Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Là tin nhắn của Yến Hoài.
Tuy rằng Hòa Vi còn chưa nhìn thấy anh, nhưng cũng biết hiện tại anh đã tới nơi tổ chức cuộc họp báo rồi.
Tầm mắt cô không tự chủ dừng vài giây ở câu nói kia, cho đến khi màn hình di động tự động tắt, cô mới lại nâng đôi mắt lên.
Trong chớp mắt dưới sân khấu trở nên im lặng, sau đó tiếng hoan hô ồn ào truyền đến hết đợt này đến đợt khác.
Cuộc họp báo này được phát sóng trực tiếp dưới dạng video trên internet, không có hậu kỳ cắt nối biên tập, nói cách khác, hiện tại mỗi một câu cô nói, đều sẽ bị màn hình trước mặt thu lại và những người khác đều có thể xem được nghe được.
Trong bộ phim 《 Hoàng Nữ 》 này, Hòa Vi không phải là diễn viên chính, cô cho rằng lần họp báo này cũng chỉ là tới đi ngang qua sân khấu, cô căn bản không nghĩ tới câu hỏi đầu tiên lại là của một fan hâm mộ cuồng nhiệt, mà câu hỏi lại không có một chút liên quan nào tới bộ phim.
Hòa Vi liếm môi dưới, cô có chút khẩn trương, còn có chút vui vẻ cùng kích động.
Có hai lý do để vui vẻ, một là vì người hâm mộ này, còn lý do khác, là bởi vì câu nói vừa rồi của Yến Hoài.
Hòa Vi không có nhiều kinh nghiệm, lại trẻ tuổi, thậm chí là vừa mới ký hợp đồng cùng công ty quản lý, xử lý không tốt loại vấn đề này là chuyện bình thường.
Trình Diễm thấy cô không nói lời nào, vừa muốn giúp cô giải vây, Hòa Vi liền đặt điện thoại ở trên đùi, sau đó cầm microphone nhìn về phía bạn fans nam dưới sân khấu: “Năm nay bạn bao nhiêu tuổi?”
Giọng cô ngọt ngào mà dứt khoát, ngữ khí rất dịu dàng.
Bạn fans nam kia kích động tới mức mặt đỏ bừng, nói lắp một hồi mới nói được tuổi của mình ra: “Qua một tháng nữa liền hai, hai mươi.”
Hòa Vi nhẹ nhàng thở ra.
Vừa rồi cô bị vấn đề này hỏi cho không rõ ràng, nhìn thấy gương mặt cùng phương thức nói chuyện của bạn trẻ này tương đối ngây ngô, cho nên mới nhớ tới để hỏi tuổi.
Khóe miệng Hòa Vi cong cong, “Còn chưa đủ tuổi hợp pháp, nhà nước sẽ không cho phép chúng ta kết hôn.”
Khuôn mặt của cậu bé nghẹn đến mức đỏ bừng, vừa rồi vốn dĩ cậu ta chỉ mượn lý do trộm xe, căn bản không nghĩ tới Hòa Vi sẽ nghiêm túc trả lời, lại còn không phải là trực tiếp cự tuyệt, cậu ta nắm chặt microphone, kích động tới mức ngay cả nói cũng suýt nữa nói không rõ: “Vi Vi, chị chờ em đến tuổi hợp pháp em sẽ cưới chị.”
Hòa Vi mỉm cười một cái với cậu bạn trẻ.
Câu hỏi của người hâm mộ đầu tiên đã kết thúc, rất nhanh chóng chuyển sang người tiếp theo.
Vấn đề của mấy người hâm mộ sau về cơ bản đều không liên quan tới Hòa Vi, tất cả đều hỏi người đang nổi tiếng là nam nữ chính, Hòa Vi dựng thẳng eo, bả vai cũng không lơi lỏng xuống, tầm mắt hướng xuống dưới đài đảo qua một vòng, vị trí lúc trước trống không kia đã có người ngồi.
Lúc này Yến Hoài nửa cúi đầu, không chút để ý mà ấn di động.
Hòa Vi mới vừa nhìn anh một cái, di động liền rung lên.
Vừa lúc đến thời gian nghỉ ngơi, ánh đèn trên sân khấu chuyển từ sáng sang tối, toàn bộ camera cũng dừng lại.
Lúc này Hòa Vi mới cầm lấy di động, ngoài dự kiến, là tin nhắn của Yến Tình: 【…】
Một chuỗi dấu ba chấm.
Hòa Vi không hiểu, nên gửi lại mấy dấu chấm hỏi qua.
