Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương
  3. Chương 1: Chó săn nhỏ
Trước /36 Sau

Ôn Hỏa Hầm Thịt - Hải Tiên Bì Bì Tương

Chương 1: Chó săn nhỏ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bì Dập An bơi qua bơi lại lần thứ ba thì cậu trai kia rốt cuộc cũng tiến tới.

Cậu ta bề ngoài có lẽ vẫn còn là một học sinh, trên người còn mang theo tinh thần và nhiệt huyết của thiếu niên chưa từng lăn lộn ngoài xã hội, đương nhiên, ngoại trừ tinh thần phấn chấn ra, còn có cơ bụng, cơ bụng sáu múi chỉnh chỉnh tề tề rõ ràng trên bụng nhỏ, lúc đi tới bọt nước theo đường nhân ngư tuyến chạy xuống đến quần bơi, nhìn xuống nữa thì, căng phồng một khối, tuyệt đối không nhỏ.

Quan trọng nhất chính là, hắn lớn lên cũng không tệ, tuy khá đẹp trai nhưng lại không có vẻ bạc bẽo, mắt một mí, mũi cao thẳng, môi mỏng xinh đẹp, lúc hôn môi nhất định xúc cảm rất tốt.

Cho nên khi hắn tiến đến, Bì Dập An không hề cự tuyệt.

“Chị ơi, hôm nay là lần đầu tiên đến đây sao?” Tiểu soái ca ngồi xổm bên cạnh bể bơi nhìn về phía Bì Dập An cười, hàm răng vừa trắng vừa đều.

Bì Dập An là hội viên cũ của câu lạc bộ bơi lội này, cô là biên kịch nghệ thuật tổng hợp, vừa mới làm xong một chương trình tìm kiếm ngôi sao tài năng cho đài truyền hình, vì vậy đã 3 tháng không đến đây, tiểu soái ca trước mặt này có lẽ là đến đây chưa đầy hai tháng, cho nên mới cho rằng Bì Dập An là người mới.

Chỉ là chuyện này không cần thiết phải nói với hắn, Bì Dập An ghé vào bên cạnh bể bơi, biểu tình giả vờ kinh ngạc, nói: “Làm sao cậu biết?”

Tiểu soái ca cười càng vui vẻ, giơ tay vuốt tóc, động tác vừa đẹp lại tự nhiên: “Tôi mỗi tuần đều đến đây, ít nhất 3 ngày chưa từng gặp chị”

Bì Dập An hùa theo lời hắn, khen ngợi: “Chuyên cần như vậy, khó trách dáng người rất chuẩn.”

Tiểu soái ca vẻ mặt đắc ý hơn nhiều nhưng cũng không quên khen lại cô: “Dáng người chị cũng rất đẹp.”

Từ lúc Bì Dập An đi vào thì hắn đã chú ý, chân dài eo nhỏ, ngực vểnh mông cong, toàn thân da trắng như tỏa sáng, nhưng lại không giống các cô gái khác suốt ngày che kín, cô thoải mái hào phóng khoe ra dáng người thon thả, kỳ diệu nhất chính là cô tuy rất gợi cảm nhưng lại không thô tục.

Hắn từ trước đến nay chưa từng gặp qua phụ nữ hấp dẫn như vậy, phải tích đủ mười phần dũng khí mới dám đến làm quen, không ngờ Bì Dập An nhìn lạnh lùng nhưng lại rất thân thiện.

Lời đã nói đến mức này, hai người đều đã hiểu ý đồ trong lòng Tư Mã Chiêu.

Nhanh nhẹn dứt khoát, dáng người Bì Dập An quyến rũ gợi tình không còn gì để nghi ngờ, cậu trai kia nhìn mà có chút ngượng ngùng, gãi gãi đầu, đôi mắt vội dịch sang bên cạnh.

Làm bộ làm tịch, Bì Dập An trong lòng cười nhạo, trên mặt lại không biểu lộ ra, còn duỗi tay sờ sờ cặp môi hồng hồng xinh đẹp của hắn, quả thật mềm mại y như cô đã nghĩ.

Sờ xong liền đi thu thập trước, tiểu soái ca kia vẫn còn ngây ngốc đứng tại chỗ, phỏng chừng bị Bì Dập An sờ một chút đã choáng váng rồi.

Dừng lại bước chân, Bì Dập An quay đầu, hỏi: “Còn không đi sao?” Tiểu soái ca lúc này mới phản ứng lại kịp, đỏ mặt lập tức đi theo.

Bì Dập An thu dọn khá chậm, khi cô ra tới bên ngoài, tiểu soái ca đã đợi hai mươi phút, thấy cô ra tới mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Chị à, tôi đã cho rằng chị không đợi tôi, đi trước rồi.”

