Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ông Bố Thiếu Soái
  3. Chương 365: 365: Hổ Ác Chặn Cổng
Trước /646 Sau

Ông Bố Thiếu Soái

Chương 365: 365: Hổ Ác Chặn Cổng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này ánh mắt Chu Hổ xếch lên, giả bộ như vừa nhìn thấy Tống Nhân Nghĩa, cười nói: “Tôi còn tưởng là ai cơ, thì ra là chủ tịch Tống!”

Tống Nhân Nghĩa nhìn người đàn ông một cái, hừ lạnh lùng một tiếng nói: “Chu Hổ? Chà chà, tốt xấu gì cậu cũng là hậu nhân chi chính của nhà họ Chu dòng dõi hoàng triều, từ lúc nào lại đến canh cổng vậy?”

“Không tồi không tồi! Công việc này rất phù hợp với cậu đấy, ha ha…”

Khuôn mặt Chu Hổ hiện lên vẻ tức giận, nhà họ Chu giống như nhà họ Tống, đều là dòng dõi hoàng triều, trước nay không hợp với nhà họ Tống, còn Chu Hổ phạm sai lầm, bị nhà họ Chu phái đi làm công việc thấp kém để rèn luyện tính cách, giữa hắn và Tống Nhân Nghĩa, trước đây có chút mâu thuẫn, bây giờ, làm sao Chu Hổ có thể nhẫn nhịn chịu Tống Nhân Nghĩa chê cười hắn?

“Ha ha, chủ tịch Tống nói rất đúng, ai bảo tôi không có bản lĩnh chứ, chỉ có thể ở đây canh một cái cổng nhỏ bé, nhưng, tuy công việc canh cổng chỉ là việc tầm thường, nhưng ai muốn vào ai muốn ra, Chu Hổ tôi gật đầu thì mới được phép!”

“Hừ!”

Tống Nhân Nghĩa không thèm phí lời với hắn, ông ta cũng không muốn tiếp tục tranh luận với Chu Hổ, lên tiếng nói: “Chu Hổ, hôm nay nhà họ Tống tôi có khách quý đến chơi, tôi không phí lời với cậu, tránh ra, chúng tôi phải đi vào!”

Đúng lúc Tống Nhân Nghĩa đi vào trong, đột nhiên Chu Hổ thò cánh tay ra, chặn ông ta lại!

“Làm sao, cậu còn không cho tôi vào?”

Tống Nhân Nghĩa giật lông mày, lên tiếng nói!

“Chủ tịch Tống đi vào đương nhiên là được! Nhưng, ba vị này ấy mà, còn phải kiểm tra thân phận!”

“Họ là khách của nhà họ Tống tôi mời đến, không cần cậu đến kiểm tra thân phận!”

Tống Nhân Nghĩa tức giận nói!

“Hừ! Bây giờ việc ra vào của toàn bộ dân thành phố Bất Dạ, tôi nói là được!”

“Hơn nữa, thành phố Bất Dạ là nơi thế nào, chủ tịch Tống rõ hơn tôi phải không? Nếu những người không rõ lai lịch đều có thể tùy tiện ra vào, há không phải thành phố Bất Dạ sẽ loạn hết lên?”

“Vì vậy những người lạ mặt, đều phải trải qua kiểm tra cẩn thận, mới được cho vào thành!”

“Chủ tịch Tống, đừng làm khó tôi, dù sao, đây không phải là quy tắc của Chu Hổ tôi định ra, mà là quy tắc của thành phố Bất Dạ, nếu không, với quan hệ của hai chúng ta, tôi có thể không nể mặt ông?”

“Cậu!! ”

Đương nhiên Tống Nhân Nghĩa biết, chắc chắn Chu Hổ “nể mặt” mình, mới cố ý làm khó!

“Chu Hổ!”

“Cậu đừng quá đáng, mấy người này, cậu không động vào được đâu!”

Tống Nhân Nghĩa hạ thấp giọng, nói với ý uy hiếp!

“Hừ! Bớt dọa tôi đi, ở thành phố Bất Dạ, chưa có ai mà nhà họ Chu tôi không động vào được!”

Chu Hổ giả bộ cười hung ác, vượt qua Tống Nhân Nghĩa, đi đến trước mặt ba người Hạng Tư Thành, nghi ngờ dò xét họ!

Hạng Tư Thành là người dẫn đầu, hơn nữa trên người anh còn ngầm toát ra vẻ lạnh lùng khiến người khác nhìn mà vô cùng không thoải mái, vì vậy, Chu Hổ nhìn đến Hạng Tư Thành đầu tiên!

Hắn cẩn thận nhớ lại những khuôn mặt nhân vật lớn mà mình không được đắc tội, chắc chắn khuôn mặt này không phải là một trong số đó, lập tức quát lên thách thức: “Anh? Chính là anh! Đứng gần như thế làm gì! Lùi lại sau ba bước, lấy cho anh ta tờ giấy, để anh ta viết rõ ràng tất cả thông tin thân phận của mình!”

