Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nhà họ Lạc ở quê có một căn biệt thự, mỗi năm đều nhờ hàng xóm quét dọn giúp, trong vườn có trồng rất nhiều rau dưa củ quả theo mùa, dùng làm chỗ nghỉ dưỡng vui chơi cho nhà bọn họ, hè năm nay bà mẹ Lạc và Lạc Nhất cũng đã đến ở nửa tháng, Giản Chiếu Nam bởi vì phòng khám bận quá nên không đi được.
Bây giờ đã đến mùa thu, chính là thời điểm tốt nhất để đến biệt thự này nghỉ ngơi, Cố Duyên cũng hiếm khi mới có được một kỳ nghỉ dài, cho nên ba người bọn họ thu dọn hành lý đến đó chơi mấy ngày.
Bì Dập An rất thích chỗ này, so với biệt thự cao cấp trong thành phố của nhà Thập Nhị, thì căn biệt thự này có mùi vị nhân sinh hơn hẳn, những người trong thôn này đã dọn dẹp và chăm sóc vô cùng phù hợp để cư trú, trước viện không chỉ có trồng hai hàng đào, còn lập một khu vực riêng không nhỏ trồng nho, bây giờ đang là lúc quả chín, mùi thơm của đào lông và nho tím nồng đậm ngọt ngào, khu vực bên phải trồng rất nhiều rau dưa, củ cải nước, cây ớt hồng..v..v.. chỗ nào cũng có cây cỏ.
Trong thôn ít người, chỉ còn lại một số người già ở lại giữ mảnh đất tổ tiên, còn con cái đều đã đi xa làm việc, hơn nữa bọn họ cũng ở cách biệt thự khá xa, Cố Duyên cũng không cần lo lắng sẽ bị người ta nhận ra bất cứ lúc nào, hắn và Giản Chiếu Nam một trái một phải đứng hai bên Bì Dập An đang nằm võng nói chuyện phiếm.
Hai người đàn ông nói chuyện với nhau đơn giản là về kinh tế, Bì Dập An lười nghe, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, phát giác rằng hai người này chỉ lo nói chuyện mà quên giúp cô đưa võng, vì thế liền duỗi duỗi chân tỏ vẻ bất mãn rồi lại ngủ thiếp đi.
Giản Chiếu Nam nhớ ra trước, lại bắt đầu nhẹ nhàng biên độ giúp cô đu đưa, âm thanh nói chuyện của hai người cũng cố tình nhỏ giọng, Bì Dập
An bị bọn họ cho lăn lộn đến sáng sớm mới có thể chợp mắt, mới vừa ngủ một chút lại ngồi xe đến chỗ này, tinh lực thật sự không đủ đáp ứng.
Lúc cô tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trên giường trong phòng ngủ, thời gian ước chừng khoảng bốn giờ chiều, ánh tà dương mỏng manh xuyên qua cửa sổ lớn rọi xuống nền sàn gỗ một cách rõ ràng, ngay cả trong không gian cũng lộ ra một chút lười biếng, đồng hồ treo tường kêu tích tắc tích tắc, mọi thứ đều tốt đẹp một cách kỳ lạ.
Trên tủ đầu giường có đặt một ly nước lọc, Bì Dập An duỗi duỗi người, một hớp đã uống hết, lê dép đi xuống lầu.
Phòng khách không có ai nhưng ngược lại trong phòng có tiếng động, Bì Dập An cảm thấy cảnh tượng này vô cùng quen thuộc, có lẽ là đã từng nhìn thấy trong mơ, nhưng cảm giác này lại không hề hư ảo, ngược lại có thể nói chính là giấc mộng thành sự thật.
Cô bước từng bước một đi qua, bóng dáng hai người đàn ông kia như hoa mậu xuân tùng, bọn họ đều cùng đứng đưa lưng về phía Bì Dập An, trên người đều buộc chặt một cái tạp dề màu hồng nhạt rất tếu, nhưng không hề có cảm giác buồn cười chút nào, ngược lại nhất cử nhất động đều thể hiện phong độ như tuyết, phiêu đãng nhẹ nhàng vô cùng.
Không thể nhịn được, Bì Dập An lấy điện thoại di động ra chụp cho bọn họ một bức ảnh, tiếng động vang lên, âm báo nhắc nhở thật vang dội, hai người đàn ông quay đầu lại, toàn ngọc chất kim tướng, khí vũ hiên ngang.
Bọn họ cùng cười với cô, một người ôn hòa nhã nhặn, một người tươi đẹp rực rỡ, đều là của cô.
