làm nũng.
"Anh không có tức giận." Mộ Thiếu Tử mặt không chút thay đổi.
"..." Mới là lạ, thấy như thế nào cũng đều là tức giận, một bộ ta tức giận mau tới dụ dỗ ta mau, Tô Mộc dùng mặt cọ xát cánh tay Mộ Thiếu Tử.
Mộ Thiếu Tử thấy động tác Tô Mộc, bất đắc dĩ cười cười, sờ sờ đầu Tô Mộc, lại tức giận không nổi.
Tô Mộc: Quả nhiên làm nũng rất hữu dụng nhất ^w^
Đi đến nửa đường, "Bụng, bụng, đau quá." Tô Mộc dừng lại, che bụng.
Nước hoa đều có thành phần xạ hương, cô còn đặc biệt thấy nhiều, biết rộng nhớ vài loại. Đây là ý tưởng Tô Mộc trước khi hôn mê.