Yến Tình: 【 Mẹ nó, ảnh chụp của Thiên Tinh bên kia là bạn trai cô cung cấp. 】
Hòa Vi càng không hiểu: 【??? 】
Yến Tình cũng vừa biết chuyện này.
Tính tình Yến Hoài không được tốt lắm, hơn nữa tính tình quỷ dị lại có chút cố chấp, Yến Tình lo lắng anh và Hòa Vi bởi vì lần hot search này mà giận dỗi, cho nên cô thập phần thiện ý mà mà giải thích nữ minh tinh họ H không phải Hòa Vi.
Yến Tình sợ mình giải thích không rõ ràng, còn đem lịch sử trò chuyện của mình và nhân viên bên trong Thiên Tinh chứng minh đó không phải là Hòa Vi, gửi cho anh, kết quả không đến nửa phút, Yến Hoài gửi lại cho cô hai chữ: 【 Em biết. 】
Yến Tình lại hỏi thật cẩn thận, lúc này cuối cùng cũng hiểu rõ nguyên nhân và kết quả xuất hiện bức ảnh kia.
Ảnh chụp vào tháng trước tại khách sạn ở DuBai.
Không phải lần đầu tiên Yến Hoài đến DuBai, anh và giám đốc khách sạn đã từng có hợp tác, cho nên muốn kiểm tra camera theo dõi ở hành lang là chuyện rất dễ dàng.
Thật trùng hợp, đêm đó sau khi Hòa Vi cự tuyệt Tô Mộc, một nữ khách quý khác trong đoàn phim liền bước vào phòng anh ta.
Từ trước đến nay Yến Hoài chưa bao giờ là người mở một mắt nhắm một mắt, với người có ý đồ xấu với người phụ nữ của mình, nên ít nhất anh muốn Tô Mộc phải trả giá một chút về hành động của mình.
Chẳng qua Yến Hoài không biết, họ của vị khách nữ trong video tiến vào phòng Tô Mộc, cũng mở đầu bằng chữ H.
Anh chỉ biết rằng đó là một người phụ nữ, một người phụ nữ không phải Hòa Vi.
Yến Tình có lửa nhưng chưa có chỗ phát, trầm mặc nửa phút, cô mới nhắn lại một tin: 【 Sau khi cuộc họp báo kết thúc, cô và Yến Hoài cùng tới văn phòng tôi một chuyến. 】
Hòa Vi đáp ứng xong, thời điểm giương mắt nhìn xuống dưới sân khấu, vừa vặn đối diện với tầm mắt của Yến Hoài.
Ánh mắt anh rất sâu, cách một khoảng cách cũng có thể cảm nhận được cảm xúc dày đặc nơi đáy mắt.
Khóe miệng Hòa Vi khẽ mím, gõ một hàng chữ gửi qua: 【 Chị Yến Tình nói chúng ta chờ lát nữa kết thúc thì tới văn phòng chị ấy. 】
Yến Hoài nhanh chóng trả lời một chữ “Ừ.”
Vốn dĩ Hòa Vi muốn hỏi thêm vài câu về chuyện của Tô Mộc cùng vị nữ khách quý kia, nhưng lại sợ dăm ba câu nói không rõ, cho nên cũng không hỏi nhiều.
Vài phút nghỉ ngơi nhanh chóng kết thúc, cuộc họp báo cũng gần đến hồi kết, phía sau chỉ còn lại một đoạn hỏi đáp nhanh.
Vốn dĩ hết thảy đều thuận lợi, nhưng tới cuối cùng một phóng viên giải trí đứng lên, Hòa Vi nhìn thấy nhãn hiệu dán trên microphone của anh ta thì cảm thấy có chút không thích hợp, tuy rằng không rõ chữ, nhưng cái logo kia nhìn thế nào cũng thấy không thích hợp.
Tiếp theo, chờ người nọ mở miệng, Hòa Vi liền biết là không đúng ở chỗ nào.
Đây là phóng viên của giải trí Thiên Tinh, phong cách đặt câu hỏi khác hoàn toàn với những người trước đó: “Xin hỏi Tô ảnh đế, về chuyện ngày hôm qua nam minh tinh họ T cùng nữ minh tinh họ H qua đêm với nhau, anh có suy nghĩ gì?”
Người chủ trì bị câu hỏi làm cho sửng sốt.
Trước khi cuộc họp báo bắt đầu, mỗi một vấn đề đều được sắp xếp tốt, mà vấn đề này căn bản không nằm trong kịch bản, hiển nhiên là tự ý thêm vào.
