Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Gia đình nhỏ của tôi” vừa lên sóng đã nhanh chóng được mọi người chú ý. Ngày thứ ba đã có chỗ đứng trên các bảng xếp hạng, ratings đứng đầu các đài truyền hình, hơn bộ phim xếp thứ hai một mảng lớn.
Một tuần sau, đến giờ chiếu phim, đầu đường cuối ngõ đều có thể nghe thấy nhạc phim “Gia đình nhỏ của tôi” vang lên. Bộ phim càng nổi, cái tên Nam Lân cũng lại lần nữa lọt vào tầm mắt của người xem.
Rất nhiều bạn nhỏ bắt đầu khoe khoang với bạn mình: “Xe của tớ là Nam Lân đó, giống của Tiểu Diệu Diệu trong phim truyền hình.”
“Súng của tớ cũng là cùng loại với Mạnh Tiểu Bắc.”
“Tớ… Tớ không có… Hu hu! Cha, mẹ, con cũng muốn mua đồ chơi Nam Lân! Con muốn xe đồ chơi như Tiểu Diệu Diệu, cả con quay nữa!”
Doanh số của đồ chơi Nam Lân lại lần nữa nghênh đón đợt tăng mạnh, sự kiện gần này cũng được ghi vào sách giáo khoa về quảng cáo tuyên truyền, tạo nên trào lưu mới.
Hành động lần này mang tới cho Nam Lân lợi ích vô cùng lớn, khiến các thương gia khác bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Độ nóng của “Gia đình nhỏ của tôi” càng lúc càng lớn, mức độ nổi tiếng của Nam Lân cũng càng ngày càng cao, đương nhiên buôn bán cũng càng ngày càng tốt. Thương gia không ngồi yên nổi, vội vàng liên hệ với các đoàn làm phim, tất cả đều bắt đầu noi theo.
Từ đó cấy quảng cáo vào phim đã trở thành chuyện phổ biến.
Việc này chẳng những mang lại lợi ích cho thương gia, còn giúp đoàn làm phim kiếm được một khoản tài chính. Chỉ là không có ai bỏ ra ít thu được nhiều như Nam Lân.Từ đó về sau, chi phí cấy quảng cáo vào phim tăng nhanh như diều gặp gió, chỉ tăng không giảm.
Cố Nam Sóc là người đầu tiên nhận được lợi ích từ việc này, lợi ích còn không nhỏ, khiến người ta hâm mộ không thôi.
Tháng sáu, nhờ vào ưu thế quảng cáo trong bộ phim “Gia đình nhỏ của tôi”, Nam Lân chi nhánh thủ đô đã hoàn toàn nổi tiếng, chẳng những đứng vững gót chân ở phía bắc, danh tiếng còn không tồi.
Tháng bảy, bộ phim hoạt hình “Thiếu niên Nam Lân” vẫn ở trong giai đoạn chế tác, cách ngày lên sóng còn xa. Nhưng hiếm khi Cố Nam Sóc tạm nghỉ, bớt ra chút thời gian rảnh rỗi, Tống Giaii làm chủ nhà, đặt một bàn tiệc ở Tụ Phúc Lâu, giới thiệu cho hắn làm quen với người trước đây cô ấy đề cử.
Đối tượng Tống Giaii đề cử là một cô gái, hơn hai mươi tuổi, tên là Chu Mạn Mạn, là đại tiểu thư của công ty thời trang Lệ Hoa.
Cố Nam Sóc từng nghe cái tên thời trang Lệ Hoa rồi, cũng không khác Nam Lân lắm, đều mở xưởng ở Bằng Thành trước, sau đó mới mở rộng tới thủ đô, hiện giờ đang phát triển không tồi, tương lai khả quan.
Nghe nói ông chủ là người Cảng Thành, về nước đuổi kịp làn sóng chính sách ưu đãi đầu tiên, trực tiếp bê nguyên xưởng quần áo nhỏ của mình từ Cảng Thành về nội địa, càng làm càng lớn, càng ngày càng phát triển, đã trở thành nhân vật có tiếng trong giới thời trang hiện giờ.
Sở dĩ hắn hiểu biết như vậy, là vì hai quý gần đây, Lệ Hoa có cho ra vài bộ trang phục, có bóng dáng của thời trang nổi tiếng đời sau.
Cố Nam Sóc nhìn về phía Tống Giai. Tống Giai không kiêng dè, nói thẳng: “Tôi với Mạn Mạn là bạn học cùng trường, quen biết nhau trong hội học sinh. Mạn Mạn là đàn chị khóa trên, từng chiếu cố tôi rất nhiều. Tính tình chúng tôi hợp nhau, nhanh chóng trở thành bạn tốt. Tôi hợp tác với Lệ Hoa, mỗi quý thiết kế cho Lệ Hoa vài bộ trang phục, Lệ Hoa trả tôi thù lao phong phú.”
Chu Mạn Mạn lắc đầu: “Đừng dùng hai từ phong phú, nói thế chị xấu hổ lắm. Với năng lực của em, dù tới nhà máy nào, cũng có thể được chia cổ phần nhận hoa hồng, làm đối tác cũng được. Thật ra chị cũng muốn chia cổ phần cho em, chỉ là công ty chưa phải do chị quản lý, chị không cách nào tự quyết định. Cha chị…”
Chu Mạn Mạn ngập ngừng một lát, lại bỏ đi mấy lời định nói, sửa miệng: “Tóm lại là cha chị, phải cho ông ấy vài phần thể diện.”
Cố Nam Sóc khẽ nhíu mày, xem ra nhà họ Chu cũng có chuyện khó nói.
Chu Mạn Mạn phát hiện ra vẻ mặt này của hắn, cười bảo: “Ông chủ Cố yên tâm, những chuyện không hay đó của nhà chúng tôi sẽ không ảnh hưởng tới người ngoài đâu. Chỉ cần xác định hợp tác, Lệ Hoa sẽ không khiến ông chủ Cố chịu thiệt thòi.”
Cố Nam Sóc lộ ra vài phần xấu hổ, nhưng chỉ mỉm cười lễ phép, không trả lời.
Chu Mạn Mạn chủ động rót đầy chén rượu cho Cố Nam Sóc: “Ông chủ Cố, thật ra hôm nay tôi tới đây gặp mặt anh, là vì có chuyện khác muốn nói. Chuyện hợp tác về lĩnh vực thời trang, chúng ta tạm thời không vội. Hiện tại tôi có một hạng mục khác rất muốn hợp tác với ông chủ Cố đây.”
Cố Nam Sóc nhướng mày: “Hả?”
“Nam Lân của ông chủ Cố làm ăn phát đạt như vậy, khiến không ít người đỏ mắt đâu. Không giấu gì anh, tôi đã nghiên cứu qua về phương thức kinh doanh và thành công của Nam Lân rồi, tôi rất xem trọng tương lai của trung tâm thể nghiệm đồ chơi Nam Lân hiện giờ. Không biết Nam Lân có ý định mở rộng trung tâm thể nghiệm đồ chơi này tới Cảng Thành hay không?”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");