Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Chentranho
Truyện edit được đăng tại dembuon.vn và truyenwiki1.com chentranho
Còn tuổi nhỏ đã phải đi gặp gia trưởng, Mạnh Phiên gần đây vẫn luôn rất khẩn trương. Bất quá có bài học lần trước, lần này cậu không lại đem tâm sự cất giấu, có cái gì cũng đều cùng Phí Chuẩn nói.
Phí Chuẩn tự nhiên mỗi lần cũng sẽ đều an ủi cậu, để cậu thoải mái, nói rằng cha mẹ anh rất tân tiến, huống chi còn có anh cả ở đó, sẽ không có vấn đề gì.
Đạo lý này Mạnh Phiên đều hiểu, nhưng mấy câu trấn an nói nhiều nghe nhiều cũng vô dụng, về sau Mạnh Phiên cũng đã tìm ra một biện pháp giảm bớt khẩn trương cho mình chính là—— dùng sức dính lấy Phí Chuẩn, bắt đầu liền hướng Phí Chuẩn hết ôm lại cọ lại cắn, có như thế mới cảm thấy thoải mái chút chút.
Phí Chuẩn ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng thật sự rất sướng.
Điều khiến Mạnh Phiên thực sự thoải mái hơn nữa là khi kết quả kiểm tra hàng tháng được công bố, lần này thật trùng hợp khi cậu và Phí Chuẩn đều có tổng điểm chính xác bằng nhau, đồng hạng nhất trong lớp.
So với mỗi mình đứng hạng nhất trong lớp mà đi gặp phụ huynh, hai người đều là có xếp hạng như nhau, nhất định trông càng xứng đôi hơn!
Mạnh Phiên rất vui, sau khi phát bài thi xuống liền nghiên cứu một chút, sau khi xem xong bài của Phí Chuẩn thấy anh ấy cuối cùng cũng viết các bước giải toán chi tiết tỉ mỉ ra và không làm mất điểm nào, liền không tiếc lời khen ngợi Phí Chuẩn một phen.
Điểm số này ngẫu nhiên có thể làm giảm bớt căng thẳng của Mạnh Phiên, Phí Chuẩn đương nhiên rất vui, nhưng cũng có chút không vui, bởi vì sau khi có kết quả, lại lần nữa đổi chỗ ngồi, anh cùng Mạnh Phiên không thể ngồi cùng bàn nữa.
Cùng đứng hạng nhất, sắp xếp theo chữ cái đầu tiên của họ, Phí Chuẩn chữ F đứng trước Mạnh Phiên chữ M. Nên tên của anh đương nhiên đứng trước Mạnh Phiên trên bảng điểm. Kết quả là, anh ngồi hàng đầu tiên sau khi đổi chỗ, thay vào đó Mạnh Phiên lại ngồi ở bàn sau anh.
Đã không ngồi cùng bàn rồi không nói, còn không thể nhìn thấy Mạnh Phiên, không biết ruột gan sẽ cồn cào khó chịu đến thế nào.
Trong khoảng thời gian yêu đương mặn nồng ngồi cùng nhau, làm đủ thứ động tác nhỏ trong lớp, nắm tay nhau riết thành quen, nay lại đột nhiên tách ra, Mạnh Phiên nhất thời cũng có chút khó chịu.
Nhưng ngay sau đó, Mạnh Phiên đã tìm thấy niềm vui cho riêng mình.
Khuôn mặt nghiêng của Phí Chuẩn rất đẹp, khi nhìn lên bảng đen trong lớp, Mạnh Phiên có thể nhìn thấy khuôn mặt nghiêng của Phí Chuẩn, cứ nghĩ tới đây là Alpha nhỏ của mình, cậu lại không thể ngăn được cười thành tiếng trong lớp.
Thỉnh thoảng, sau khi hoàn thành bài tập sớm, Mạnh Phiên liền nhịn không được chọc chọc sau lưng Phí Chuẩn, nhìn Phí Chuẩn nhìn không được cậu, sờ cũng không tới luôn, thấy bộ dáng không có cách nào của anh, cậu liền cảm thấy vui vẻ.
