Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Ông Chủ, Tôi Muốn
  3. Chương 9
Trước /12 Sau

Ông Chủ, Tôi Muốn

Chương 9

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mấy ngày nay tâm thần của Trình Thanh vẫn luôn không yên, bởi vì là chuyện đứa con gái kết thân với Lâm Hoành kia, đương nhiên còn có chuyện con cái. Rốt cuộc, sau một hồi suy nghĩ y đã nảy sinh ra một diệu kế.

“Nghe nói hôm nay em họ của ông chủ đến, là một đại mỹ nữ đấy!”

“Đúng vậy, lớn lên nhìn có nét giống ông chủ lắm nha, gen trong nhà ông chủ thật sự là quá tốt.”

Hai nhân viên vừa đi ngang qua văn phòng ông chủ đang thảo luận về cô gái đẹp đến công ty hôm nay kia. Mà vị mỹ nữ này hiện tại đang ngồi trên ghế sa lông trong văn phòng, không hề chớp mắt mà nhìn người đang ngồi trước máy vi tính cách đó không xa. Cô mặc một chiếc áo sơ mi trắng, thiết kế khéo léo phác hoạ ra đường cong mập mờ của cơ thể, cũng phô bày ra bộ ngực đầy kiêu ngạo cùng bờ eo nhỏ bé, bên dưới thì mặc một chiếc váy da màu vàng, cũng tương tự mà chặt chẽ bao lấy gò mông căng tròn bóng mẩy của cô, từ đầu gối trở xuống thì hào phóng mà phô bày ra đôi chân dài trắng nõn mịn màng, đường nét cuối cùng chui vào bên trong chiếc boot cổ thấp màu đỏ sẫm. Mái tóc dài xinh đẹp uốn lọn phủ lên bờ vài, kẽ mắt màu hồng nhạt làm cho đôi mắt phượng càng thêm mơ hồ, đôi môi đỏ tươi đầy gợi cảm cùng buông thả. Một mỹ nhân như thế có thể làm cho bất cứ người đàn ông nào cũng muốn chiếm hữu được cô, chỉ duy nhất về chiều cao của cô làm cho người ta chùn bước, thêm vào một đôi giày cao gót, phỏng chừng có thể cao đến một mét chín.

“Lão công” Mỹ nữ này vừa mở miệng cư nhiên lại là giọng nam! Tuy giọng nói cũng không khó nghe, nhưng so với tướng mạo của cô thì tuyệt đối thô lỗ hơn rất nhiều!

“Em không dễ nhìn sao? Tại sao anh không nhìn em?”

“Em…!” Lâm Hoành nói một chữ rồi quay lại nhìn cô, sau đó dừng lại, há miệng, lời muốn nói vẫn không thể nói ra được. Em có đam mê dị trang hả? Tuy rằng rất đẹp, tuy rằng hắn là thẳng nam (?) thế nhưng… Lâm Hoành hắn vẫn không thể lập tức tiếp thu được, bản thân mình thật vất vả lắm mới thích một người đàn ông, thế mà người đàn ông này lại có sở thích cải trang thành phụ nữ.

Trong ấn tượng của Lâm Hoành, đồng tính luyến ái có một nửa là do chướng ngại về nhận thức giới tính, mà nửa kia là chướng ngại về phân biệt giới tính, đây cũng chính là  lý do vì sao hắn không kỳ thị đồng tính luyến ái, bởi vì nhận thức của họ bị khiếm khuyết mà. Tuy rằng ý nghĩ này của hắn trong lúc giao du với Trình Thanh đã bị hoàn toàn thay đổi, nhưng bây giờ hắn lại bị dao động! Hắn dao động!: “Lão công, tan tầm đi, hửm? Đã sắp bốn giờ rồi, bốn giờ chúng ta còn đi xem phim mà vé em cũng đã mua xong rồi!” Có lẽ là bởi vì mặc đồ phụ nữ, nên Trình Thanh gọi lão công rồi làm nũng hoàn toàn không thấy áp lực gì cả.

Nhìn bộ dạng đầy mong đợi của y, tuy rằng cảm thấy hơi quái dị, nhưng Lâm Hoành cũng không đành lòng từ chối, gật gật đầu xem như là đáp ứng. Làm vệ sĩ kiêm tài xế, Lâm Hoành theo thường lệ đi xuống gara lấy xe tới đón Trình Thanh, Trình Thanh từng bước từng bước đi rất chậm, đại khái là bởi vì không quen mang giày cao gót. Lâm Hoành đem xe từ tầng hầm chạy ra, hướng về phía tòa văn phòng, liền nhìn thấy y nhìn quanh bốn phía, sau khi nhìn thấy Lâm Hoành thì nở một nụ cười tươi, trong nháy mắt nụ cười vừa ôn nhu mà lại tàn nhẫn đánh trúng trái tim Lâm Hoành.

