Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80
  3. Chương 334: Phiên ngoại (3)
Trước /349 Sau

Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80

Chương 334: Phiên ngoại (3)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Mang theo nghi hoặc này, Cố Kiều không còn tâm tư ứng phó với Hạ Lập, tùy tiện nói hai câu rồi cúp máy. Nhưng vừa cúp máy xong, chuông điện thoại lại vang lên.

“Tổng giám đốc Cố, tòa nhà mới của điền sản Cố Thị kiểm nghiệm không đủ tiêu chuẩn. Bọn họ nói chúng ta ăn bớt nguyên vật liệu, bên trong tồn tại tai họa ngầm, không cho phép chúng ta bàn giao, tiêu thụ, cưỡng chế chúng ta phá bỏ xây dựng lại.”

Cố Kiều nắm chặt di động, phá đi xây dựng lại? Công trình lớn thế này, làm vậy sẽ tổn thất bao nhiêu?

“Tổng giám đốc Cố, không chỉ như vậy. Thời hạn bàn giao nhà của chúng ta đã đến, lập tức phải giao phòng rồi. Bởi vì kỳ một bán quá tốt, nhờ vào danh tiếng của Cố Thị, kỳ hai cũng đã bắt đầu từ lâu, kỳ ba cũng đã tiến hành. Nếu như bây giờ dừng lại, không chỉ kỳ hai kỳ ba chịu ảnh hưởng, mà chủ nhà mua kỳ một nghe được tin tức cũng chạy tới, chen chúc trước cửa công ty chúng ta, nói chúng ta bồi thường, nói chúng ta giải thích, có vài người còn định kết bè với nhau đi báo án, thưa kiện chúng ta.”

Cố Kiều hít sâu một hơi: “Tôi biết rồi. Cậu trấn an bọn họ trước đi, để tôi nghĩ cách.”

Nhưng tới đây chưa phải hết, ngay sau đó lại có người của Châu báu Cố Thị gọi điện thoại tới.

“Tổng giám đốc Cố, công an kinh tế tới công ty nói bọn họ nhận được cử báo, nói công ty chúng ta làm giả sổ sách, buôn lậu, trốn thuế.”

Cả người Cố Kiều run lên, cắn chặt răng nói: “Cậu tạm thời ổn định tình thế, làm tốt quan hệ xã giao, để tôi nghĩ cách.”

Sau đó, là Tiểu Lý – Trợ lý riêng của Cố Kiều.

“Tổng giám đốc Cố! Đã xảy ra chuyện! Quỹ từ thiện kia đột nhiên công bố danh sách quyên tiền lần trước. Mọi người phát hiện ra trong danh sách không có tên ngài, nói ngài dối trá. Còn có người đưa tin, nói ngài thường xuyên khoe mình làm từ thiện, đa phần là giả tạo, tới cô nhi viện cũng là làm dáng. Còn đăng lên một đoạn video, ngài rất ghét bỏ đám trẻ con trong cô nhi viện. Có đứa trẻ viết thư cảm ơn ngài, trên mặt ngài cười tiếp nhận, sau đó xoay người đã ném vào thùng rác, không thèm xem.”

Đả kích liên tiếp, khiến Cố Kiều phải chống tay vào mép giường mới đứng vững.

Bên kia vẫn nói tiếp: “Còn một chuyện nữa. Trên diễn đàn Hải Giác có bài viết, phơi ra nguồn gốc của ngài.”

Cố Kiều nhíu mày: “Chuyện này thì có vấn đề gì?”

Cô ta xuất thân nông thôn, gia cảnh không tốt, mọi người đều biết chuyện này. Chính vì xuất thân như vậy, còn có thể tự mình cố gắng thi đỗ Kinh Đại, sáng lập công ty, trở thành nhà giàu số một, mới được người ta tán dương say sưa, khiến cô ta thu được không ít người ngưỡng mộ và khâm phục, danh vọng bay cao.

“Chủ yếu là phơi ra nhà ngài tham nhà ở, đồng ruộng và tiền an ủi của nhà chú họ. Nhà ngài dùng danh nghĩa nuôi nấng cô nhi, lấy đi tất cả tài sản, lại không đối xử tốt với con cháu nhà người ta. Thời trẻ ngài từng quay phim truyền hình, sau đó lại chuyển sang làm ăn buôn bán, làm từ thiện… Là nhân vật của công chúng, độ chú ý rất cao.”

“Trước đây ngài bị ba anh em Cố Minh Huy nhằm vào, mọi người đều biết rõ. Khi ấy dư luận đều đứng về phía ngài, cảm thấy bọn họ tâm địa ác độc, bọn họ không đúng. Nhưng bây giờ biết ông bà nội ngài, thậm chí cha mẹ ngài từng ngược đãi bọn họ không ít, tất cả đều quay ngược lại, nói không ngờ người gây tội lại là người nhà ngài, là người nhà ngài ép bọn họ đến bước đường này.”