Vấn đề này không phải câu hỏi của Hòa Vi, nhưng mí mắt cô lại nhảy lên.
Ở đây đều là người trong giới giải trí, về cơ bản đều chú ý trực đến những chuyện bát quái, hiện tại mỗi chuyện liên quan đến Tô Mộc, nhất định sẽ liên lụy tới cô.
Ánh mắt của một số nữ diễn viên có mặt tại hiện trường đều như có như không mà rơi trên người cô, đồng tình cũng có, nhưng xem diễn chiếm đa số.
Loại cảm giác này giống như một con khỉ trong vườn bách thú bị mọi người vây quanh để xem, cực kỳ không thoải mái, Hòa Vi nhíu mi.
Tô Mộc đã ở trong cái vòng luẩn quẩn này một thời gian dài, trước kia loại vấn đề này cũng không phải chưa từng bị hỏi qua, nên trên mặt anh ta không hề gợn sóng, thậm chí còn dịu dàng mà cười một cái, “Đối với loại tin đồn vô căn cứ này, việc chúng ta cần phải làm là không tin, không lan truyền.”
Anh ta trưng một gương mặt cán bộ kỳ cựu, như thể anh ta thực sự nói điều gì đó không hề liên quan đến mình: “Lời này là nói cho những người hâm mộ tôi, cũng là nói cho tất cả cư dân mạng.”
Người phóng viên kia cũng không hùng hổ doạ người, sau khi nghe anh ta nói như vậy, anh ta quay đầu ngược lại nhìn về phía Hòa Vi.
Hòa Vi vốn dĩ cho rằng anh ta muốn hỏi mình vài câu, nên ngay cả câu trả lời cũng đều nghĩ ra rồi, kết quả người nọ cũng chỉ nhìn cô một cái, cái gì cũng chưa nói, liền ngồi xuống một lần nữa.
Sau khi phóng viên cuối cùng hỏi xong, người dẫn chương trình lại bắt đầu nói lời chào tạm biệt.
Hòa Vi không tiếng động mà nhìn sang bên cạnh, cách mấy người, Tô ảnh đế vừa rồi còn ôn tồn lễ độ mặt không đổi sắc, lúc này đang vô hình mà nhíu mày.
Tuy rằng còn chưa đến một giây đồng hồ, nhưng vẫn bị Hòa Vi bắt được rõ ràng.
Đuôi lông mày cô khẽ nâng, vừa muốn thu hồi tầm mắt, liền nghe thấy Trình Diễm ngồi bên cạnh đầy thiện ý mà nhắc nhở: “Vi Vi, đề nghị em không được ở trước mặt A Hoài nhìn người đàn ông khác.”
Hòa Vi: “…”
Lúc này cô mới nhớ tới Yến Hoài vẫn đang ở đây.
Vừa nhìn xuống dưới liền thấy, người nọ không nhìn lên sân khấu, mà đang nghiêng đầu nói chuyện cùng người bên cạnh.
Tóc mái trên trán dường như dài hơn một chút so với trước đây, mơ hồ che khuất trán, cũng không biết hai người nói gì, mà anh nâng mắt, tầm mắt dừng ở trên người Hòa Vi nói mấy câu, sau đó mới thu hồi tầm mắt.
Người đàn ông bên cạnh thoạt nhìn tầm 45 tuổi, chăm sóc tốt, nên rất có phong độ, ông ta cũng đi theo nhìn về phía Hòa Vi bên này, sau đó gật đầu, rất hài lòng mà mỉm cười.
Ánh mắt của người nọ mang theo thâm ý cùng đánh giá, Hòa Vi bỗng dưng bị ông ta nhìn có chút ngượng ngùng, cô rũ xuống mắt, vội tránh khỏi tầm mắt của ông ta.
Đúng 8h cuộc họp báo kết thúc.
Hòa Vi không dám ngồi xe Yến Hoài, mà bắt xe đi Hoa Ảnh.
Thời điểm xe taxi dừng ở dưới sảnh truyền thông Hoa Ảnh, Hòa Vi nhận được điện thoại của Yến Hoài.
Sau khi trả tiền, Hòa Vi vừa xuống xe vừa ấn nhận điện thoại, “Alo?”
“Đói chưa?”
“Vẫn ổn.”
Chủ yếu trên người cô là chiếc váy thiết kế thu nhỏ eo, buổi tối mặc chiếc váy này ăn cơm rất có thể sẽ xuất hiện tình huống xấu hổ, Hòa Vi cúi đầu vân vê góc váy, “Chốc lát về nhà em tùy tiện ăn chút là được.”