Sau khi ngồi như vậy vài ngày, hai người cũng dần dần cũng lần mò ra được bí quyết, mỗi lần Mạnh Phiên chọc sau lưng Phí Chuẩn. Phí Chuẩn liền đưa tay ra dọc theo bức tường, đi qua khe hở giữa tường và cạnh bàn của cậu duỗi ra sau, sau đó nắm lấy bàn tay với lên của Mạnh Phiên nhéo nhéo, cảm thấy mỹ mãn.
Thời điểm tan học, cho dù là cùng nhau xoát cái đề, Phí Chuẩn cũng luôn xoay người đối mặt với Mạnh Phiên mà ngồi, đặt bài tập ở trên bàn Mạnh Phiên cùng nhau giải đề khó.
"Tối nay về nhà anh đi?"
Trong khoảng thời gian nghỉ giữa giờ học đọc buổi sáng, Phí Chuẩn cầm bữa sáng nóng hổi trong nhà mang tới, đặt lên bàn của Mạnh Phiên, cùng cậu thưởng thức.
Mạnh Phiên cười tủm tỉm nhận thức ăn của mình, nghe vậy, suy tư một chút, lắc đầu "Ngày mai bố mẹ anh sẽ về. Tối nay em mà tới đó thì không ổn lắm, bị bọn họ nhìn thấy có chút xấu hổ."
Ngày mai là Tết tây, mặc dù đã hẹn gặp ba mẹ ở Phí gia, nhưng nếu tối nay trực tiếp ngủ lại, điều này khiến Mạnh Phiên cảm thấy không được tốt cho lắm.
Biết rằng Mạnh Phiên rất cẩn trọng trong vấn đề đó, Phí Chuẩn cũng không bắt buộc, "Vậy đêm nay cùng nhau đón qua năm mới thế nào? Bọn Thẩm Nghĩa An đã đặt trước phòng ở KTV rồi, muốn cùng nhau náo nhiệt."
"Đương nhiên, anh đi đâu đón giao thừa, em liền đi nơi đó đón giao thừa luôn."
Mạnh Phiên cảm thấy chính mình trở nên quá dính người, nhưng mà trong lòng lại ngọt ngọt ngào ngào.
Ngày Tết tây đối với cậu và bà ngoại cũng chỉ là Tết tây mà thôi, cậu thường xuyên lấy xoát đề để vượt qua đêm giao thừa, chưa từng giống như bây giờ, cảm thấy đó là một cái gì đó rất đáng giá chờ mong, một đêm không giống những đêm khác.
Buổi tối, ngoài đám người Thiệu Trì, Thẩm Nghĩa An, còn gọi thêm Chu Nhất Khai, Tống Dữ Đường cùng Tưởng Ngu, cùng đi KTV.
Tiết tự học buổi tối 9 giờ mới kết thúc. Ăn trước bữa ăn khuya rồi lại chạy đi hát thì có chút vội vàng, nên liền trực tiếp phóng tới phòng KTV, một đám người trong phòng gọi cơm hộp, rồi trà sữa, BBQ nướng, tôm hùm đất, gọi một đống đồ ăn, vừa ăn vừa nói chuyện hát hò, vui vẻ vô cùng.
Lần trước đến KTV đánh nhau mà không hát được bài nào, hôm nay Mạnh Phiên rất vui, sớm đã chọn bài Bé ếch nhảy, rủ mọi người cùng nhau hát nhảy để làm sôi động bầu không khí.
Khi hát xong, cậu quay về chỗ ngồi, nửa bát thịt tôm hùm đất đã được đặt sẵn trong chiếc bát nhỏ dùng một lần trước mặt cậu.
"Chuẩn ca thật là tuyệt thế hảo A, nếu có A nào như vậy sủng tôi, tôi liền tình nguyện bị đè đi yêu đương AA luôn!" Thẩm Nghĩa An hét lên một cách khoa trương.
