Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ánh mắt Huyết Lang Vương sẫm lại, nhìn Hạng Tư Thành: “Đúng, thì làm sao? Không phải, thì lại làm sao? Không liên quan đến mày!” “Nếu không phải, thì cho tôi vào, nếu phải, ha ha… bản thiếu soái không ngại tiện tay giúp Quần Lang thanh lý môn hộ!”.
“Hạng Tư Thành! Mày thực sự không biết tốt xấu như vậy?”
Tính khí Bạo Lang Vương nóng như lửa: “Ở đây phí lời với hắn làm gì, giết tên nhóc này, không phải là tất cả đều được giải quyết sao?”
Ánh mắt Huyết Lang Vương âm trầm nhìn Hạng Tư Thành, đôi tay để sau lưng như cao nhân, nhàn nhạt nói: “Hạng Tư Thành, bây giờ mày quyền cao chức trọng, hà tất phải bỏ mạng vì chút chuyện này?”
“Niệm tình chúng ta đã từng chung một mạch, tao hứa với mày, chỉ cần mày không nhúng tay vào chuyện này, sau này, Quần Lang có thể làm không công cho mày ba việc, thế nào?”
“Ha ha…”
Hạng Tư Thành bật cười, không sai, anh hoàn toàn có thể không lo chuyện ở đây, nhưng, Lang Chủ có ơn thu nhận mình, truyền thụ võ thuật, cũng là thầy giáo, Hạng Tư Thành sao có thể không quan tâm đây?
“Nếu tôi nói không thì sao?”
Giọng nói nhàn nhạt của anh vang lên, ba luồng sát khí không hẹn mà cùng ập lên Hạng Tư Thành, cơ thể Hạng Tư Thành cũng hơi sững lại, sắc mặt trở nên nghiêm trọng!
“Nếu mày nói không, chúng tao không ngại chuẩn bị một bữa tối cho đám sói con bên ngoài thôn!”
“Các người muốn ra tay với tôi?”
Hạng Tư Thành nheo mắt, lạnh giọng hỏi.
Hạng Tư Thành nhằm chuẩn thời cơ, đột nhiên, tăng thêm ba phần lực lên tay, tóm lấy vai của Cuồng Lang Vương, cắm mạnh móng vuốt xuống, cánh tay như mọc trên người Cuồng Lang Vương, vứt đi thế nào cũng không vứt được!
Ánh mắt Hạng Tư Thành âm lạnh, khuôn mặt lạnh băng khiến người ta khiếp sợ, hung hãn nhấc mạnh đầu gối, Cuồng Lang Vương đau đớn, cơ thể liền cong thành con tôm to, sau đó nửa người của anh quấn sau lưng ông ta, vị trí hậu tâm trần trụi lộ trước mắt anh.
Một người dù có cường tráng thế nào, trái tim mãi mãi là nơi hiểm yếu nhất, mà mức độ hiểm yếu của sau lưng còn lớn hơn vị trí trước ngực!
Ánh mắt Hạng Tư Thành hiện lên vẻ hiểm ác, năm ngón nằm thành quả đấm, không hề lưu tình tấn công mạnh về sau lưng của Cuồng Lang Vương!
Phập!
Con mắt Cuồng Lang Vương trố ra, há hốc miệng, dường như muốn nói gì, Hạng Tư Thành che miệng của ông ta, sau đó kẹp đầu dưới háng, chỉ nghe thấy tiếng rắc rắc thanh thúy, Hạng Tư Thành kẹp đầu của Cuồng Lang Vương đứng đối diện với Huyết Lang Vương và Bạo Lang Vương, lạnh lùng nói: “Bây giờ, tôi có thực lực này rồi chứ?”.