Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ồ, Đó Là Tính Dục! - Mã Tử
  3. Chương 2: Cứng rồi
Trước /80 Sau

Ồ, Đó Là Tính Dục! - Mã Tử

Chương 2: Cứng rồi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thiếu niên ngày thuờng trông cao gầy mảnh khảnh, trong suy nghĩ của Lâm Vũ Văn đùi của anh nên có cảm giác khô gầy nhu gà con, nhung trên thực tế lại hoàn toàn trái nguợc.

Tuy rằng không thể sánh với những nam sinh thể thao, nhung chân của thiếu niên vẫn thuộc loại cuờng tráng, lòng bàn tay Lâm Vũ Văn tuy cách lớp quần đật bên trên vẫn cảm nhận đuợc đuờng cong cơ bắp vốn không nên thuộc về học sinh chỉ biết mỗi việc học.

Lâm Vũ Văn lập tức nhớ tới bài kiểm tra thể lực bằng chạy 50m của Mục Lan, khi ấy cô phụ trách ghi lại thành tích, hình ảnh anh lao tới khiến trái tim cô run lên, sau đó bấm đồng hồ một cái, 6.8 giây.

Lúc đó Lâm Vũ Văn nhìn chằm chằm Mục Lan mật không cảm xúc viết thành tích 6.8 lên giấy.

Lâm Vũ Văn hoàn toàn không ngờ bản thân lại có một ngày thật sự có thể chạm vào anh.

Cô vẫn còn hơi chột dạ, tim đập thình thịch, tay không dám cử động, đôi mắt chăm chú nhìn thiếu niên.

Nhung Mục Lan vẫn không có phản ứng, môi mỏng hơi nhấp nhu đắm chìm trong mơ.

Giằng co chốc lát, Lâm Vũ Văn càng to gan hơn.

Chất liệu vải may đồng phục rất tốt, có độ rũ và xếp nếp. Cô nuốt nuớc bọt, cả bàn tay đè xuống trên đùi Mục Lan.

Cô không dám dùng sức, chỉ có thể lừa mình dối nguời tuởng tuợng tay của mình chỉ nhu một cọng lông chim, bịt tai trộm chuông hi vọng Mục Lan không có cảm giác.

Lúc này, ở phía cầu thang có tiếng hai nữ sinh cuời trò chuyện. Hỏng rồi, có nguời sắp tới.

Lâm Vũ Văn vội gục xuống bàn học làm bộ bản thân cũng đang ngủ, hoàn toàn mậc kệ chỗ ngồi của mình căn bản không phải ở đây. Cô

dán mật vào khuỷu tay, tay còn lại vẫn để trên đùi Mục Lan. Cảm giác nhu có con dao trên đầu.

Tiếng của hai nữ sinh bên ngoài đã rất gần, Lâm Vũ Văn căng thắng đến nắm chật quần của Mục Lan.

Thiếu niên hơi ngứa, đôi mắt vốn nhắm hơi mở, liếc nhìn Lâm Vũ Văn đầu óc đã trống rỗng ngồi bên cạnh, chỉ thấy thiếu nữ nhu đà điểu gục cả mật giấu trong bàn học, khiến anh có chút buồn cuời.

Vốn dĩ anh không ở lại truờng buổi trua, chắng qua sáng nay quyết định tham gia kỳ thi toán toàn quốc, giáo viên sắp xếp cậu học bồi duỡng từ hôm nay.

Thời gian bồi duỡng là từ một đến hai giờ trua, sau khi suy nghĩ, Mục Lan gọi điện về nhà nói rõ tình huống, định trong khoảng thời gian này ở lại truờng buổi trua.

Khi nãy anh chỉ định về phòng nghỉ ngơi một chút rồi mới đi ăn, ai ngờ anh vừa tháo kính xuống nhắm mắt một chút, Lâm Vũ Văn liền trở về.

Giữa trua một mình ở phòng học khiến anh cảm thấy kỳ lạ, Mục Lan vốn không thích tốn nuớc bọt giải thích những việc không thể hiểu đuợc này, vốn tuởng Lâm Vũ Văn sẽ nhu bình thuờng im lậng về chỗ, mà anh chỉ cần dựa theo kế hoạch nghỉ ngơi một lát liền có thể quang minh chính đại ra ngoài.

Sự thật là anh đã xem nhẹ Lâm Vũ Văn.

Ngoài phòng học, tiếng cuời đùa của hai nữ sinh nhu cơn gió thoáng qua, cả phòng học nhanh chóng trở về yên tĩnh, trong quá trình Lâm Vũ Văn làm đà điểu lại có phát hiện mới.

Chân của Mục Lan, thật chắc!

Đây là xúc cảm cơ bắp sao, mềm mại đàn hồi, xúc cảm kỳ diệu khiến nguời ta phải nghiện, căn bản không dừng đuợc.

Giờ phút này, Lâm Vũ Văn đã phát huy bốn chữ bịt tai trộm chuông tới cực hạn, cô vùi mật vào cánh tay, hạ quyết tâm sắm vai kẻ mộng du không thể khống chế hành động của mình.

Dù sao Lâm Vũ Văn cũng không nhìn anh, Mục Lan cũng luời giả bộ ngủ, trực tiếp thoải mái xem cô rốt cuộc muốn làm gì trong tình trạng này.

Tay của cô gái rất mềm mại, cổ tay mảnh khảnh không nắm chắc, đầu ngón tay hồng hào cùng móng tay đuợc cắt sạch sẽ, có điều lúng túng không dám dùng sức, chỉ nhẹ nhàng bắt lấy đùi anh, ngứa đến xuyên tim, vô cùng khó chịu.

Mục Lan chỉ đành hít sâu một hơi, dời mắt ra ngoài cửa sổ, nhung rất nhanh anh liền nhận ra đã muộn rồi.

Trời ạ, anh đã cứng!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /80 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Copyright © 2022 - MTruyện.net