Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
2.
Sau bữa tối, tôi sẽ có một cuộc họp video, vẫn còn sớm, tôi sợ Tiểu Phương sẽ xấu hổ khi xem TV trong phòng khách, vì vậy tôi đã đặc biệt nói với chồng tôi để anh ấy dành nhiều thời gian hơn cho Tiểu Phương.
Chồng tôi đồng ý.
Tôi từ phòng làm việc đi xuống cầu thang sau cuộc họp, và nhìn thấy Tiểu Phương đang mỉm cười hạnh phúc trong khi ôm cánh tay của chồng tôi.
Tôi đi một đôi dép lê đế mềm, tiếng bước đi rất khẽ, tôi đi ra sau ghế sô pha, xem bộ phim hài đang chiếu trên màn hình lớn, híp mắt cười.
“Anh rể, Chị Đường lúc nào cũng bận rộn như vậy sao?”
“Ừm, thời kỳ cô ấy khởi nghiệp leo dốc quả thật tương đối bận rộn.”
“Chị Đường thật lợi hại, chị ấy chính là loại nữ cường nhân trong TV, ở bên ngoài so với đàn ông còn lợi hại hơn, em cũng không được lắm, tính tình em tương đối mềm yếu, đọc sách cũng được, nhưng vừa ra ngoài đối mặt với người xa lạ em liền sợ hãi.”
“Nếu chị Đường biết em vô dụng như vậy có thể hối hận hay không việc tài trợ em nhiều nay như vậy.”
Tôi nhìn Tiểu Phương ôm cánh tay chồng trong lòng có chút không thoải mái, nhưng nghĩ cô ấy là một đứa trẻ mới tốt nghiệp, không thể có nhiều tâm tư xấu như vậy, cũng không nghĩ nhiều như vậy.
“Chị sẽ không hối hận, chỉ cần em cố gắng, chỉ cần em nghĩ em cũng có thể biến thành phụ nữ như chị.”
Thanh âm của tôi đại khái dọa Tiểu Phương, cô ấy lập tức buông tay ôm cánh tay chồng tôi, từ trên sô pha đứng lên: “Chị Đường, chị xuống từ khi nào, sao lại không có âm thanh?”
“Chị mới xuống. Mấy đứa mải mê quá. Muộn rồi, ngủ đi.”
Tôi liếc nhìn chồng rồi quay người đi lên lầu.