Bì Dập An nhìn cách hắn ăn mặc, trên đầu đội một cái mũ đánh cá màu đen, áo ngắn tay đều là hàng hiệu, có lẽ gia đình điều kiện không tệ, nhưng mà cái này đối với Bì Dập An không có xem trọng gì. Cô cũng chỉ coi trọng thân hình và gương mặt của hắn thôi, gia đình giàu hay nghèo không có liên quan gì đến cô cả.

Không trả lời hắn, Bì Dập An hỏi một câu: “Không có bạn gái sao?” Cô từ trước đến giờ không xuống tay với người đã có chủ.

“Không có!” Tiểu soái ca cao giọng khẳng định.

Bì Dập An cười cười, cả người đều tươi tỉnh, ra vẻ quyến rũ: “Lớn tiếng như vậy làm gì?”

Xe đã ngừng ngoài cửa, bất quá không phải xe của Bì Dập An, mà là xe của bạn tốt cũng là bạn cùng phòng của cô Thập Nhị, hai người bắt đầu kể từ năm nhất đại học đã ở chung với nhau đến nay được 9 năm rồi, người này là cô chiêu chính hiệu, mới vừa tốt nghiệp gia đình đã tặng cho chiếc Audi A8, chẳng qua cô ấy là một trạch nữ, ngược lại tiện nghi cho Bì Dập An.

Tiểu soái ca thấy xe cũng không hỏi đông hỏi tây, ngoan ngoãn vô cùng, Bì Dập An bất giác có thêm một phần hảo cảm, vì thế thuận miệng hỏi tên hắn.

“Chị có thể gọi tôi là Lạc Nhất, Lạc trong chữ lạc đà, nhất trong một hai ba.” Lạc Nhất nói.

Bì Dập An gật đầu, nghĩ thầm cái tên này có hết tám chín phần không phải là tên thật, có ai ra ngoài chơi mà lại nói tên thật chứ, không phải là dại lắm hay sao?

Lạc Nhất cũng hỏi lại tên Bì Dập An, Bì Dập An hai mắt nhìn đường chăm chú, không thèm để ý nói: “Cậu cứ gọi chị là được, đúng rồi, cậu là sinh viên học viện thể dục bên cạnh phải không, năm mấy rồi?”

Ngừng lại một chút, Lạc Nhất nói: “Năm ba.”

Năm ba? Vậy hẳn là đã 20 tuổi rồi, đã thành niên, có thể ăn thịt.

Sau khi vào phòng khách sạn, Lạc Nhất biểu hiện ra bản tính, còn chưa kịp đi đến giường, đã đè Bì Dập An ra sau cửa hôn tới tấp, hắn hôn môi cũng có hình có vẻ, ngậm lấy lưỡi Bì Dập An ăn rất ngon lành, đôi tay bê lấy mông Bì Dập An nhấc lên, đặt cô dựa vào cửa, để hai chân cô vòng qua cái éo rắn chắc của hắn.

“Mông chị thật là đẹp.” Lạc Nhất vừa liếm tai Bì Dập An vừa thở hổn hển thì thầm vào tai cô.

Bì Dập An chỉ muốn qua đường, không phải tán tỉnh yêu đương, cho nên cô nói: “Đừng nói nhiều, cậu đã được chưa?”

Có người đàn ông nào có thể chịu đựng phụ nữ nói mình không được? Lạc Nhất cúi đầu chửi tục một câu, liền ôm Bì Dập An đi qua bên giường, sau khi thả cô trên giường, vừa đè lên người cô, vừa giao lấy hai tay cởi cái áo ngắn tay ra, ném xuống giường, nghiến răng nghiến lợi nói: “Được chưa? Được đến mức khiến chị không xuống giường được!”

Bì Dập An cười: “Đến đây.”

Cô mặc váy hai dây, vô cùng dễ cởi, bị Lạc Nhất một phen xé ra, thứ bên trong tròn trịa vô cùng đang bị bao vây bởi áo lót màu xanh non, một đóa hồng anh run rẩy nhô đầu ra, Lạc Nhất bị trường hợp này kích thích khiến dưới háng sưng đến phát đau, vừa cởi dây lưng áo lót vừa cúi đầu ngậm lấy đóa sen hồng trên núi tuyết, đầu lưỡi trong khoang miệng qua lại kích thích đầu v/ú đáng thương.

Bì Dập An một hồi tê dại, duỗi tay sờ sờ lên ót hắn, di động qua lại như cổ vũ, vừa sờ sau cổ Lạc Nhất, cô vừa trong lòng cảm thán kỹ xảo mới mẻ như vậy, quả là cậu trai còn non.

Lạc Nhất bị cô làm cho hơi thở không xong, hốc mắt cũng có chút đỏ lên, ngón tay thon dài theo eo tuyến đi xuống, linh hoạt chui vào quần lót, vòng quanh â/m đ/ế xoa xoa, nghiền nghiền, Bì Dập An rất nhanh thì ướt, cau mày thúc giục hắn nhanh tiến vào.