Ánh mắt Hạng Tư Thành hiện lên vẻ sắc lạnh, giọng nói như tảng băng trôi: “Anh chắc chắn để tôi viết?”

Chu Hổ cười ha ha: “Phí lời! Tôi cho anh viết thì anh cứ viết thành thật đi!”

“Tôi không quan tâm trước đây anh ở đâu, lợi hại thế nào, nhưng ở thành phố Bất Dạ, là rồng, anh cũng phải nằm xuống cho tôi!”

Nhìn dáng vẻ ngông cuồng tự cao tự đại của hắn, kể cả Vân Tịnh Nhã cũng cảm thấy, cái tên Chu Hổ này hơi thiếu tầm nhìn.

Với thân phận của Hạng Tư Thành, nếu đúng như chỉ trỏ quát mắng như anh, e rằng, chuyện này không đơn giản như vậy!

Theo nguyên tắc chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có, Vân Tịnh Nhã bước lên trước, dịu dàng nói: “Vị đại ca này, chúng tôi đúng là khách của nhà họ Tống, chỉ là đến bàn một vụ làm ăn với nhà họ Tống, anh xem, anh muốn kiểm tra cái gì, thì cứ kiểm tra, chúng tôi đều phối hợp!”

Chu Hổ liếc mắt nhìn qua, suýt nữa chảy nước miếng, chà chà, sao vừa nãy mình không chú ý, còn có một đại mỹ nhân xinh đẹp thế này!

Khuôn mặt cô trang điểm nhẹ nhàng, thân hình mảnh mai như cây liễu, tỏa ra hương vị sức sống thuần khiết, khiến tên háo sắc như Chu Hổ liền bị Vân Tịnh Nhã lấy mất hồn!

Phải biết rằng, thành phố Bất Dạ trước này không thiếu phụ nữ, càng không thiếu mỹ nữ, nhưng, đã nhìn chán kiểu mỹ nữ son phấn rồi, so với cô gái thuần khiết động lòng người như Vân Tịnh Nhã, hiển nhiên là Vân Tịnh Nhã có sức hút hơn!

“He he… người đẹp, cô nói thật chứ?”

Nhìn bộ mặt thèm muốn của Chu Hổ, Vân Tịnh Nhã thầm cau mày, nhưng vẫn kiềm chế cảm giác buồn nôn trong lòng, gật đầu: “Đúng thế!”

“Vậy được, vậy thì để tôi kiểm tra, trên người cô có giấu bí mật không thể nói cho người khác không nhé…”

Chu Hổ vừa nói, bàn tay to lớn của hắn vừa sờ đến bên má của Vân Tịnh Nhã, vẫn chưa chạm đến, trên cổ tay đột nhiên truyền đến một lực mạnh, kẹp chặt cổ tay của hắn, ngẩng đầu nhìn, cuối cùng một người đàn ông mặc áo choàng trắng tóm lấy hắn, lạnh lùng nhìn hắn!

“Mẹ kiếp, mày buông tao ra! Mày biết tao là…”

Hắn còn chưa nói hết, Vu Thọ nâng chân, phập một tiếng, cơ thể cao to của Chu Hổ như cánh diều đứt day, trực tiếp bay ra, đập mạnh vào tường thành!

Dám động tay động chân với Vân Tịnh Nhã trước mặt Hạng Tư Thành?

Đúng là muốn chết mà!

“Lão đại!”

Tiếng náo động đột ngột lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, thấy lão đại của mình bị đánh, mấy tên canh cửa vội vàng chạy đến dìu hắn dạy!

Chu Hổ run rẩy đứng lên, toàn thân đau đớn kịch liệt, miệng đầy máu tươi, còn xương cốt không biết đã gãy bao nhiêu chiếc!

“Lên… lên cho tao! Thịt chúng đi!”

Chu Hổ run run chỉ vào đám người Hạng Tư Thành, cắn răng cắn lợi nói!

“Tôi xem ai dám!”

Lúc này, Tống Nhân Nghĩa quát lớn: “Chu Hổ! Cậu gây loạn đủ chưa! Tôi nói với cậu lần nữa! Họ là khách của nhà họ Tống!”

“Tôi không quan tâm họ là khách của ai!”

“Kể cả họ là ông trời, hôm nay cũng đừng mơ sống rời khỏi đây!”

Truyện đã được up full trong nhóm thu phí rồi các bạn nhé.

Tham gia Facebook Group rồi inbox cho admin để đọc sớm nhất nhé !!!.

.

Quảng cáo
Trước /646 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cung Tường Vãn Tâm

Copyright © 2022 - MTruyện.net