Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thính giác của sát thủ vô cùng nhạy bén, chỉ một lát sau đã có rất nhiều nhóm đệ tử khác của Sát Tổ chú ý tới âm thanh náo loạn mà kéo đến vây quanh cuộc ẩu đả. Vòng vây càng lúc càng lớn hơn chẳng mấy chốc đã đạt tới ước chừng trên năm mươi người.
Số lượng đội hành động của Sát Tổ được phân công đi tuần tra ngày hôm nay không ngờ lại nhiều đến vậy.
"Quả nhiên bọn chúng sớm đã có đề phòng. Tiểu quỷ, Ẩn Thân Bí Thuật ta từng dạy cho ngươi, tốt nhất đừng để cho ta phải thất vọng" - Thiết Diện Quỷ thầm nghĩ.
Vị trí mà hai người bọn họ ẩn nấp lúc này chỉ cách đám người Sát Tổ vừa kéo đến một chút, chỉ cần một tiếng hơi thở lọt vào tai bọn chúng thì chắc chắn sẽ bị phát hiện ngay lập tức.
Đường Viễn yên lặng nằm ẩn mình giữa một đám cỏ rậm rạp,trong tay nắm chặt hai chiếc dao găm sẵn sàng tùy cơ mà hành động.
"Từ trận ẩu đả vừa rồi mà phân tích, xem ra đám người này cũng không phải là tầng lớp đệ tử tầm thường. Nếu thật sự phải chiến đấu với tất cả bọn chúng, e rằng sẽ khó lành lặn mà trở về".
Nghĩ vậy, Đường Viễn lại tiếp tục gia tăng kĩ thuật phong bế khí tức, vận dụng tối đa Ẩn Thân Bí Thuật, một loại kĩ thuật ẩn nấp vô cùng quỷ dị mà Thiết Diện Quỷ đã từng bí mật dạy cho hắn khi còn nhỏ.
Lúc này cuộc ẩu đả phía bên kia sớm đã dừng lại. Tiểu Trư cùng Hầu Tử nóng giận qua đi, ngẩng đầu lên liền thấy xung quanh tập trung toàn bộ các đội tuần tra khác đang nghi hoặc nhìn bọn họ, nhất thời run rẩy đến mức đánh rơi cả vũ khí xuống đất lắp bắp không nói nên lời.
- Thì ra là đội hành động số hai mươi mốt của tiểu Hầu Tử sao? Các ngươi có một phút để giải thích toàn bộ sự việc ở đây.
Người lên tiếng không ngờ lại chính là vị Xà mỹ nhân mà bọn họ vừa nhắc tới, Kim Bích Liên.
Nàng ta lúc này đã không còn giữ được vẻ quyến rũ như ngày thường, trái lại trên khuôn mặt đều là những vết thương chằng chịt. Đây chính là hậu quả của trận đòn roi mà Ninh Tiểu Vũ đã tặng nàng vào buổi quyết đấu sáng nay.
Kim Bích Liên thương thế trên người vẫn chưa lành, mà thứ bậc trên bảng xếp hạng Sát Thần Bảng lại tụt dốc không phanh, khỏi cần phải hỏi cũng có thể đoán được tâm trạng của nàng ta lúc này tồi tệ như thế nào.
Nàng chính là đang cần một nơi để phát tiết đây.
Hầu Tử bị gọi tên, đương nhiên sẽ không ngu ngốc mà đứng yên chịu chết. Hắn run rẩy đưa tay chỉ tên mập mạp bên cạnh rồi nói:
- Kim sư tỷ, là hắn...Tiểu Trư hắn nổi điên động thủ muốn tấn công ta trước...
"Bốp"
Lời của Hầu Tử còn chưa dứt, Kim Bích Liên đã lao tới vung một cái tát trời giáng lên mặt hắn. Thân hình gầy gò không chút phòng bị cứ như vậy mà bị đánh ngã lăn ra đất, trên mặt in hằn vết cào đỏ rực trông vô cùng dọa người. Hắn loạng choạng cố vươn đầu dậy, lòng tràn đầy nghi hoặc mà rên rỉ:
- Sư...Sư tỷ sao lại...?