Thiệu Trì tỏ vẻ thèm muốn, cầm lấy một cái bát nhỏ dùng một lần đưa cho Thẩm Nghĩa An, "Lão Thẩm, tôi cho ông cơ hội này, tôi lột một chén tôm cho ông, ông cho tôi đè."
"Lăn lăn lăn, đây không rảnh nhá, tự đây ăn còn không hết này."
Yêu nhau được một thời gian rồi. Cái gì mà thẹn thùng ngượng ngùng cũng đã sớm qua. Mạnh Phiên đã quen với sự chăm sóc của Phí Chuẩn, cũng không có cảm thấy gì, thoải mái hào phóng hắc hắc cười, ngồi vào bên cạnh anh, cùng nhau chia sẻ chén thịt tôm hùm đất.
Tưởng Ngu nhìn, hừ hừ một tiếng, một bộ diễn xuất bên nhà mẹ đẻ, đối với Phí Chuẩn gật gật đầu, "Hy vọng có thể giữ vững như vậy, đặc biệt là ngày mai, cậu phải bảo vệ Phiên Phiên của chúng tôi, bằng không cái hôn sự này tôi sẽ không đồng ý đâu."
Mạnh Phiên đang uống Coca, gần như phun ra sau khi nghe những lời đó.
"Chỉ là gặp gia trưởng, cô nghĩ đến cũng xa quá rồi."
"Không xa." Phí Chuẩn mỉm cười nói.
"Êu ~~~"
Một đám người bị buồn nôn đến cả người nổi da gà, hận không thể một chân đá lăn chén cẩu lương này.
Thiệu Trì hạ tiếng nhạc, thò qua tới cười nói: "Hai người còn phải đi học đương nhiên không vội, nhưng mà hôn sự của Phí đại ca cùng Lăng lão sư, hẳn là phải nhanh đi?"
Phí Chuẩn một bên lột tôm hùm đất, một bên nói: "Tôi không biết, khả năng ngày mai gặp mặt sẽ bàn?"
Thẩm Nghĩa An không phải người Thất Trung, gió thổi cỏ lay gì cũng không biết, nghe vậy sợ ngây người.
"Phí đại ca?! Yêu đương?! Ảnh rốt cuộc cũng tìm được một Omega không sợ ảnh rồi à?"
Thiệu Trì cười, "Không phải Omega nha, Phí đại ca lợi hại, tìm được Alpha hắc hắc!"
"Á đù!"
Bên cạnh Lý Hưng Chương nghe vậy cũng nghiêng người qua, "Nói nghe, tôi nghe nói Tô Dự ca ngày mai cũng trở lại, nếu biết Phí đại ca có đối tượng, có thể hối hận hay không nhờ?"
Thiệu Trì phi một tiếng, "Hối hận cái gì, hắn không phải ngại Phí đại ca hơn hắn 6 tuổi, không xứng với hắn sao?"
Lý Hưng Chương: "Trước khác nay khác, hắn ở nước ngoài giống như cũng không tìm được đối tượng thích hợp, Tô gia vẫn luôn rất muốn cùng Phí gia kết thân, lúc trước Tô Dự không thích, bọn họ nghĩ còn có Tô Hàm Ương, hiện tại......"
Lý Hưng Chương nhìn Mạnh Phiên liếc mắt một cái, không tiếp tục nói nữa.
Tô Hàm Ương lúc trước chính là trực tiếp bị Phí Thừa từ chối trước mặt nhiều người, cho nên tự nhiên không thể vào cửa nhà họ Phí.
Mạnh Phiên tập trung vào việc ăn tôm hùm và thịt nướng, cái loại hào môn thế gia kết thân này, cậu nghe như lọt vào sương mù. Thấy bọn Thiệu Trì chỉ lo phun tào, cũng nói không rõ nguyên cớ, cậu mới nhỏ giọng hỏi Phí Chuẩn.
"Tô Dự là ai?"
Sau khi Mạnh Phiên ngồi lại, Phí Chuẩn ngừng chất thịt tôm hùm vào bát của mình, để không bị lạnh, anh chỉ bóc một con rồi đưa cho Mạnh Phiên ăn luôn.