Yến Hoài “Ừ.” một tiếng.
Hòa Vi không muốn cúp điện thoại, cô vừa đi lên tầng ba, vừa hỏi: “Anh đến chưa?”
“Ở bãi đỗ xe.”
Hòa Vi “Oh” một tiếng, “Vậy em đi lên trước.”
“Được.”
Hòa Vi lại hỏi, “Vừa rồi trong lúc họp báo, anh đã nói gì với người bên cạnh ạ?”
Cô tổng cảm thấy ánh mắt người đàn ông trung niên kia nhìn mình ý tứ rất sâu xa.
Yến Hoài không lập tức trả lời.
Một lát sau, Hòa Vi dừng lại trước cửa văn phòng Yến Tình, cô cũng không chờ anh trả lời, giơ tay gõ cửa: “Em đến rồi…”
Lúc này Yến Hoài mới gọi cô một tiếng: “Hòa Vi.”
Giọng nói vừa rơi xuống, đúng lúc Yến Tình mở cửa, “Yến Hoài đâu?”
Hòa Vi giơ điện thoại lên cho Yến Tình xem, cuối cùng mới nói một câu với người đầu kia: “Làm sao vậy?”
“Anh hai mươi tám.”
“…Vâng?”
“Đủ tuổi hợp pháp.”
Hòa Vi sửng sốt, sau đó mới nhớ đến fans nam vừa rồi muốn trộm xe nuôi cô, khóe miệng cô cong lên, không thể nhịn được mà cười một tiếng.
Yến Tình liếc mắt nhìn cô một cái, “Nhanh cúp máy đi, nói chuyện yêu đương cũng đừng nói trước mặt tôi, bảo cậu ta lên luôn đi.”
Giọng nói của cô ấy không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể làm cho Yến Hoài ở đầu kia điện thoại nghe rõ,
Hòa Vi nhẹ nhàng khụ một tiếng “Em dập máy trước.”
Kỳ thật lần này cô thực sự không cố tình lảng tránh vấn đề này, nhưng mà bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn, không phải lúc nói về nó.
Nói xong, Hòa Vi vội vàng ngắt điện thoại.
Đã hơn 8h tối, thời gian không còn sớm, Yến Tình cũng không lãng phí nhiều thời gian, ngồi trở lại bàn làm việc, xê dịch màn hình máy tính sang bên này, “Video cuộc họp báo tôi đã xem, không có vấn đề gì lớn.”
Cô vừa nói vừa giơ tay chỉ, “Nó được phát lại trên APP này, cô về nhà thời điểm nhàn rỗi có thể xem lại một lần.”
Yến Tình nhắc nhở cô, “Nhớ rõ nhất định phải đọc bình luận.”
Cô ấy nói giống như là nghĩ tới cái gì, thở dài: “Hai ngày nay sức nóng của Tô Mộc đoán chừng sẽ không giảm, đợi thứ hai đi, nếu trước thứ hai mà bộ phận quan hệ xã hội của anh ta không xử lý, chuyện này vỡ lở, không khéo nó sẽ ảnh hưởng đến bộ phim của hai người.”
Trong tình yêu của người khác chen ngang một chân vào, nhiều nhất cũng chỉ là nhân phẩm có vấn đề, so ra còn kém việc sử dụng ma túy, phong sát khẳng định là không đến mức đó, nhưng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến khán giả.
Trong một bộ phim có nam diễn viên chính ngủ với bạn gái của một nghệ sĩ khác, fans hâm mộ thì không nói, nhưng người qua đường khẳng định không muốn xem.
Yến Tình tưởng tượng đến việc này, liền nhịn không được mà nhíu mày.
Vừa vặn lúc này Yến Hoài đẩy cửa tiến vào, anh nhìn Hòa Vi, sau đó mới nhìn về phía Yến Tình, “Chị.”
Yến Tình trừng mắt liếc mắt anh một cái, “Em chỉnh Tô Mộc như vậy, mà không nghĩ tới Trình Diễm sao?”
Lúc trước đổi nữ chính thì không sao, thu được tiền vi phạm hợp đồng, hơn nữa lúc ấy còn đang trong thời kỳ quay phim, nhưng thật ra việc đổi diễn viên không tạo nên tổn thất quá lớn.