Không biết vì sao, Bì Dập An cảm nhận được nội tâm rung động mãnh liệt, loại cảm giác này quá kỳ diệu, từ trước đến nay cô chưa từng gặp, cô giống như một con thuyền trôi nổi trên biển lúc đêm khuya, đột nhiên có
ngọn hải đăng soi sáng, có thủy thủ giương buồm cho cô, mang cô về đến bến bờ bình an, về một nơi yên lành chỉ thuộc về cô.
Cô đi ra phía trước đồng thời ôm lấy khuỷu tay hai người, lần lượt hôn lên mặt bọn họ, cô cười hết sức mỹ lệ, “Đang làm món gì vậy? Em đói quá.”
“Ngó sen xào và thịt, em ngoan chờ một chút.” “Eo còn đau hay không, nước uống chưa?”
Hai giọng nói đều vang lên trước sau, Bì Dập An nghĩ, chưa có thời điểm nào cô cảm thấy đầy đủ như lúc này.
Buổi tối vấn đề phân phối Bì Dập An cho ai lại ầm ĩ một trận, hai người như hai con gà chọi, không ai nhường ai.
Lăn lộn nửa ngày vẫn không quyết định được, Bì Dập An cũng mặc kệ bọn họ, chỉ tự mình đi tắm, lúc ra ngoài thấy bọn họ đang chơi trò oẳn tù tì.
Cố Duyên bắt đầu chơi xấu, vùi đầu vào lòng ngực Bì Dập An, ôm eo cô, ánh mắt lộ ra cảm xúc uất ức, rầu rĩ không nói lời nào, yên lặng làm nũng.
Quả nhiên, Bì Dập An không thể chịu nổi bộ dạng như thế, cái trò này nếu đổi lại là người khác làm thì có lẽ hiệu quả không lớn như vậy, nhưng mấu chốt chính là người này là Cố Duyên, 22 tuổi, răng trắng mi dày, mũi cao mắt sáng Cố Duyên.
Giương mắt nhìn về phía Giản Chiếu Nam, Bì Dập An dùng khẩu hình nói “Nhường hắn một chút đi.”
Vốn tưởng rằng Giản Chiếu Nam sẽ đồng ý, không ngờ hắn hơi hơi nghiêng mặt, giấu đi ánh mắt, không đối diện với Bì Dập An, bộ dạng này rõ ràng là không muốn thương lượng.
Bì Dập An mấy tiếng đồng hồ trước vẫn còn cảm thấy yên bình, trong nháy mắt đã chiến tranh bùng nổ, yên bình gì chứ, theo cô thấy rõ ràng là bọn họ muốn cô không được yên ổn.
Cô cắn răng dậm chân một cái, Bì Dập An bất đắc dĩ nói: “Được rồi, hai người muốn ép chết em đúng không, cả hai đều qua đây, ngủ chung!”
Giản Chiếu Nam và Cố Duyên len lén đập tay vào nhau, làm mặt quỷ yên động chúc mừng nhau đã đạt được thắng lợi, Bì Dập An đột nhiên quay đầu lại, nghi hoặc hỏi: “Hai người vừa mới làm gì sau lưng em đấy?”
Người đã từng được đề cử ảnh đế Cố Duyên phát huy sở trường, vẻ mặt vô tội, “Không có, chúng ta đi ngủ đi.”
Giường thật ra cũng đủ lớn, cũng đủ mềm, nhưng Bì Dập An vẫn là cảm thấy có chút chén ép, hai người bên cạnh cô đều cao to, hơn nữa Cố Duyên còn đặc biệt thích bám dính lấy cô, một hai phải ôm người vào trong lồng ngực che lại, giống như cất giấu bảo bối.
Giản Chiếu Nam đương nhiên không bỏ qua, hắn tính tình tốt, nhưng không có nghĩa là hắn không tranh giành, một người nằm yên một mình không tránh khỏi quá mức thê lương, cho nên cũng ôm lấy Bì Dập An từ phía sau, tay với ra đặt lên bộ ngực mềm mại của cô.
Vốn dĩ cô cũng không muốn làm gì, chỉ là thủ pháp của Giản Chiếu Nam thật sự quá tốt, Cố Duyên lại ngậm lấy môi lưỡi cô mút từng chút một,
không khí trong ổ chăn có chút sắc tình dâng lên, ngay cả hơi thở trong miệng phả ra cũng nóng bức khác thường.
Bì Dập An nhỏ giọng rên rỉ, thân thể mềm mại gần như đã hóa thành một hồ nước, mặc kệ hai người bọn họ vo tròn bóp dẹp thế nào cũng được, dương v*t Giản Chiếu Nam phía sau đã cọ loạn xạ lên mông cô, tay Cố Duyên phía trước dã đã duỗi vào bên trong quần lót mỏng manh đùa giỡn với viên trân châu kia, Bì Dập An rốt cuộc cũng cảm nhận được cái gì gọi là “ lên nhầm thuyền giặc, thân bất do kỷ”.