“Nghiêm trọng nhất là, bọn họ còn bới ra được khi còn nhỏ Cố Minh Cảnh từng bị lừa bán, người bán lại chính là ông bà nội ngài.”

Cố Kiều căng thẳng.

Tiểu Lý vẫn đang tiếp tục: “Ngài cũng biết đấy, dù sao Cố Minh Cảnh cũng từng là ảnh đế, lượng fans đông đảo. Dù đã phạm tội ngồi tù, nhưng vẫn còn fan trung thành không tin cậu ta lại làm ra chuyện phạm pháp. Sau khi tin tức này xuất hiện, có người lôi ra chuyện cậu ta cố ý gây thương tích cho ngài năm đó. Nói thật ra vụ án khi đó thiếu chứng cứ quan trọng, không đủ để định tội Cố Minh Cảnh, nghi ngờ ngài động tay động chân bên trong. Thậm chí…”

Tiểu Lý dừng lại, một lát sau mới mở miệng nói tiếp: “Thậm chí có người nói, chuyện năm đó vốn dĩ có rất nhiều điểm đáng ngờ, kiến nghị cấp trên điều tra lại. Tôi đã cài người vào nhóm fan trung thành của Cố Minh Cảnh, phát hiện ra hình như trong đó có vài người có năng lực địa vị không tồi. Đang thương lượng nếu bên trên không điều tra lại, bọn họ sẽ tự mình điều tra, phải làm rõ chân tướng.”

Chân tướng?

Hai mắt Cố Kiều đen lại, thiếu chút nữa đã ngất xỉu.

“Tôi…… Tôi sẽ nghĩ cách.”

Ngắt kết nối điện thoại, Cố Kiều hoang mang lo sợ, mặc dù nói như vậy, nhưng cô ta biết, cô ta hoàn toàn không có cách nào. Nên nói sao nhỉ, từ khi xây dựng sự nghiệp tới nay, cô ta chưa từng gặp phải khó khăn nào. Dù gặp phải khúc chiết nhấp nhô, cô ta luôn có thể gặp dữ hóa lành. Người khác đều nói thủ đoạn của cô ta lợi hại, mạng lưới quan hệ mạnh mẽ, chỉ mình cô ta biết, tất cả đều vì hệ thống che chở.

“Hệ thống! Hệ thống, rốt cuộc ngươi còn ở đây không? Ngươi đi đâu rồi? Ngươi ra đây! Không phải ngươi nói sau khi trói định với ta, là một đời một kiếp không thể phân tách sao? Không phải ngươi nói sẽ đi cùng ta đến khi ta trưởng thành, giúp ta bước lên đỉnh cao đời người sao? Cấp cao nhất của ngươi là cấp mười, ta mới lên tới cấp tám, còn cách cấp mười rất xa, sao ngươi đã không thấy tăm hơi rồi? Rốt cuộc ngươi đã xảy ra chuyện gì?”

Nhưng dù Cố Kiều có kêu gào, hò hét, cầu xin thế nào, trong đầu vẫn không có tiếng đáp lại.

“Kiều Kiều, Kiều Kiều, em có nhà không?” Nguyên Ứng vội vàng chạy lên lầu, đẩy cửa ra, nhìn thấy Cố Kiều, sắc mặt lập tức mừng rỡ: “Kiều Kiều!”

Cố Kiều có chút kinh ngạc: “Không… Không phải anh đang đi làm à? Sao đã về rồi?”

“Kiều Kiều, anh bị cách chức tạm thời.”

“Cách chức tạm thời?”

“Cấp trên nghi ngờ anh lạm dụng chức quyền, dùng quyền mưu tư. Còn nói anh…” Nguyên Ứng liếc mắt nhìn Cố Kiều một cái: “Em cũng biết đó, chúng ta là cán bộ chính phủ không được phép kinh doanh buôn bán. Nhưng em chẳng những kinh doanh, sự nghiệp còn lớn như vậy, trở thành nhà giàu số một cả nước. Cấp trên cho rằng là anh đứng sau lưng giúp đỡ.”

Cố Kiều nhíu mày: “Em là em, anh là anh. Trước khi kết hôn với anh, em đã có sự nghiệp của mình rồi. Bọn họ đều biết, sao bây giờ…”

Lời còn lại, Cố Kiều chưa kịp nói, đột nhiên đã ngậm miệng. Trong lúc hoảng hốt cô ta mới nhận ra, chuyện này là thế nào.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /349 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Truyện Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra – Triệu Khương Lan

Copyright © 2022 - MTruyện.net