Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 638:
Nhất thời Mộ Vi Lan không kịp phản ứng, Tiểu Đường Đậu ngẩng khuôn mặt nhỏ lên hỏi: “Bố, tại sao con ở đây thì bố không thể xuống bơi chung với con và Mộ Mộ được?”
“Bố và Mộ Mộ bơi chung sẽ rất thú vị, nhưng mang theo một bình sữa nhỏ thì không còn thú vị nữa rồi”
Gương mặt của Mộ Vi Lan nóng lên.
Người đàn ông này thật là!
Mộ Vi Lan đưa tay vốc nước vẩy lên người Phó Hàn Tranh.
“Phó Hàn Tranh, hiện tại không phải mùa xuân!”
Tiểu Đường Đậu nghiêng cái đầu nhỏ suy nghĩ, mùa xuân. .. Mùa xuân có thể làm gì chứ?
Phó Hàn Tranh đưa tay bắt lấy cánh tay Mộ Vi Lan rồi kéo cô đến bên cạnh mình, anh dùng giọng nói chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được: “Nổi hứng với vợ của mình mà còn cần phân mùa à?”
VietWriter
Trong đôi mắt đen trên khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông kia đều đầy ý tán tỉnh.
Da mặt của Mộ Vi Lan rất mỏng, cô có chút xấu hổ mà đẩy cánh tay anh ra: “Không thèm nghe anh nói nữa, em đi bơi với Tiểu Đường Đậu đây: Nhưng Phó Hàn Tranh lại kéo cô trở về: “Anh muốn nói với em một chuyện”
“Chuyện gì? Nếu anh còn dám không đứng đắn thì em sẽ kéo anh xuống nước đấy”
Phó Hàn Tranh buồn cười nhìn cô vợ nhỏ nhà mình: “Mới kết hôn chưa đến hai năm mà sao Tiểu Lan lại có xu thế phát triển thành một cô vợ hung dữ rồi?”
Mộ Vi Lan tức giận trừng mắt liếc anh một cái vợ hung dữ, vậy anh cũng là một ông chồng dữ dẫn: Phó Hàn Tranh ngồi xổm bên bể bơi, anh đưa tay ra sờ khuôn mặt nhỏ ướt nhẹp của cô rồi bỗng nhiên sắc mặt nghiêm túc nói: “Sáng mai anh phải đi công tác một chuyến.”
Nếu em là một cô “Đi công tác hả? Đi công tác ở đâu? Đi bao lâu?”
“Đi nước “
z Mộ Vi Lan nhíu mày: “Khi nào thì công ty nhà họ Phó mở rộng làm ăn đến nước Z thế? Sao trước đó em không nghe anh nhắc tới?”
“Chuyện đột nhiên xảy ra nên có thể cần chút thời gian, anh không thể về sớm được”
Đáy mắt Mộ Vi Lan xẹt qua chút không nỡ: “Vậy anh đi công tác.
phải cẩn thận, em và Tiểu Đường Đậu sẽ rất nhớ anh”
Phó Hàn Tranh nhìn khuôn mặt mịn màng của cô, ánh mắt hơi sâu: “Chỉ thế thôi sao?”
Đương nhiên Mộ Vi Lan biết người đàn ông này muốn gì, thừa dịp Tiểu Đường Đậu nghịch nước ở một góc khác của bể bơi thì cánh tay mảnh khảnh trắng nõn của người phụ nữ ôm lấy cổ anh rồi kéo mặt anh xuống, cánh môi hồng hào hôn lên môi mỏng của người đàn ông.
“Thế này có được chưa?”
“Chưa được.”
Còn thiếu rất nhiều.
Phó Hàn Tranh nhấc cô từ bể bơi ra rồi ôm vào trong lòng, anh nhanh chân đi vào trong biệt thự Tiên Thủy Vịnh.
Mộ Vi Lan hét lên: “Này, anh làm gì đó, Tiểu Đường Đậu còn ở trong bể bơi”
Sau khi vào biệt thự, chị Hoàng thấy Phó Hàn Tranh ôm Mộ Vi Lan thì có chút xấu hổ.
Sắc mặt của Phó Hàn Tranh lại bình tĩnh dặn dò: “Chị Hoàng, Tiểu Đường Đậu còn ở trong bể bơi đó, chị ra xem con bé đi, chị để Tiểu Đường Đậu chơi thêm nửa tiếng nữa rồi kêu con bé lên nha”
Chị Hoàng gật đầu: “Tôi biết rồi thưa ông chủ.”
Phó Hàn Tranh ôm Mộ Vi Lan trực tiếp nhanh chân đi lên phòng ngủ lầu hai.
Chị Hoàng: Sao ông chủ lại gấp gáp thế nhỉ!
Sau khi Phó Hàn Tranh đến nước Z để gặp mặt Giang Thanh Việt.
Vận chuyển đám vũ khí trang bị kia xong, Giang Thanh Việt dẫn theo.
Phó Hàn Tranh đến biệt thự Vọng Sơn của Nguyệt Như Ca.