Tuy nhiên chuyện của Tô Mộc không giống vậy, phim đã quay xong rồi, thậm chí lịch phát sóng cũng đã được quyết định, nếu lúc này tuôn ra tài liệu đen, bộ phim này của Trình Diễm sẽ bị trì hoãn hoàn toàn.
Yến Tình lại nói: “Không suy xét đến Trình Diễm, em cũng phải nghĩ đến Hòa Vi chứ?”
Yến Hoài nhìn Hòa Vi, đuôi mắt hơi nâng lên.
Anh đương nhiên nghĩ đến hai người Hòa Vi và Trình Diễm, Trình Diễm còn nói rằng, đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của Hòa Vi, sau hai tháng vất vả, trong lúc quay còn bởi vì bị xối nước mà sốt cao, bộ phim này có ý nghĩa thế nào với cô trong lòng Yến Hoài đều rõ ràng.
Nếu không phải bởi vì Hòa Vi, tài liệu đen của Tô Mộc sẽ không dùng phương thức nửa che nửa đậy này mà tuồn ra.
Yến Tình thật sự không nghĩ ra: “Em và Tô Mộc có thù oán sao?”
Yến Hoài “Ừ.” một tiếng.
“…”
Yến Tình bị một tiếng này của anh làm cho nghẹn lại, vừa muốn nói chuyện, di động liền nhận một tin nhắn.
Là người bên Thiên Tinh nhắn: 【Chị Tình, tài liệu đen kia bị phòng làm việc của Tô Mộc mua lại rồi, tới thứ hai sẽ đổi thành người khác. 】
Người nọ cảm thán: 【 Tô Mộc quá có tiền. 】
Yến Tình gửi một dấu chấm hỏi qua.
Đối phương giải thích nói: 【 Yến tổng ra giá ba ngàn vạn, Tô Mộc chỉ suy nghĩ nửa ngày liền đáp ứng rồi! 】
Khóe miệng Yến Tình giật giật.
Từ lúc bắt đầu cô cũng chỉ chiếu cố Hòa Vi, mà đã quên mất Tô Mộc bên kia.
Bọn họ đều biết nếu tài liệu đen này lộ ra, Tô Mộc khẳng định sẽ bị tổn thất nặng nề, chính anh ta không có khả năng không nghĩ đến, tiêu tiền cho quan hệ xã hội để duy trì thanh danh cùng hình tượng, là chuyện bình thường trong cái vòng luẩn quẩn này, nhưng ba ngàn vạn——
Yến Tình nhìn về phía Yến Hoài, “Em ra giá ba ngàn vạn?”
Yến Hoài nâng mi, thừa nhận.
“Như vậy cũng quá độc ác đi?”
Tuy rằng Paparazzi không có đạo đức, nhưng họ cũng không yêu cầu quá nhiều tiền như vậy với bất kỳ ngôi sao nào.
Ba ngàn vạn, nghe như là công phu sư tử ngoạm.
“Em bắt Tô Mộc trả ba ngàn vạn để che dấu tài liệu đen…” Yến Tình dừng một chút, nghi ngờ hỏi: “Yến Hoài, gần đây em thiếu tiền sao?”
Hòa Vi cũng sửng sốt: “…”
Phản ứng đầu tiên của cô và Yến Tình không khác nhau lắm, đồng dạng đều suy nghĩ, Yến Hoài muốn nhiều tiền của Tô Mộc như vậy… Chắc không phải là sắp phá sản chứ?
Cái ý niệm này vừa toát ra, lại nhanh chóng bị tiếng thông báo tin nhắn bóp chết.
Là tin nhắn từ ngân hàng—— thẻ ngân hàng của cô tăng thêm một số tiền, số đầu tiên và theo sau nó là 7 số 0.
“…”
Yến Hoài cho người gửi tiền vào thẻ ngân hàng của cô.
Sau đó Yến Tình lại nói gì đó, Hòa Vi cũng chưa nghe vào, hiện tại trong đầu cô tất cả đều là số dư trong thẻ ngân hàng, một hàng dài các số 0, nhiều đến mức không chân thật.
Yến Tình không nói quá lâu, chưa đến vài phút liền để hai người rời đi.
Thời điểm ở Hoa Ảnh, Hòa Vi không kiêng dè quá nhiều, đi theo chân Yến Hoài bước vào thang máy.
Cửa thang máy vừa đóng lại, Hòa Vi liền quay đầu nhìn anh: “Tiền kia…”
Ngón tay Yến Hoài dừng trên nút ấn nửa giây, đến khi thu tay, lại thuận tiện ôm cô vào trong ngực: “Đều cho em.”