Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trans: Xiêu xiêu
Đè cô?
Hạ Lâm nhìn Dạ Tư Yên, không ngờ đến cô nhóc này lại có dã tâm lớn đến vậy!
Có điều, hai giống cái với nhau thì đè thế nào? Hình như đây là vấn đề liên quan đến kỹ thuật!
Dạ Tư Yên nở một nụ cười rực rỡ như hoa, "Chị dâu, em xin chị đó. Anh Tư khó xơi như thế chị còn đề được. Chỉ cần chị chỉ bảo em sơ qua vài chiêu, em nhất định có thể đè được chồng em!"
Dạ Tư Yên nói đến câu cuối cùng, ý chí chiến đấu sôi sục mãnh liệt.
Cô ngẩng đầu nhìn Dạ Tư Yên, cố gắng duy trì sự tao nhã.
Dạ Tư Yên không chịu thua, bày ra vẻ mặt tôi đã biết tỏng rồi, chị đừng hòng che dấu.
Hạ Lâm, "..."
"Chị dâu, chị yên tâm, em nhất định sẽ không khiến chị mất mặt. Một lần ra tay sẽ thu phục được chồng em, giống như chị thu phục được anh Tư!"
Hạ Lâm, "..." Cô đừng thêm câu cuối được không!
Loại chuyện thu phục đàn ông này cô hoàn toàn không cần cô gắng tận lực. Chỉ cần cô muốn, đa phần lũ đàn ông sẽ chủ động mở khóa quần.
Nhìn vẻ mặt khiêm tốn thỉnh giáo của Dạ Tư Yên, Hạ Lâm bèn nói, "Vậy ta ra ngoài dạo một lát, ta sẽ chỉ cho em cách hàng phục đàn ông"
Dạ Tư Yên vô cùng sùng bái, "Vâng vâng"
"Giờ này có phim không?"
Dạ Tư Yên, "Có ạ"
Hạ Lâm sóng mắt lưu chuyển mãnh liệt, vừa bá đạo vừa quyến rũ, "Được, vậy ta đưa em đi xem phim trước coi như "làm nóng" ".
Dạ Tư Yến như bị điện giật. Khó trách anh Tư đêm nào cũng ra sức như thế!
Lần này cô cuối cùng cũng tìm thấy hy vọng rồi. Cô nhất định phải học bằng được cách quyến rũ đàn ông từ chị dâu. Hứ, yêu tinh quốc dân cái khỉ gió, cô nhất định sẽ quyến rũ gấp trăm lần cái đứa yêu tinh Đường Uyển kia!
Hạ Lâm rời giường mở tủ âm tường, phát hiện ngoài một bộ quân phục rằn ri, thì không còn một bộ quần áo nào được gọi là tử tế để mặc ra ngoài cả.
Hạ Lâm quay đầu nhìn Dạ Tư Yên, cô chợt phát hiện thân hình "cô Năm" nhà này cũng gần gần giống cô. Có điều...
Tầm mắt hạ xuống rơi vào vòng ngực của Dạ Tư Yên, thật đáng ngạc nhiên, nơi đó còn phát triển hơn của cô!
Cô vuốt vuốt cằm, "Thường ngày em vẫn mặc như này sao?"
Dạ Tư Yên gật gật đầu, nghĩ đến việc anh Tư vẫn hay khinh thường phong cách của cô, cô liền cẩn thận hỏi lại, "Chẳng lẽ... chị cũng cảm thấy không bình thường sao?"
Hạ Lâm, "Công chúa nhỏ ngọt ngào?"
Dạ Tư Yên lại gật đầu, ngực hơi ưỡn lên, "Vâng, em nghĩ chắc chắn chồng em sẽ thích người ngọt ngào"
Hạ Lâm lắc đầu, giọng nói quyến rũ, "Cô Năm của tôi ơi, vậy là em chưa hiểu đàn ông rồi"
"..." Dạ Tư Yên yên lặng. Đối với chuyện này, cô không phản đối, cô đúng là thực sự không hiểu về đàn ông.
Hạ Lâm nâng cằm Dạ Tư Yên lên, "Được rồi, đừng ủ rũ nữa. Từ hôm nay trở đi, ta sẽ dạy em mặc sao cho đẹp nhất"
Dạ Tư Yên tròn mắt, đột nhiên cô nhớ đến bộ đồ ngủ bằng ren đen lần trước. Lẽ nào chỉ có mặc như vậy đàn ông mới thích ư?
Thật thẹn thùng mà!
Hạ Lâm nhìn gương mặt đỏ bừng bừng của Dạ Tư Yên, quả nhiên vẫn là trẻ con chưa lớn, "OK, đi nào, dẫn ta đi xem tủ đồ của em"
"Dạ" Dạ Tư Yên hồi thần, vô cùng thân thiết nắm tay của Hạ Lâm, "Đi thôi"
Hạ Lâm, "..." Cứ mặc như vậy ra ngoài sao? "Đợi ta thay đồ rồi đi"
Cô mặc lên người bộ quân phục rằn ri rồi xuống lầu cùng Dạ Tư Yên.
Trên đường, cô thầm kinh hãi. Nơi này còn xa hoa hơn phủ tổng thống. Lẽ nào là Dạ gia?
Dạ gia quả thực có một tiểu công chúa, tuy nhiên cô chưa từng gặp bao giờ. Có điều, tiểu công chúa này hình như đâu có "Anh Tư"?
Vừa xuống lầu, cô liền nhìn thấy một người mặc quân phục. Người này chính là Trình Ngôn Khoản.
Trình Ngôn Khoản, "Cô Đẹp ra ngoài sao?"