Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Mình thấy cậu không được ổn hay là cậu vào trong nghỉ ngơi đi, mình có đặt phòng riêng cho cậu...chúng ta đi ha
Trên trán Lâm Ngữ Yên không ngừng đổ mồ hôi, thân thể run lẩy bẩy.
- Cậu có thể đưa mình đến bệnh viện được không?
- Không được
Bỗng bất ngờ Giang Đào có hơi lớn tiếng, nhận thấy bản thân đang lỡ lời liền trở nên cười gượng gạo bắt đầu bắt ép cô nhất định vào phòng đó.
- Như vậy đi, cậu hãy vào trong nghỉ ngơi đi rồi mình sẽ gọi bác sĩ đến kiểm tra cho cậu có được không?
- Ừm cũng được, cảm ơn cậu
Lâm Ngữ Yên nghe vậy cũng thấy có lý nên cũng gật đầu đồng ý với cô ta, như kế hoạch của mình sắp thành công Giang Đào không ngừng nhếch môi cười mãn nguyện, vậy sớm muộn gì Bạch Thiếu Nam cũng sẽ phải thuộc về cô ta mà thôi. Cô ta muốn Lâm Ngữ Yên phải ngủ với một người đàn ông, nhưng cô ta không cần biết người đàn ông đó là ai nhưng chỉ cần cô ta đặt được mục đích của mình, thành công bên cạnh Bạch Thiếu Nam.
Khi đi sắp đến căn phòng 132 thì cô ta bắt đầu hành động của mình, quay qua nói lại với cô.
- Gần nữa là đến phòng 132 rồi cậu vào trong trước đi nhé, để mình qua bên kia gọi điện cho bác sĩ và nói cho anh Thiếu Nam biết
- Ờ ờ
Nhưng lúc này Lâm Ngữ Yên không thấy được gì cả chỉ thấy trước mắt tờ mờ, thấy cô ngoan ngoãn như vậy cô ta càng hưng phấn hơn rất nhiều sau đó cô ta mang tâm trạng rời đi, thật chất cô ta không gọi cho bác sĩ mà đi đến chỗ Bạch Thiếu Nam, cái cảm giác chỉ có hai người thật khiến cho cô ta vô cùng sung sướng.
- Ủa mà sao Ngữ Yên đâu? Tại sao không thấy cô ấy đến cùng em
Giang Đào bắt đầu giả vờ tiếc nối nói với hắn ta.
- Cậu ấy bảo là cậu ấy không được khỏe nên phải về trước, cậu ấy còn nói rằng chúng ta cứ ăn tự nhiên không cần lo cho cậu ấy
Nghe vậy, hắn ta cũng tin cũng bớt lo lắng hơn.
Lâm Ngữ Yên loạng choạng bước đi, cô không chịu nổi nữa mà căn phòng gần cạnh cô đang mở hé ra chính xác là căn phòng 131, cô liều mình vào trong nhưng căn phòng rõ là quá tối om cũng may ánh trăng rọi vào trong, chưa kịp bước thêm vài bước thì bất ngờ một lực mạnh kéo cô vào..
Cũng chính lúc này tài xế đã gọi cô.
- Cô ơi, đã đến nơi rồi
Lâm Ngữ Yên cũng không dám nghĩ đến cái cảnh tượng bị một người đàn ông như một con thú hoang bổ nhào vào người cô, mặc cho cô gào thét cầu xin hắn ta. Cô nhanh chóng trả tiền xe rồi vào trong khách sạn nghỉ ngơi tạm hai ngày trong thời gian làm thủ tục du học ở Úc.
Bây giờ trong người cô cũng hơi nhớp nháp nên lấy đồ ra tắm, đang ngâm mình trong bồn tắm thì bất ngờ rất nhiều tấm hình được gửi đến trong chiếc điện thoại, cô vươn tay cầm lấy lên xem thì càng bất ngờ hơn. Cái khiến cho cô bất ngờ không phải là những tấm hình mà số của người gửi đến.
Cô không cần suy nghĩ nhiều liền nhấn gọi cho Giang Đào, giọng đâu dây bên kia thật khiến cho cô càng nghi ngờ hơn và càng thất vọng hơn.
- Sao nào bạn yêu, mấy tấm ảnh này nhìn có đẹp không nào? công nhận cậu thật quyến rủ khi khoả thân đấy...
- im đi, cô chính là người đã làm chuyện này có phải không? chính cô đã hãm hại tôi có phải như vậy không hả?
Lâm Ngữ Yên lúc này càng rất tức giận cô không thể nào bình tĩnh được nữa, giữa cô ta và cô không hề có mâu thuẫn nào và cô cũng đối xử tốt với cô ta thế mà cô ta lại hãm hại cô, tuyệt vọng thay vì đau lòng khi bạn thân nhất của mình phản bội lại mình mà là căm phẫn đến tận cùng.
Thay vì không giả vờ nữa mà cô ta nhanh chóng lộ mặt thật của cô ta ra, Giang Đào cũng thừa nhận việc bản thân mình đã làm cho cô.
- Đúng đấy, là tôi làm đó...haha
Lâm Ngữ Yên khống chế bản thân không được kích động mà bình tĩnh hỏi cô ta.
- Tôi chỉ muốn hỏi là....tại sao cô làm vậy với tôi? tôi nhớ tôi cũng đâu đối xử tệ với cô cơ chứ?
- Đúng vậy, cô chưa từng đối xử tệ với tôi, nhưng cô lại đi cướp người đàn ông của tôi?
Nghe đến đây, cô lại thấy khó hiểu cô chưa từng cướp người đàn ông nào của cô ta hết mà cô cũng không biết cô ta có một người đàn ông.
- Cô nói gì vậy? Tôi cướp người đàn ông của cô là sao đây?
- À quên, tôi tiếp cận và làm bạn với cô cũng chỉ vì muốn được gần gũi với anh Thiếu Nam mà thôi chứ tôi không hề xem cô là bạn, bây giờ anh ấy đã là của tôi rồi chắc anh ấy cũng biết chuyện nên giờ anh ấy ghê tởm cô và không muốn gặp cô nữa....
Thì ra là vậy, cô ta cũng chỉ vì thích Bạch Thiếu Nam nên mới khiến cho cô thân bại danh liệt đến như vậy, nhưng sau cùng cô thì vẫn hận cô ta vì mọi chuyện cô ta đã làm cho cô.
Đến bây giờ cô vẫn không hề luyến tiếc nơi này, chỉ là cô đang lo lắng cho mẹ của mình mà thôi.
...
Lâm Ngữ Yên sau khi sang Úc vài tháng thì phát hiện bản thân mang thai của kẻ đêm đó, lúc đó tinh thần cô vô cùng hoạn loạn đến mức trầm cảm nhẹ, với một cô gái mười tám tuổi mà đã có thai làm sao cô có thể tiếp nhận được sự thật này.
Lúc đó cô đã quyết định đi bỏ đứa nhỏ này, nhưng khi cô nhìn thấy một bé gái xinh như thiên thần đang cười với cô, nhưng bằng thế lực nào đó cô đã giữ đứa bé lại dù gì cũng là máu mủ ruột thịt với cô, cô không thể hại chết một sinh linh bé nhỏ được.
Thế nên, Lâm Ngữ Yên quyết định vừa học vừa nuôi con vì biết việc này khá là khó khăn đối với cô nhưng vì đứa nhỏ, và những người đã khiến cho cô thành như vậy cũng sẽ phải trả giá.