Kim Bích Liên liếc nhìn hắn rồi lạnh lùng đáp:
- Hừ. Thân là đội trưởng của một đội hành động, đã không làm tròn trách nhiệm lại còn để cho thành viên trong đội làm phản, ngươi quả nhiên không xứng làm đệ tử của Sát Tổ!
Đám đông vì hành động bất ngờ của Xà mỹ nhân mà cảm thấy choáng váng. Nàng ta ngày thường nói cười vui vẻ, tỏa ra mị lực vô cùng lớn, nào ngờ hôm nay lại bày ra bộ dạng hung dữ như vậy.
Quả nhiên là không phải ai cũng có thể dễ dàng chấp nhận thất bại như vậy a!
Kim Bích Liên như thể là đã nhìn thấu tâm tư của bọn họ. Nàng ta xưa nay tính tình cao ngạo, chính là ghét nhất loại ánh mắt khinh thường của người khác hướng vào mình, liền lạnh lùng cười lớn rồi nói:
- Haha, rồng phượng sa cơ cũng chưa đến lượt đám rắn rết lên mặt khinh rẻ. Ta ngày hôm nay chỉ mới bất cẩn để con tiện nhân họ Ninh kia ám toán trên sàn đấu mà thôi, vậy mà đã xuất hiện một số kẻ quên mất ta là ai rồi. Tên kia, Tiểu Trư đúng chứ? Ngươi vừa rồi quả thực là rất oai phong đi. Thế nào, có dám tới thách đấu với ta không?
Tên mập mạp hiển nhiên là loại người mạnh miệng điển hình, ngay khi đứng trước mặt nàng ta thì lại run rẩy không dám hé răng nửa lời. Nào ngờ Hầu Tử ở bên cạnh không chút thương tiếc, lớn tiếng kể tội của hắn trước đám đông.
- Kim sư tỷ, chính là hắn vừa rồi lớn tiếng sỉ nhục tỷ mới bị ta dạy dỗ một trận đó, hai thành viên còn lại của đội chúng ta có thể làm chứng!
Hai kẻ còn lại thuộc đội hành động số hai mươi mốt cũng chỉ là những kẻ nhát gan, trông thấy vị cao thủ từng đứng hạng thứ ba Sát Thần Bảng trừng mắt nhìn mình liền run rẩy mà gật đầu xác nhận.
Tiểu Trư thấy vậy, biết mình không còn đường lui liền lớn tiếng chửi mắng:
- Các ngươi...Các ngươi...Lũ khốn kiếp, các ngươi sợ cái quái gì chứ...Chẳng phải chỉ là một con ả bị Huyết Tổ hạ nhục thôi sao, ta...
"Xoẹt"
Lời còn chưa dứt, đầu của Tiểu Trư đã đứt lìa khỏi cổ, bay thẳng đến bên cạnh Hầu Tử, trên miệng rõ ràng vẫn còn giữ nguyên khẩu hình của lời nói cuối cùng chưa kịp cất lên.
Mà phía sau lưng hắn là nam nhân chỉ còn một cánh tay với năm móng vuốt bằng thép sắc nhọn. Máu từ móng vuốt nhỏ xuống đất, tên đó liền không ngần ngại đưa lên miệng liếm qua một chút, khẽ nhấm nháp hương vị tanh tưởi một cách ngon lành.
- Máu...Thật là ngon!
- Haha, Thiết Đằng sư đệ quả nhiên rất hiểu ý ta nha! - Kim Bích Liên cười khanh khách khiến cho bộ ngực đồ sộ rung lên bần bật, thế nhưng lúc này đã không còn kẻ nào chú ý tới sự quyến rũ này nữa rồi.
Tất cả bọn họ đều là những sát thủ đã đi qua vô số nhiệm vụ, ám sát biết bao nhiêu ngươi, thế nhưng lúc này tất cả vẫn bị kinh sợ bởi sự tàn độc của hai vị "cựu" thâp đại cao thủ Sát Thần Bảng này. Quả nhiên dù có bị rớt hạng, nhưng thực lực thì vẫn còn đó, tốt nhất là không nên đắc tội với bọn họ thì hơn.
Hầu Tử trông thấy khuôn mặt trắng bệch của Tiểu Trư, cùng với tiếng đổ ập xuống của cơ thể mập mạp ở phía bên kia, lúc này mới kinh hãi hét lớn mà run rẩy bò về phía sau.