Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 72: Đậu Tương Tư, Chọc Tương Tư
Cả trái tim của Trường Hoan như trầm xuống, cô hít sâu một hơi, gượng cười đuổi theo bước chân Giang Thiếu Huân.
Nơi mà Giang Thiếu Huân đi công tác là nước Pháp, chuyến công tác này anh đi một mình, ngay cả trợ lý của anh là Tống Hằng cũng không đi theo.
Trường Hoan tiễn anh tới sân bay, chỉ là lúc đi vào cổng Vip thì cô bị cản lại.
Cô đứng lại, ngẩng đầu mỉm cười, dịu dàng nói với anh, “Lên đường bình an.”
“Ừm, ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi.” Giang Thiếu Huân khẽ vuốt mái tóc của Trường Hoan một cái rồi mới đi vào trong.
Đưa mắt nhìn bóng lưng Giang Thiếu Huân, trực giác nói cho Trường Hoan biết, Giang Thiếu Huân đi nước Pháp không phải để công tác, nhưng anh sang đó để làm gì thì cô lại không có quyền được biết.
Mãi đến khi không nhìn thấy bóng dáng của Giang Thiếu Huân nữa, bàn tay đang vẫy vẫy của cô mới để xuống, nụ cười trên mặt cũng dần biến mất.
Cãi nhau một trận xong lại đi tìm cô, lại cảnh cáo cô không được gần gũi với người đàn ông khác, sau đó lại chính miệng nói với cô, nếu như cô không thể lấy ai thì anh sẽ giúp cô tìm một người đàn ông tốt.
Có đôi khi sự ôn nhu của Giang Thiếu Huân làm cô sinh ra ảo giác, nhưng giờ anh đã nói rất rõ ràng.
Trên đường về nhà, Trường Hoan tháo kính và khẩu trang xuống, ngẩng đầu nhìn chiếc máy bay vừa mới bay ngang qua, đáng lẽ cô phải cảm thấy nhẹ nhõm vì không cần mỗi ngày phải đối mặt với sự thất thường của anh, nhưng không biết tại sao, trái tim lại nhói lên từng hồi.
Không biết có thanh khóa nào có thể khóa trái tim của cô lại, khóa lại rồi sẽ không bị sự ôn nhu đó của anh mê hoặc, càng không phải chịu tra tấn bởi những cơn đau dữ dội này.
Khoảng thời gian Giang Thiếu Huân đi công tác vẫn luôn không có tin tức, Trường Hoan cũng không liên lạc với anh nên không rõ anh đi bao lâu hay bao giờ thì về. Cả ngày cô đều bận rộn nên cũng chẳng có thời gian thấy mất mát khó chịu vì anh.
Cô phải quay hết mấy phân cảnh nhỏ còn lại của “Trường ca thiên hạ”, phải theo giáo viên vũ đạo học nhảy, rồi tiếp tục nâng cao kỹ thuật diễn xuất của bản thân...
Trường Hoan bận rộn như vậy, trong đầu chỉ có làm việc và học tập.
Giang Thiếu Huân không tìm cô, cô cùng không quấy rầy Giang thiếu Huân.
Cuối cùng thì “Trường ca thiên hạ” cũng làm lễ đóng máy.
Bộ phim tiên hiệp mà Nhiếp Trường Tình đóng vai nữ chính cũng làm lễ đóng máy cùng một ngày với “Trường ca thiên hạ”, rõ ràng là ác ý cạnh tranh.
Nhưng việc này cũng không mấy ảnh hưởng đến tâm trạng của tất cả nhân viên trong đoàn làm phim “Trường ca thiên hạ”. Mọi người ở chung với nhau suốt mấy tháng trời nên tình cảm rất tốt, trong bữa tiệc đóng máy, mọi người cười cười nói nói, vô cùng náo nhiệt.
Trong bộ phim này, Trường Hoan thể hiện vô cùng xuất sắc, làm nghi thức đóng máy xong cô nhịn không được mà vui mừng rơi nước mắt, đây còn là đoàn phim đầu tiên mà cô ở trong thời gian dài như vậy.
“Trường Hoan, cô làm rất tốt, cô đã vượt qua được trình độ của những diễn viên cùng tuổi rồi đấy.”
Nghe lời khen ngợi thật lòng của đạo diễn, Trường Hoan cảm thấy rất vui sướng, từ trước tới nay cô chưa từng được người khen như thế này, hơn nữa người khen lại còn là một đạo diễn vô cùng nổi tiếng trong giới.
Lúc người trong đoàn làm phim chụp ảnh lưu niệm, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một chiếc máy bay điều khiển từ xa.
Hướng mà máy bay điều khiển từ xa bay tới chính là vị trí của họ, sau đó xoay quanh trên đầu họ, mọi người nhìn thấy rõ, trên máy bay điều khiển từ xa có treo một chiếc hộp nhỏ, nhỏ như một chiếc hộp đựng nhẫn.
Tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều hưng phấn hô lên, mọi người ồn ào…
“Có phải là có bạn gái hay bạn trai của ai đó đến cầu hôn không?”
“Oa, định cướp tin nóng đây mà!”
“Không sao không sao, cái chúng ta cần chính là loại tin nóng này!”
Trường Hoan nhìn về phía hai diễn viên nam và nữ chính đang bị mọi người vây quanh, nghĩ thầm, việc này không liên quan gì tới cô. Bây giờ, tâm trạng của cô đang rất tốt, cô uống thêm một ngụm rượu nữa rồi rời khỏi đám đông để hít thở chút không khí.
Ai ngờ, cô vừa rời khỏi đám người đó thì chiếc máy bay điều khiển từ xa kia lại bay tới chỗ cô, lượn trước mặt cô mấy vòng, cô tránh ra chỗ khác mà máy bay điều khiển từ xa lại đi theo.
Trường Hoan kinh ngạc nhìn chiếc máy bay, chuyện này… Chuyện gì thế này…