Dọc theo đường đi Trình Thanh đều biểu hiện như một thục nữ, tư thế ngồi với dáng vẻ không chút nào không đúng quy đúng củ, hoàn toàn không giống lúc bình thường hai người ngồi cạnh nhau. Đi vào rạp chiếu phim lấy vé, thời điểm xét vé thì gặp người quen cũ của Lâm Hoành, thấy Lâm Hoành mặc đồ Tây giày da, bên người còn có một đại mỹ nữ kéo hắn tay, điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là mỹ nữ này mang giày cao gót trái lại tựa hồ so với Lâm Hoành còn muốn cao hơn một ít, bất quá cũng đủ làm cho nhiều người hâm mộ đố kị đến chảy cả máu mắt. Hắn ta không khỏi chế nhạo nói: “Ui da, Lâm Hoành, cô gái này là người yêu hay vợ cậu đấy, rất xinh đẹp.” Ánh mắt lưu luyến đặt trên người Trình Thanh, tham lam nhìn bộ ngực của cô rồi dời mắt xuống phía dưới.

Lâm Hoành có chút không vui, hơi tiến lên một bước ngăn cản tầm mắt của hắn ta: “Bộ phim của bọn tôi đã sắp chiếu rồi, xin lỗi, hẹn gặp lại sau.”

Dáng vẻ Trình Thanh cũng rất vui vẻ, khoác tay vào khuỷu tay Lâm Hoành, thân thể cũng dán sát lại: “Em là bạn gái hay là vợ anh, anh nói đi?” “Em là tiểu *** đãng của tôi!” Lâm Hoành cắn răng nghiến lợi nói.

Giữa lúc trái tim Trình Thanh cấp tốc hạ nhiệt độ, y cảm thấy có một cánh tay chặt chẽ nắm lấy eo y, gắt gao ôm y vào trong ***g ngực. Vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy ánh mắt đối phương thâm tình mà tràn ngập dục vọng độc chiếm lại có chút tức giận ghen tuông, nhất thời tâm tình trở nên thật tốt.

Tìm tới vị trí ngồi xong mới biết là cặp ghế tình nhân. Bởi vì bộ phim này là phim tình yêu, nên phần lớn đều là những cặp tình nhân đến xem.

Bộ phim vừa mới bắt đầu, thì đã có một cặp tình nhân hôn môi nhau. Trong bóng tối tuy rằng không nhìn thấy rõ lắm, nhưng Lâm Hoành cũng có thể cảm giác được, bảo bối lại còn lén lút dùng khóe mắt liếc nhìn hắn, loại mãnh lực muốn nói còn thẹn thùng kia làm cho hắn không thể không làm gì cả, hắn ôm chầm lấy bả vai của đối phương, hôn lên gương mặt của y một cái.

Trình Thanh hơi kinh ngạc, cũng rất nhanh chóng hiểu được. Từ trong bóp lấy ra một tờ khăn giấy, lau sạch son môi, rồi chủ động hôn tới. Chỉ hôn hai má có một chút sao mà đủ được!

Lâm Hoành bị nụ hôn này của y nâng lên dục hỏa, sao tiểu yêu tinh này lại không biết xấu hổ ở nơi công cộng cư nhiên ỷ vào đèn đuốc tối tăm mà kéo tay hắn luồn xuống váy chứ. Một tay Lâm Hoành lục lọi tìm tòi bên trong chiếc váy da bó sát của Trình Thanh còn tay kia thì vòng qua lưng đi tìm đầu nhũ của y. Miệng cũng không nhàn rỗi. Hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau hôn say đắm cũng không thèm đoái hoài có phát ra tiếng vang gì hay không. Trình Thanh khẽ nâng một chân lên, để cho Lâm Hoành mò tới phía sau của y. Nhưng bởi vì váy da quá bó sát mà khó cử động.

“Lão công, em muốn.”

“Em đồ tiểu *** phụ này!” Lâm Hoành cũng đã sớm không nhịn được nữa, ôm Trình Thanh ra khỏi chỗ ngồi một đường đi ra đại sảnh rạp chiếu phim, nhưng hắn không chở người về nhà mà trực tiếp kéo y vào nhà vệ sinh!

“Lão công, anh có thích dáng dấp của em như thế này hay không?” Trình Thanh dựa lưng vào trong ***g ngực Lâm Hoành rồi hỏi nhỏ.

Lâm Hoành lấy tay cởi cái váy kia xuống, nút thắt rườm rà làm cho hắn thiếu kiên nhẫn, không chút nghĩ ngợi mà trả lời: “Thích, em bày ra hình dáng gì tôi cũng thích!” Trình Thanh rất hài lòng với câu trả lời này, vươn tay giúp hắn cởi váy. Y dễ dàng cởi váy ra, rồi đá rơi xuống đất, sau đó kéo một tay Lâm Hoành đặt lên bộ ngực của mình, nhấc một chân đạp lên nắp bồn cầu.

