Triệu Yên không thể diễn tả được tâm trạng hốt hoảng, kinh ngạc của mình lúc này.
Trước kia, gia đình gặp nhiều biến cố, hiện tại ở nơi này cô cũng chẳng còn người thân nương tựa, việc học còn chưa xong, trong một lúc mông lung suy ngẫm, một lời đề nghị được đưa ra và cô đã đồng ý.
Có phải bán mình cho một người là tốt hơn so với nhiều người ngoài kia hay không??? Cô chỉ có thể tự giễu cợt mình như vậy.
Nhưng mà ở tại căn nhà này năm năm, việc học cũng gần xong mà cô chưa một lần nhìn thấy ông chủ bao nuôi mình như thế nào?
Cho đến hiện giờ, cô gặp người đó, thế mà lại là Lục Dương???
Người vừa là bạn học cũ, vừa là bạn trai cũ của cô!!!!