Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tất cả là bởi vì bố cô ta kiên trì giữ vững phẩm hạnh của mình.
Tận sâu trong đáy mắt Hoàng Phủ Đoan Chính hiện lên nét áy náy, nhưng chỉ thoáng qua rồi lập tức vụt tắt.
Ông ta nhìn Hạng Tư Thành, nói: “Từ thời tổ tiên Hoàng Phủ Mật, các thế hệ trong gia tộc Hoàng Phủ đều hành nghề y.
Dân chúng nghèo khổ không có tiền chữa bệnh, chỉ có thể chờ chết, lương y như từ mẫu, tất nhiên là phải giúp đỡ bọn họ”.
Hạng Tư Thành gật đầu: “Đúng thế, đó chính là điểm mà tôi kính nể thầy”.
“Nhưng thầy đã bao giờ nghĩ tới chưa? Hai chuyện này không hề xung đột với nhau!”
“Người nghèo chữa bệnh miễn phí, đó là cái đức của thầy, nhưng người giàu chữa bệnh vẫn có thể thu phí khám bệnh, đó là thứ mà thầy nên được”.
Hoàng Phủ Đoan Chính lắc đầu: “Tôi hiểu ý cậu, nhưng có quá nhiều người không có tiền khám bệnh, gia tộc Hoàng Phủ chỉ có sáu người, có lòng mà không đủ lực”.
“Nếu tôi nói là tôi có thể cung cấp một nơi rộng hơn nơi này gấp trăm lần cho thầy thì sao?”
Hoàng Phủ Đoan Chính mở to mắt, Hạng Tư Thành mỉm cười nói tiếp: “Ở trung tâm thành phố có một phòng khám, nó hoàn toàn có thể gọi là phòng khám Trung y lớn nhất thành phố Bất Dạ, nếu thầy đồng ý, tôi muốn mời thầy tới quản lý nơi đó”.
Hoàng Phủ Đoan Chính cười ha ha, trong mắt lóe lên sự thất vọng: “Thì ra cậu cũng muốn bảo tôi đi kiếm tiền…”
“Xin thầy hãy nghe tôi nói hết”.
Sau khi đánh tiếng trước, Hạng Tư Thành mới nói: “Nếu thầy đồng ý tới quản lý phòng khám, tôi xin hứa, chi phí khám bệnh bốc thuốc đều tính theo giá cả phải chăng, để người dân bình thường có thể khám bệnh mua thuốc, tất cả người nghèo đều được khám bệnh miễn phí”.
“Thầy có y thuật cao siêu, nhưng cái Khuyết Phong Thảo Đường nhỏ bé này không phải là nơi để thầy thực hiện hoài bão!”
“Cậu nói thật sao?”
Hoàng Phủ Đoan Chính nhìn anh với vẻ khó tin.
Bao nhiêu năm qua, không phải chưa từng có ai trả giá cao để thuê ông ta, nhưng tất cả đều nhằm mục đích trục lợi, khiến ông ta cảm thấy thất vọng không thôi.
“Đương nhiên là thật!”
“Nhưng, tại sao cậu phải làm vậy?”
Hoàng Phủ Đoan Chính không hiểu, nếu như vậy, thì đừng nói Hạng Tư Thành kiếm tiền, thậm chí còn phải bồi thường tiền, dù sao, ông ta chính là một ví dụ sống, phải biết rằng, nếu theo như lời Hạng Tư Thành nói, trong phòng khám của anh, bất luận là thuốc hay thiết bị, đều phải cần nhiều hơn Khuyết Phong Thảo Đường nhỏ bé của mình rất nhiều!
Đương nhiên, cũng phải đền nhiều hơn!
Hạng Tư Thành không nói gì, Vân Tịnh Nhã bên cạnh lên tiếng: “Đó là vì, người giàu bây giờ rất giàu, hơn nữa, càng tiếc sinh mạng!”
Hạng Tư Thành gật đầu: “Đúng thế, lấy của người giàu bù đắp cho người nghèo, Khuyết Phong Thảo Đường này của thầy, bất kể là con người hay môi trường, tiếp đón người nghèo, cũng không thừa sức lực vật lực đón tiếp người giàu, nhưng chỗ tôi thì khác, chúng tôi có đầy đủ thực lực để tiếp đón số lượng lớn bệnh nhân, bất kể là người giàu hay người nghèo!”
“Với danh tiếng của thầy, thầy cũng có không ít người ngưỡng mộ đến bái sư, y thuật của thầy được truyền thừa, cũng có thể phục vụ tốt hơn cho bệnh nhân, lẽ nào, không phải là hai việc hoàn hảo sao?”
Hạng Tư Thành bây giờ, như một thương nhân tinh thông thị trường.
.