Lâm Hoành vươn tay muốn cởi luôn cái áo sơ mi của y xuống, lại bị Trình Thanh ngăn cản. Y đeo bộ ngực giả. Lâm Hoành cũng không cởi nửa, thuận theo ý tứ của Trình Thanh mà xoa bộ ngực của y rồi trượt tay xuống hạ thân làm phiền chiếc quần lót chữ T bé nhỏ không đủ che bộ phận kia lại. Hắn kéo căng ra một cái, rồi lại đột ngột buông tay, chiếc quần lót lần thứ hai ghim dính vào miệng huyệt khiến người ta uốn éo, trong miệng cũng tràn phát ra tiếng rên rỉ.

Lúc trước đã động tình, nhẫn nhịn đến lúc này đúng là không dễ. Thời điểm Lâm Hoành mò tới quần lót của y đã biết tiểu *** phụ này đã cực kỳ ẩm ướt, lại cố ý hành hạ y, quần cũng không cỏi mà chỉ muốn làm phiền: “Lão công, em muốn, anh tiến vào đi mà” Trình Thanh kéo tay Lâm Hoành đặt lên bộ ngực muốn hắn xoa nắn cặp vú giả này. Lâm Hoành bị âm thanh mị nhuyễn này kích thích mà run lên, tay cũng bấm lên núm vú lớn kia một cái. Cảm nhận được cường độ của hắn, Trình Thanh tựa hồ như thật sự bị hắn xoa bóp núm vú, tao lãng nổi lên, không chịu được mà *** đãng rên rĩ.

“Lần sau còn dám câu dẫn người như thế hay không?” Lâm Hoành hạ tay xuống sò mó vật giữa hai chân y một chút.

“Em chỉ câu dẫn một mình lão công mà thôi, lão công có bị em câu dẫn hay không?” Dù chỉ một giây Trình Thanh cũng không thể nhẫn nại nổi nữa, tránh thoát tay Lâm Hoành, xoay người lôi kéo quần Lâm Hoành. Mở dây kéo quần ra, quỳ xuống giữa hai chân móc cự bổng kia ra rồi nhanh chóng nhét vào miệng liếm mút. Say sưa ngon lành mà ăn côn th*t một lúc, y ngẩng đầu dùng một loại tư thái hoàn toàn thần phục mà Lâm Hoành, nói: “Chúng ta đi chơi một loại mới có được không?” Nói y mở mấy hạt nút trước ngực ra, lộ ra áo lót nhỏ bên trong, đặt phân thân Lâm Hoành vào giữa rồi bắt đầu di động lên dưới. Lâm Hoành lần đầu tiên được trải qua nhũ giao, được chất vải mềm mại ma sát, nghĩ đến Trình Thanh đang giúp mình nhũ giao, hắn liền sảng khoái vô cùng.

Trình Thanh nhìn thấy khuôn mặt say mê của hắn, cảm thấy y đang âu yếm đại phân thân bằng chính cặp vú của mình chứ không phải là vú giả nữa. Trình Thanh nắm chặt côn th*t, không khỏi lầm bầm một tiếng: “Lão công, phân thân nóng quá, lại lớn hơn rồi.” Kìm lòng không được mà hai lần hút chất lỏng yêu thương từ linh khẩu chảy ra vào trong cổ họng, y lại dùng đầu đỉnh đâm đâm vào núm vú giả của mình, phảng phất như thứ được đâm là chính bản thân y, không ngừng rên rỉ. Lâm Hoành bị khoái cảm khi lần đầu tiên được nhũ giao này làm quên mất chức năng nói chuyện, chỉ nhìn chăm chú người dưới thân này, muốn đem tất cả những hình ảnh này khắc sâu vào trong đầu. Lâm Hoành chợt bắn ra trước cả Trình Thanh.

Tinh dịch trắng sữa văng khắp mặt mũi Trình Thanh, trên quần áo cũng lây dính mùi vị tanh nồng. Trình Thanh cũng không thèm để ý, vung tay lau đi, rồi đưa ngón tay vào miệng liếm mút, không nỡ bỏ phí từng giọt nhỏ.

“Nằm úp sấp lại! Tự mình tách mông ra!” Lâm Hoành có chút xấu hổ mà lúng túng, nhấc Trình Thanh từ trên mặt đất đứng lên rồi ra lệnh. Trình Thanh tất nhiên nghe lời mà làm theo, mân mê cái mông, đầu đặt chỗ nắp nước bồn cầu, phía trên còn đặt váy da cùng quần lót T của y. Y vươn tay ra phía sau, hơi dùng sức đẩy đôi gò mông qua hai bên, hai ngón tay giữa luồn vào hậu huyệt, thoáng mở ra khe nhỏ kia, nước *** liền ào ào tràn hết ra ngoài. Váy da cùng quần chữ T đã sớm lây dính nước *** của y, y ngửi thấy mùi vị đó, càng ngày càng không nhịn được, vặn vẹo cái mông, câu dẫn người đàn ông đứng phía sau mong hắn mạnh mẽ *** y.