"Anh trai của Tô Hàm Ương, cũng là một Omega. Vài năm trước, trong một buổi tụ tập với bạn bè và người thân, anh cả không được khỏe và bị rò rỉ tin tức tố. Rất nhiều Omega đều bị dọa khóc, chỉ có hắn cùng mọi người bất đồng, không có chịu ảnh hưởng quá lớn."
Mạnh Phiên kinh ngạc, vẫn luôn biết tin tức tố của Phí đại ca rất đáng sợ, nhưng cậu không ngờ có một Omega có thể chịu đựng được điều đó.
"Kia từ góc độ tin tức tố mà nói, tính xứng đôi của bọn họ thế nào?"
"Cũng không phải đặc biệt xứng đôi, Tô gia sau khi biết chuyện liền chạy đi làm xét nghiệm ghép đôi tin tức tố, cũng chỉ được 77% độ xứng đôi, nhưng đối với anh cả mà nói, cũng coi như là rất khó có được, Omega bình thường chỉ có thể cùng ảnh xứng đôi được 50% đều không đến."
"Ồ ~"
Phí Chuẩn đút thịt tôm hùm đất cho cậu, Mạnh Phiên liếc nhìn đầu ngón tay anh, thò lại gần cúi người đem cả thịt tồm và ngón tay ngậm vào miệng. Trong cái miệng mà người ngoài không thể nhìn thấy, đầu lưỡi hư hỏng của cậu còn thập phần ái muội ngả ngớn mà liếm liếm đầu ngón tay dính đầy nước canh kia của Phí Chuẩn.
Phí Chuẩn, người đang nhớ lại quá khứ và tập trung kể lại với Mạnh Phiên :! ! !
Tim anh nhảy loạn xạ, lông mày cau lại, ánh mắt tối sầm, đầu ngón tay điểm nhẹ vào đầu lưỡi không an phận của Mạnh Phiên như một lời cảnh cáo.
Omega nhỏ chết tiệt, khi mối quan hệ của bọn họ ngày càng tốt, nhóc này cũng ngày càng không biết chú ý đến hành vi của mình, luôn vô ý mà trêu chọc anh.
Mạnh Phiên cũng không phải là vô ý, sau khi mút một chút đầu ngón tay của Phí Chuẩn, liền buông lỏng ra, mày nhướn một cái, hừ hừ nói: "Khó trách lúc trước Tô Hàm Ương một bộ chỉ có cổ mới xứng đôi với anh, hóa ra là gen Tô gia cùng nhà anh xác thật có độ xứng đôi rất cao."
Nghe vậy, Phí Chuẩn vui vẻ, nguyên lai vẫn là một túi dấm nhỏ.
" Nào có cao như độ xứng đôi của anh với em? Chúng ta phù hợp như vậy, ngày đó đi tra một chút, phỏng chừng đến tận 99.99% mà."
"Ai da, vậy là tiểu Alpha nào đó phỏng chừng không có em thì không được rồi, thế phải làm sao bây giờ nha ~"
Phí Chuẩn cười đến cả mắt đều là sủng nịch, tiếp tục lột tôm hùm đất cho cậu,"Cha mẹ anh luôn lo lắng đến hôn nhân của anh cả. Em cũng biết đấy, trước kia còn không phải vẫn luôn an bài cho ảnh rất nhiều cuộc gặp mặt sao? Cho nên bọn họ cũng phi thường vừa lòng Tô Dự, hai nhà quan hệ khá tốt, bất quá Tô Dự lại ngại anh cả so với hắn lớn hơn quá nhiều, không muốn, liền xuất ngoại."
Mạnh Phiên gật gật đầu tỏ vẻ hiểu biết, "Cảm tình miễn cưỡng cũng không được, nhìn không hợp mắt nhau cũng không có biện pháp."
"Đúng vậy, con trai hai nhà nhìn nhau không vừa mắt, sau liền quên đi. Này đại khái chính là ý trời, lúc trước hôn sự không thành, hiện tại đại ca cũng đã tìm được người yêu rồi."
