Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Anh vẫn không dám động.
Qua cơn đau đớn, Bạch Tửu dần dần cảm thấy khó chịu, cô nửa híp mắt nhìn anh, "Động động."
Hai chân cô cũng vòng quanh hông anh.
Giống như nghe thấy mệnh lệnh của nữ vương, Kỳ Phụng hung hăng hôn lên môi cô, giống như sóng lớn không ngừng xô vào bờ, giờ phút này hai người không thể nghĩ thêm gì khác.
Người đàn ông cấm dục nhiều năm bỗng nhiên có thể làm càn, giống như con sói được thả ra khỏi lồng sắt, dù thể chất của Bạch Tửu không kém, dần dần cũng không có cách nào chống đỡ.
Cảm giác co rút quen thuộc thổi đến, vô pháp khống chế thở dốc ra tiếng, "Đủ rồi... Kỳ Phụng..."
"Ngoan..." Kỳ Phụng hôn cô, "Gọi anh trai."
Bạch Tửu: "..."
Cô cũng không có sở thích chơi nhập vai trên giường, cảm ơn.
Đương nhiên, cuối cùng vì để anh thỏa mãn nhanh hơn, Bạch Tửu vẫn không có cốt khí... Kêu anh một tiếng... Anh trai...
Sau nửa đêm, tiếng động xem như dừng lại.
Bạch Tửu mơ màng sắp ngủ ghé vào trên người anh, hữu khí vô lực hỏi: "Anh thật là lần đầu tiên?"
"Ừm." Kỳ Phụng nhẹ nhàng vỗ về mái tóc dài sau lưng cô, giữa mày mang theo xuân phong đắc ý không giấu được.
Sườn mặt Bạch Tửu dán vào ngực anh, có thể nghe thấy tiếng tim đập của anh, "Sao em thấy trong sách nói, lần đầu tiên của đàn ông được tính bằng giây?"
"Anh đã luyện tập trước."
Cô nâng người lên nhìn anh, ánh mắt lộ ra tín hiệu nguy hiểm.
Mặt anh không biểu tình, "Một nình anh tự luyện tập."
Bạch Tửu lại liếc nhìn cánh tay đang ôm eo mình, trầm mặc một lát, lại nằm ghé vào trên người anh, nhắm hai mắt lại.
Anh hỏi: "Có thể không tham gia show thực tế không? Ở lại với anh."
"Không được." Bạch Tửu không mở mắt, không có sức nói: "Chị Lan đã ký hợp đồng, hơn nữa em cũng phải kiếm tiền nuôi anh, sau này còn phải nuôi con nữa."
"Anh có thể nuôi em và con mà. "
"Em cũng không thể để anh cứ chơi game kiếm tiền được." Bạch Tửu cọ cọ ngực anh, lười biếng nói: "Anh không cần có áp lực nha, Kỳ Phụng, em còn rất thích cảm giác nuôi anh, sau này, em sẽ đi làm kiếm thật nhiều thật nhiều tiền, anh ở nhà trồng hoa, xem TV, đưa đón con đi học... Như vậy rất tốt a."
Lời này nghe vào hình như hơi không thích hợp!
Anh im lặng không nói không nói.
Cô đã nói như vậy, Kỳ Phụng lại càng không biết có nên nói cho cô kỳ thật anh không phải người kiếm tiền bằng việc chơi game hay không.
Kỳ Phụng đang rối rắm, Bạch Tửu cũng đã dựa vào ngực anh ngủ rồi.
Ngày hôm sau Bạch Tửu vẫn dậy từ sớm, cô vừa mở mắt, đã nhìn thấy khuôn mặt ngủ say của anh, cô phản ứng một lát, nhớ tới người này là chồng của mình, nhẹ nhàng hôn một cái, lúc này mới mặc áo ngủ kéo cái eo đau nhức vào phòng tắm.
Sau khi tắm rửa xong Bạch Tửu thay một cái váy vài màu trắng cổ chữ V, nhưng mà khi nhìn thấy bản thân trong gương, cô phát hiện một vấn đề, cái váy này không che được vết hôn trên cổ và xương quai xanh, lúc này, cô nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng động.
"Kỳ Phụng, anh dậy rồi à?"
"Ừ." Ngoài cửa truyền đến giọng nói của anh.
Bạch Tửu đang bận trang điểm nói: "Vậy anh lấy cái váy màu xanh lá cây có hoa trong tủ cho em."
Qua vài phút, cửa phòng tắm được gõ.
Bạch Tửu thả chuốt mi trong tay xuống, cô mở cửa, nhìn thấy trong tay Kỳ Phụng cầm mấy bộ váy.
Kỳ Phụng vô thố nhìn các loại váy hoa trong tay, lại không tiếng động nhìn về phía cô.
Bạch Tửu cũng chỉ dừng một chút, không nói thêm gì, cầm váy lên, cô tiến lên một bước ôm anh, nhẹ giọng nói: "Cơm sáng chúng ta gọi cơm hộp được không?"
Cô giơ tay ôm cô vài trong lòng, nhẹ nhàng nói: "Được."
Khi rũ mắt xuống, một cái hôn dừng trên đỉnh đầu cô.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Thân tặng @LmaMace
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại mTruyen.net và Ngontinh.vn