Lâm Hoành còn đang buồn bực vì chuyện hắn bắn ra trước, nhìn thấy Trình Thanh bày ra bộ dạng *** đãng câu người này, chỉ muốn lập tức mang y ra *** đến chết. Hắn nhanh chóng xách súng ra trận, đâu còn thời gian để ôn hòa.

“Lão công, mau dùng thịt heo bổng của anh đâm vào hậu huyệt của em đi, nếu không *** thủy chảy hết ra ngoài mất.”

“Thứ này của lão công đến đâm em đây!” Tính khí thô to của Lâm Hoành một phát trực tiếp đâm nhanh vào cái động *** đãng này, hoàn toàn không tiến hành bôi trơn. Nhưng mà, tựa hồ, dịch ruột non mà Trình Thanh tự mình phân bố đã hoàn toàn đủ dùng.

Quy đầu khổng lồ vừa mới vào đi vào, đã được nhiệt tình tiếp đãi, mỗi một tấc vách ruột đều muốn tiếp xúc thân mật nhất với nó. Cây gậy to dài cũng không yếu thế chút nào, tàn nhẫn mà đâm vào, đưa đầu đỉnh khổng lồ đến địa phương bí ẩn sâu thẳm nhất, sau đó liền rút ra. Đây căn bản không thể thỏa mãn khát cầu của *** huyệt.

“Lão công, chậm một đi chút mà, mài mài vào bên trong.. A! Nóng quá đi à!”

Đại khái là do Trình Thanh quay đầu lại nhìn Lâm Hoành với ánh mắt bất mãn ánh liền kích thích lên tôn nghiêm của công quân, Lâm Hoành thẳng thắn thoải mái càng không thèm nể mặt mũi mà đâm chọt, mỗi một lần đều nhắm chuẩn hướng mà đâm mạnh vào nơi bí ẩn nhất đó. Đâm đến ánh mắt của Trình Thanh cũng bắt đầu tan rã. Không thể làm gì khác hơn ngoài nước mắt mông lung nhìn lại Lâm Hoành.

“Cái mông lại xoay mạnh lên một chút, sao hả, có thịt heo bổng rồi nên không thèm tiếp tục câu dẫn người nữa hả?”

Trình Thanh đang chìm trong khoái cảm mà hắn mang lại, hắn nói cái gì thì làm cái đó, không chút nào để ý tới cái gì là xấu hổ cái gì là *** đãng, cũng không có cách nào suy nghĩ những thứ khác ngoài làm tình.

Y nỗ lực tập trung tinh thần vào hạ thể, khống chế vách huyệt co giãn. Miệng huyệt bị no đến mức tràn đầy, mỗi một nếp nhăn cũng được côn th*t to lớn kéo căng ra. Dịch ruột non cũng tới gần miệng huyệt theo chuyển động của côn th*t mà chảy ra ngoài, hòa lẫn với *** thủy của Trình Thanh. Y nghiêng đầu nhìn về phía sau, dùng ánh mắt vô cùng ẩm ướt nhìn Lâm Hoành, đôi môi đã sớm bị cắn cho đỏ bừng không biết xấu hổ mà phun ra tiếng *** đãng: “Lão công, *** em, tàn nhẫn thêm một chút!” Bẹp bẹp bẹp âm thanh da thịt va chạm trong nhà vệ sinh trống rỗng nghe đặc biệt rõ ràng, nhưng dường như cả hai người bọn họ đều không nghe thấy, chỉ lo thỏa mãn thú tính của mình. Vẫn là Lâm Hoành thật vất vả mới nhớ ra mặc dù bọn họ đang ở bên trong một gian riêng biệt, nhưng đây vẫn là nơi công cộng. Hắn nhét hai ngón tay vào trong miệng Trình Thanh, ý đồ ngăn chặn những âm thanh này.

Có lẽ là bởi vì hôm nay y mặc đồ phụ nữ, nên hai người đều bị kích thích, Lâm Hoành thiếu kiên nhẫn hơn so với thường ngày. Chỉ chốc lát sau đã bàn giao vào trong cơ thể Trình Thanh trong, mà Trình Thanh bị những luồng dịch thể nóng bỏng này phun vào cũng không thể tử thủ được nữa, lập tức tước vũ khí đầu hàng.

Quảng cáo
Trước /12 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Copyright © 2022 - MTruyện.net