Bên cạnh bọn Thiệu Trì còn đang nói chuyện Tô Dự đến khí thế ngất trời, nói hắn lần này trở về, sợ là còn phải vì Tô gia nỗ lực một phen. Mạnh Phiên bĩu môi, một bên ăn, một bên tính nhẩm.
Tô Dự so với Phí đại ca nhỏ hơn 6 tuổi, chính là 24 tuổi, so với Phí Chuẩn hơn 6 tuổi, nghĩ đến nếu Tô gia có cái ý định gì, cũng cùng cậu và Phí Chuẩn không quan hệ.
Cũng không biết nếu Lăng lão sư biết, sẽ xử lý như thế nào đây.
Sang năm mới, một đám thiếu niên ở trên đường cái lắc lư, vui vui vẻ vẻ.
Phí Chuẩn nhận được một tin nhắn từ anh cả của mình: [Chúc mừng năm mới, anh sẽ qua đêm ở bên ngoài, ngày mai ba mẹ trở về, đêm nay nếu em mang Tiểu Phiên về nhà, chú ý đúng mực.】
Phí Chuẩn: ...
Rốt cuộc ai mới là người nên chú ý đúng mực chứ?
Đêm giao thừa còn cố ý nói không về, sợ không phải là cùng Lăng lão sư ở bên ngoài......
Phí Chuẩn quay đầu lại liếc nhìn Mạnh Phiên đang múa hát Bé ếch nhảy ở ven đường, mỉm cười bất lực, đưa tay ra xoa xoa đầu cậu.
Anh đưa Mạnh Phiên trở lại ký túc xá của trường, hẹn ngày mai đến đón.
Vào buổi tối, khi anh cả không có ở đó, Phí Chuẩn ở một mình trong biệt thự Phí gia.
Ngày hôm sau, Phí Chuẩn dậy sớm tắm rửa, đi đón Mạnh Phiên, lại ở bên ngoài chơi một lát.
Máy bay của cha mẹ sẽ đến vào buổi chiều, Phí Chuẩn muốn mang Mạnh Phiên về cùng lúc khi anh cả với Lăng lão sư tới, như vậy mọi người đều có thể chiếu cố lẫn nhau, cũng không đến mức làm Mạnh Phiên mới gặp gia trưởng đã xấu hổ.
Nhưng khi Phí Chuẩn gọi cho anh cả của mình liền bị dập máy một cách tàn nhẫn. Sau đó, mới nhận được một tin nhắn rằng bọn họ vẫn đang nghỉ ngơi buổi chiều mới tới...
Hết cách, Phí Chuẩn chỉ có thể mang theo Mạnh Phiên ở bên ngoài lảo đảo lắc lư đi chơi, sợ về nhà quá sớm Mạnh Phiên sẽ khẩn trương. Mạnh Phiên cũng muốn đi dạo nhiều hơn, nếu được thì mua chút quà nhỏ, hai tay trống trơn mà tới cảm thấy có chút kỳ cục.
Ăn xong bữa trưa, rất nhanh đã nhận được cuộc gọi từ bố mẹ nói rằng họ sắp về đến nhà, Phí Chuẩn mới nhanh chân mang theo Mạnh Phiên trở về nhà.
"Em mua chút đồ này có phải quá khó coi hay không?" Tới cổng lớn Phí gia, Mạnh Phiên xách theo hai túi đồ ngọt đã mua đầu giờ chiều, bắt đầu khẩn trương.
Phí Chuẩn cười cười dỗ dành: "Sao thế được? Em vẫn còn là học sinh, vốn dĩ không có đạo lý bắt em phải mua quà tới, chút này đã rất tốt rồi. Ba mẹ anh thích nhất điểm tâm ngọt cửa hàng này, bọn họ lăn lộn một ngày, đúng lúc đói sẽ rất thích."
Mạnh Phiên gật gật đầu, hít sâu, thả lỏng thả lỏng.
Bước vào cổng, còn chưa tiến lên vài bước, đột nhiên có người vọt ra từ bên hông biệt thự, một con gà mái già cựa mình tác tác tác nhanh nhẹn chạy tới trước dưới sự đuổi theo của hắn.