Nhưng cho dù ngượng ngùng, thì kích thích vẫn càng lúc càng nhiều hơn, dưới thân hư không khiến cô không thể không buông bỏ kiêu ngạo vô cớ, hai người kia tiền hậu giáp kích khiến cho cô quên mất luân lý đạo đức, liền leo lên bộ ngực cứng rắn của Cố Duyên, mông chủ động vểnh lên mông ngậm lấy dương v*t Giản Chiếu Nam.
Một cây côn th*t nóng rực rỡ lớn còn nổi gân xanh nhảy lên, Bì Dập An khống chế không được liền kẹp lấy trụ thể đó cọ xát lên xuống, phần đầu cực đại mượt mà lướt qua hoa môi và âm đế, chưa được hai lần đã bị chất lỏng dính nhớp xối ướt, dưới ánh sáng trông hết sức bóng mượt.
Giản Chiếu Nam bóp eo cô, khẽ cười, hắn không vội cho cô, để mặc cô tự mình lắc mông giải khát, chỉ dùng sức nắm lấy n/úm v/ú đứng thẳng cứng cáp của cô, qua lại xóa bóp bầu v/ú, hỏi: “Nói cho anh biết, có muốn anh không, hửm?”
Tay Bì Dập An đang bị Cố Duyên ấn lên nam căn của hắn, phía dưới ngứa ngáy vô cùng, Giản Chiếu Nam lại cố tình tra tấn, lập tức chịu không nổi, uất ức gọi tên Cố Duyên.
Cố Duyên cười như hoa nở, đuôi mắt cũng lộ ra sự sung sướng, nói với Giản Chiếu Nam: “Anh Giản, mau cho cô ấy đi, khuôn mặt đáng thương cũng đã nghẹn đỏ rồi đây.”
Giản Chiếu Nam tức Bì Dập An trong loại thời khắc này chỉ nhớ được gọi Cố Duyên, liền dùng quy đ*u cực lớn phá vỡ môi â/m h/ộ non mềm, hung hăng cắm vào kiều huyệt của cô, mới vừa tiến vào đã bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm bên trong kẹp lấy, vừa ướt vừa chặt chẽ, thịt non vận xoắn cuốn lấy hắn, Giản Chiếu Nam kêu lên một tiếng, lập tức mạnh mẽ ra ra vào vào.
Môi Bì Dập An bị Cố Duyên ngậm lấy, tiếng rên rỉ sảng khoái cũng bị hắn nuốt vào miệng, chỉ có thể phát ra mấy tiếng vụn vặt trong cổ họng, đáng yêu kỳ lạ, tay cô còn nắm dương v*t Cố Duyên, sờ từ đầu đến đuôi, lại xoa nắn túi tinh bên dưới, hai cây trước sau đều cứng rắn như thiết, tưởng tượng đến mình bị hai người kẹp lấy, thân thể Bì Dập An thân thể càng bị kích thích thêm mẫn cảm, d*m thủy tiết ra liên tục, theo dương v*t Giản Chiếu Nam cũng lan xuống gường không ít, không khí tràn ngập hương vị tình sắc mê hoặc.
Giản Chiếu Nam vừa làm khẳng định là không ngừng nghỉ, cây của Cố Duyên thật sự bị nghẹn đến mức khó chịu, chỉ đơn thuần dùng tay cũng không thể là biện pháp tốt, hắn nói với Giản Chiếu Nam nói: “Anh Giản, anh ôm cô ấy quỳ lên đi.”
Tư thế điều chỉnh xong Bì Dập An mới hiểu được hai người bọn họ muốn làm gì, bản thân cô thì quỳ gối giữa hai chân Cố Duyên, vừa cúi đầu là có thể ngậm lấy côn thịt hắn, Giản Chiếu Nam phía sau vừa bóp mông cô vừa cắm từ phía sau, cắm đến nước phun tứ tán.
“... a ghét quá... hai người... a...” Lời nói còn chưa dứt đã bị Giản Chiếu Nam cắm một cái thật sâu nói không nên lời nữa, nước mắt lưng tròng cắn môi cảm thụ khoái cảm mất hồn này.
Cố Duyên trần truồng dựa lên đầu giường, vuốt mặt Bì Dập An dụ dỗ, âm thanh mê hoặc cô: “Cục cưng, ngậm lấy anh đi, ông xã cho em ăn gậy th*t.”
Bì Dập An không bài xích khẩu giao, đặc biệt là đối với Cố Duyên, liền ngậm lấy hắn, khống chế hắn, khiến mặt hắn lộ ra biểu cảm bị tình dục tra tấn, đặc biệt là nhìn hắn cao trào kéo tới, cảnh tượng đó có thể gọi là tuyệt sắc, sẽ càng làm cho Bì Dập An có loại khoái cảm không diễn tả được bằng lời.