Mang bao vào xong, Lạc Nhất đè eo Bì Dập An mạnh mẽ thẳng tiến, liền mạch lưu loát.

Lạc Nhất thật sự là không nhỏ, Bì Dập An bị hắn cắm đến eo cũng tê, cả người ửng ửng đỏ, mang theo mười phần màu sắc dục vọng.

Lạc Nhất hình như còn trầm mê hơn so với Bì Dập An, đôi mắt sương mù mênh mông, than nhẹ, nói: “Bên trong chị xoắn làm tôi sướng quá.”

Dù sao cũng là tuổi trẻ sung sức, Lạc Nhất ấn Bì Dập An trên giường làm vài lần, cuối cùng là tư thế vào từ phía sau, hắn hình như đặc biệt thích mông Bì Dập An, đôi tay ôm lấy mông thịt tuyết trắng miết đến đỏ hồng, chỗ giao hợp của hai người vừa nóng vừa ướt, trên khăn trải giường cũng bị thấm một mảnh lớn, trong phòng hương vị rất nồng, vừa ngửi liền biết mới vừa xảy ra cái gì.

Hai người cùng nhau đạt tới cao trào, sau khi làm xong, Lạc Nhất vẫn ôm Bì Dập An, thấp giọng thở nhẹ bên tai cô.

Nghỉ ngơi một lát, Bì Dập An lấy cánh tay Lạc Nhất từ trên người mình ra, tự mình đi vào phòng tắm, Lạc Nhất muốn cùng cô tắm, thuận tiện lại làm thêm một lần, nhưng Bì Dập An cự tuyệt.

Vào phòng tắm soi gương, Bì Dập An mới phát giác cổ mình bị Lạc Nhất lăn lộn ra một mảnh dấu hôn, hôm nay mặc váy hở vai, Bì Dập An lại gần một chút, hận không thể ra ngoài đá hắn một cái, nhưng nghĩ lại, mới vừa dùng xong người ta liền trở mặt, có vẻ không tốt lắm, chỉ có thể cam chịu gọi điện thoại cho Thập Nhị, nhờ cô ấy đưa quần áo đến đây.

Thập Nhị bên kia đầu dây hình như đã quen các trường hợp như vậy, nghe xong, cả khách sạn nào cũng không cần hỏi, chỉ hỏi số phòng rồi nhanh chóng cúp máy.

Chỗ hai người ở cách nơi này rất gần, đi bộ 20 phút thì đến, lúc Thập Nhị gõ cửa, Bì Dập An vừa vặn thu thập xong, đuổi Lạc Nhất vào phòng tắm, liền ra mở cửa.

Thập Nhị đưa quần áo cho Bì Dập An, lại nhìn ba cái bao trong thùng rác, tặc lưỡi một tiếng, cười nói: “Tình hình chiến đấu kịch liệt ha.”

Bì Dập An cười cười, nói: “Là một con chó săn nhỏ, cái gì cũng tốt, chỉ có cái là thích gặm cắn.”

Thập Nhị nhìn dấu vết trên cổ cô, nói: “Cậu cũng nên kiềm chế một chút đi.”

Mặc quần áo xong, Bì Dập An gõ gõ cửa phòng tắm, nói mấy câu đối với người bên trong rồi đi trước.

Lạc Nhất ở trong hết sức vội vàng, hắn cuống quít xoa nước trên người, mặc tốt quần áo, đi ra nói: “Chị có thể để lại phương thức liên lạc không?”

Thấy cậu trai trước mắt có vẻ vẫn còn nhỏ, Thập Nhị kinh ngạc nhìn hắn, quay lại mắng Bì Dập An: “Bì Bì cậu có còn là con người không, nhỏ như vậy mà cậu cũng ăn được hả?”

Những lời này vừa nói ra, Bì Dập An không có phản ứng gì nhưng Lạc Nhất thì lại đỏ mặt.

“Tớ sao không phải là người chứ, cậu ta đã là sinh viên năm ba rồi, tớ đâu có cưỡng dâm trẻ vị thành niên.” Bì Dập An đấu võ mồm với Thập Nhị xong, lại xã giao với Lạc Nhất: “Phương thức liên hệ thì không cần đâu, về sau có duyên gặp lại.”

Không chờ Lạc Nhất nói thêm nữa, hai cô gái xoay người bỏ đi.

Lạc Nhất mơ hồ còn có thể nghe được tiếng cô gái kia quở trách Bì Dập An.

“Dùng xong thì vất, Bì Bì cậu lại đê tiện lên một tầm cao mới rồi, cái người tên là A Hằng thời gian trước, ném đi khi nào thế?”

Cô bạn kia gọi cô ấy là gì?

Bì Bì?

Tên gì lạ vậy...

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /36 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tiểu Bạch Thụ Phiến Kí

Copyright © 2022 - MTruyện.net