Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đã ba tháng trôi qua bụng cô cũng bắt đầu nhô lên gần đây anh vô cùng mệt mỏi ban ngày chăm sóc cô đêm lại xem tài liệu đến gần sáng mời ôm cô ngủ chả được bao lâu. Hôm nay có chút việc quan trọng anh phải đến công ty lên để cô ở nhà vời Tiểu Hoa và Chu quản gia mặc dù anh rất tin tưởng hai người nhưng từ ngày cô bị như vậy chỉ cần việc gì liên quan đến cô anh đều không yên tâm nếu không phải đích thân làm,ngay cả việc tắm cho cô Tiểu Hoa cũng không được đụng vào. Trưa nay tranh thủ lúc cô ngủ trưa anh liến phóng xe đi giải quyết việc nhanh chóng không ngờ lại đến tận 6 giớ tối mời xong chỉ cần nghĩ đến chuyện mình cô nằm trên giường thức dậy mà không thấy anh thì anh lại nóng ruột nhấm mạnh ga chạy nhanh về, trên đường về nhà đi qua cầu không may anh đâm phải vào chiếc xe ô tô phía trước. Lúc tỉnh lại thấy mình đang nằm phòng viện cả người đau nhức còn có cả khuôn mặt tươi cười của Trương Hàn.
* " anh trai, anh chịu tỉnh rồi sao đừng có cử động, anh bị thương không nhẹ phải nằm viện 2 tuần rùi mời được về đó nha "
* " tôi ở đây bao lâu rùi "
* "Ba ngày ba đêm rùi " Trương Hàn thản nhiên đáp
* "Lộ Lộ tôi phải về cô ấy "
* " ấy không được, giờ anh không được cử động là sẽ tàn phế đó "
* "Tôi không quan tâm tôi phải về vời cô ấy" anh gào lên trong lòng vô cùng lo lắng đã ba ngày ba đêm không về biết cô thế nào có chịu ăn không có chịu ngủ không tất cả mọi câu hỏi trong đầu anh rối loạn
* "Được, được, chị dâu phải không đợi một chút chị ấy sẽ vào vời anh ngay "
Trương Hàn vừa dứt lời thì cô bước vào phòng nhìn thấy anh đã tỉnh liên lao đến giường nắm lấy tay anh áp vào mặt mình, nhìn anh bất ngờ rồi sau đó đầy yêu thương. Trương Hàn nhìn hành động yêu thương của hai người liên đi ra ngoài đóng cửa giờ trong phòng không còn ai chú ý đến Trương Hàn nữa không nhất định phải đứng đó làm bình phong nữa. Mặc dù cô không có cảm xúc gì nhưng cô biết nhưng chuyện anh làm thời gian qua anh vô cùng ân cần bên cô khiến cô lại cảm thấy sợ, sợ anh quá tốt, sợ mình một lần nữa bị anh bỏ rơi, sợ anh không cần cô nữa lên cô vẫn tiếp tục trốn tránh không muốn đối diện vời anh vời tình yêu của anh,nhưng khi nghe Tiêu Hoa nói anh bị tai nạn trên đường về khiến cô vô cùng xúc động đến nỗi bị động thai vào viện lúc tỉnh lại cô liền chạy sang phòng anh ngay còn ở đó không chịu đi, vừa rùi Trương Hàn nói dù sao cũng ở đây rùi thì đi kiểm tra lại xem đứa bé thế nào lên cô mời rời đi lúc về thì thấy anh đang cãi nhau vời Trương Hàn đòi về vời cô khiến cô vô cùng hạnh phục người đầu tiên anh nghĩ đến là cô và con. Anh nhìn hành động của cô vô thức mỉm cười
* " Lộ Lộ" anh dịu dàng gọi tên cô
Cô nhìn anh nở nụ cười nhỏ trái tim cô giờ mời có thể thả lỏng trước đó nó luôn lo sợ đến nỗi đêm nắm tay anh ngủ còn giật mình thức giấc không biết bao nhiêu lần
* "Lên đây nằm vời tôi được không?"
Cô trần trừ một lúc rùi tháo giày ra leo lên giường nằm cạnh bên anh, anh vòng tay ôm cô vào lòng thì bị dây truyên kéo lại anh vườn tay kia định rút kim truyền ra thì bị cô giữa lại đặt tay truyền của anh xuống giường, gối đầu lên tay kia vòng tay ôm lấy eo anh , cô đâu có biết hành động đơn giản của mình đang khiến ai kia nhảy lên 9 tầng mây bay lượn không muốn xuống rõ ràng là trong hoạ có phúc, bị tai nạn nên giờ mời được cô ôm trái tim anh thực sự muốn nhảy ra ngoài luôn không ngừng cám ơn vụ tai nạn. Họ cứ thế mà ngủ cho tời khi cô y tá vào phòng rút kim truyền trên tay anh ra, anh liên quay cơ thể đau nhức mình ôm lấy cô,nhìn người con gái đang say ngủ trong lòng mình yên bình đến lạ kì — cùng với Gà Con và 96 người khác.