Mật huyệt bị Giản Chiếu Nam cắm đến căng trướng, Bì Dập An cúi đầu ngậm lấy nam căn của Cố Duyên, chỗ quy đ*u đã tươm ra một chút nước, Bì Dập An lại dùng đầu lưỡi ngoáy ra, là mùi vị đặc trưng của đàn ông, hơi mặn, nhưng không khiến người ta chán ghét, chỗ đó vốn mẫn cảm, Cố Duyên hơi thở run rẩy, lập tức ấn đầu Bì Dập An xuống, bắt cô cố sức nuốt nó.
Giản Chiếu Nam bên kia cũng không chút lơi lỏng, dương v*t hắn khi cương cứng có hình dạng hơi cong, mỗi lần cắm vào đều có thể chạm đến điểm G mẫn cảm của Bì Dập An, nhiều lần đâm cô một run rẩy mãnh liệt, điều này trực tiếp ảnh hưởng lực khống chế khi ngậm lấy Cố Duyên, lập tức dùng sức hút vào, khoái cảm của ba người biến thành một đường thẳng liên tiếp.
Cố Duyên thoải mái đến mức khóe mắt đỏ lên, “Anh Giản, anh nỗ lực làm chỗ tốt tôi cũng được hưởng, miệng cô ấy rất sướng, cô ấy hút... a...”
Chỗ kia của Giản Chiếu Nam cũng bị hoa huy*t Bì Dập An hút rất mãnh liệt, vừa cắm xuống đã bị huyệt thịt tầng tầng xoắn lấy, mức độ sướng khoái tuyệt đối không thấp hơn Cố Duyên, nghe vậy cũng thở nặng nề nói: “Lần sau đổi lại thử xem...”
Vì sợ chuyện lúc rạng sáng hôm nay Bì Dập An mới vừa thừa nhận quá nhiều lần, hai người cũng không cố ý chịu đựng lâu hơn, mỗi người bắn một lần xong liền buông tha cô, nhưng cho dù như vậy thì cũng mất hơn một tiếng đồng hồ.
Hoang đường qua đi, phòng ngủ trở lại yên tĩnh dịu dàng.
Hoạt động của mấy ngày tiếp theo vẫn như cũ, tuy đơn điệu nhưng cũng rất phong phú, ba người cứ thế vượt qua kỳ nghỉ hiếm hoi, hôm trước khi đi ai cũng có chút luyến tiếc, nhưng ngày tháng sẽ phải trôi qua, tiền cũng phải kiếm, cho dù luyến tiếc thì cũng vẫn phải trở về thành phố.
Cố Duyên và Giản Chiếu Nam cùng ra nước ngoài, ngày đầu tiên Bì Dập An còn cảm thấy thanh tĩnh khó tìm, nhưng ngày hôm sau trong lòng liền bắt đầu có chút hụt hẫng, đã quen được dỗ dành được nâng niu, đột nhiên hai người đều không còn bên cạnh, cảm giác khó chịu hết sức.
Trong thời gian đó bọn họ cũng có một lần trò chuyện video, lúc đó địa điểm làm việc của Cố Duyên và Giản Chiếu Nam rất gần nhau, liền hẹn nhau ra ngoài ăn trưa, trong phòng tửu quán vô cùng an tĩnh, hai người bọn họ ngồi cạnh nhau, dùng chung một cái tai nghe, nhìn hình ảnh Bì Dập An trên màn hình đáng thương vô cùng nói muốn bọn họ.
Hai người thay phiên dỗ dành cô hồi lâu, lời âu yếm nói đầy cả một sọt mới trấn an cảm xúc Bì Dập An được một chút.
Cũng may Giản Chiếu Nam rất nhanh sẽ về nước.
Ngày hôm sau, chưa kịp chờ được Giản Chiếu Nam về nước thì Bì Dập An đã chờ được một tin khiến cô không biết nên khóc hay nên cười.
Cố Duyên và Giản Chiếu Nam cùng nhau ăn cơm bị paparazzi chụp lén, có hình ảnh 2 người dùng chung một cái tai nghe làm bằng chứng trên Weibo đều nói đến đề tài # Cố Duyên ngoại tình #, ngày cả thân thế của Giản Chiếu Nam cũng được điều tra rõ ràng.
Kể cả lão Thành cũng nhìn Bì Dập An bằng ánh mắt thương hại, Tưởng Đông thì chạy đến xin lỗi nói không nên cho Cố Duyên biết địa chỉ nhà cô.
Bì Dập An là kẻ câm ăn hoàng liên, đắng mà không nói được, có bệnh hay sao, cái gì gà nhà ngoại tình chứ, hai người đó đều là của tôi, của tôi!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");