"Tô Dự ca?" Phí Chuẩn nhận rõ người, sửng sốt một chút.
Nghe vậy, Mạnh Phiên ở bên cạnh Phí Chuẩn nheo mắt lại, nhìn nhìn người tên Tô Dự này.
Tô Dư không cao, là một nam Omega điển hình, thanh thanh gầy gầy, một khuôn mặt ôn nhuận như ngọc.
"Tiểu Chuẩn đã trở lại?"
Tô Dự nhìn con gà bỏ chạy không đuổi theo nữa, bước tới nhìn Phí Chuẩn từ trên xuống dưới, trong mắt mang theo ý cười.
"Đã mấy năm không gặp, Phí Tiểu Chuẩn cũng đã trưởng thành rồi."
Ánh mắt hắn hiện lên vẻ hài lòng khiến Mạnh Phiên cảm thấy rất kỳ lạ, thậm chí có cảm giác khó chịu.
"Tô Dự ca sao lại ở chỗ này? Anh trai em đã trở về chưa?"
"Chưa đâu, hôm nay anh trở về vừa lúc cùng chuyến bay với chú dì, liền cùng nhau đi luôn, lại đây cọ một bữa cơm."
Hắn nói chuyện, ánh mắt lại trước sau đặt trên người Phí Chuẩn, như thể đang đánh giá điều gì đó.
Mạnh Phiên đáy lòng không quá thoải mái, chọc chọc Phí Chuẩn, cười nói: "Phí Tiểu Chuẩn, Omega kỳ nóng lên sẽ ảnh hưởng đến Omega khác, tiểu Omega anh cũng quá bất cẩn rồi, mau cùng ông xã vào nhà nào, không thể ảnh hưởng đến vị anh trai này."
Vẻ mặt Tô Dự sững sờ, ánh mắt hài lòng đột nhiên thay đổi nhìn Phí Chuẩn, "Sao lại thế này? Em trở thành Omega từ khi nào?!"
Phí Chuẩn nào biết Mạnh Phiên lại đang âm dương quái khí cái gì, dở khóc dở cười, nhưng rất là phối hợp mà lên tiếng, duỗi tay sờ sờ tuyến thể của chính mình.
Tuyến thể đáng thương của anh, vừa rồi một đường lại đây, Mạnh Phiên quá khẩn trương còn ôm ôm anh gặm một hồi, hiện tại khẳng định còn hồng.
Mạnh Phiên thấy anh phối hợp, tâm tình tốt hơn rất nhiều, đối với Tô Dự hì hì cười.
"Haizzz, các ngươi nhiều năm như vậy không gặp, biến số quá nhiều! Phí Tiểu Chuẩn nhìn như cao to, kỳ thật đã phân hoá thành Omega rồi!"
Vừa nói cậu vừa sờ sờ tuyến thể của Phí Chuẩn, "Anh nhìn xem anh nhìn xem, nếu không phải đến kỳ nóng lên thì sao lại hồng thế này chứ, thật đáng thương a, anh trai cũng nên cẩn thận một chút nhé, đừng bị ảnh hưởng kỳ nóng lên đâý, chúng em đi trước."
Mạnh Phiên ôm Phí Chuẩn, Phí Chuẩn tức khắc vẻ mặt yếu ớt, trong miệng ai u ai u, nhoài thân mình dựa vào vai Mạnh Phiên, một bộ nhược liễu phù phong.
( Nhược liễu phù phong: yểu điệu như cành liễu đong đưa theo gió)
"Ông xã, em thật tốt, ba mẹ anh nhất định sẽ vừa lòng khi có con rể là em." Phí Chuẩn nói.
Mạnh Phiên hì hì cười, thực vừa lòng Phí Chuẩn ở trước mặt cái người Tô Dự kia công khai thân phận của cậu.
Tô Dư sững sờ cả khuôn mặt, tự hỏi không biết có nên đổi mục tiêu hay không, hay là quay đầu về Phí Thừa?