Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Edit by Táoo ~
----------------------
Uống đến vòng thứ ba, Vưu Thị Họa đã có chút không chịu nổi, tửu lượng của cô rất tốt, uống đến bây giờ cũng chỉ hơi say, nhưng cô mới ăn một chút, lúc này bụng đã không thể uống nổi.
Nói với mấy người bạn, Vưu Thị Họa một mình đi vệ sinh, nhà vệ sinh ở cuối hành lang, đầu Vưu Thị Họa choáng váng, bước chân đi về phía trước.
"Anh Giai, bên này..."
Phòng bên cạnh đột nhiên mở ra, nếu không phải Vưu Thị Họa tránh kịp thì ba người sẽ đâm vào nhau.
Một nữ sinh trang điểm đậm đỡ một nam sinh cao lớn đi tới nhà vệ sinh, thanh âm nũng nịu làm Vưu Thị Họa nhíu mày, lúc đi lướt qua nhau, mùi rượu như đập vào mặt, trong nháy mắt Vưu Thị Họa thấy rõ khuôn mặt nam sinh kia.
Là một nam sinh rất đẹp, làn da trắng nõn, mái tóc xám bạc, màu này Vưu Thị Họa đã thấy nhiều người nhuộm, nhưng anh ta là người nhuộm màu đẹp nhất mà cô từng thấy, rất phù hợp với anh ta, khí chất kiêu ngạo khó thuần phục.
Mái tóc trêи trán đã hỗn độn nhưng không thể che được khuôn mặt tuấn mỹ, ngũ quan như được điêu khắc tỉ mỉ.
"Anh Giai..." Nữ sinh vừa nói, vừa cố gắng đè bộ ngực lên cánh tay nam sinh.
Vưu Thị Họa thu hồi tầm mắt nghĩ thầm, cằm nữ sinh kia có thể chọc chết người, ngũ quan bị trang điểm rối mù, thẩm mỹ của người ta bây giờ lạ thế này sao?
Chờ hai người kia đi rồi cô mới chậm rãi đi phía sau, nhìn bọn họ ôm ấp nhau đi vào WC nam, tiếp theo cô nghe thấy tiếng đóng cửa. Nơi xa hoa quả thực không giống thường, cách âm rất tốt, chuyện xảy ra trong nhà WC cũng không thể nghe được.
...
Trong dư quang, Vưu Thị Họa liếc qua nhà vệ sinh nam một cái, sau đó xoay người vào nhà vệ sinh nữ.
Sau khi trở về phòng, mọi người đã say hết với nhau, thấy cô đi vào, Tô Lê Lê buông mic trong tay tới bên cạnh cô, "Cậu đi vệ sinh một mình có nghe thấy âm thanh kì quái gì không?"
Đường Đường bên cạnh không nhịn được bật cười, "Cậu thôi đi, gặp được cũng chỉ một lần, sao có thể gặp được nhiều lần như vậy chứ."
Vưu Thị Họa biết bọn họ đang nói chuyện gì, hồi còn chưa nghỉ hè, Tô Lê Lê có nhắn tin trêи WeChat rằng cô đi một KTV cách âm không hề tốt chút nào, ở trong toilet nghe thấy một hồi đông cung vô cùng sống động, nhưng mấu chốt là người đàn ông kia thật sự quá nhanh, cô vừa mới ngồi xuống, còn chưa xong đã nghe thấy động tĩnh phòng cách vách, chờ cô kịp phản ứng lại bên kia đang làm gì, vừa chạy tới cửa bọn họ đã kết thúc.
Vì thế, chuyện này trở thành một câu chuyện cười của bọn họ mỗi khi tới KTV.
Vưu Thị Họa cười không nói, nâng ly rượu vừa rồi đang uống dở cạn sạch, ngẫm lại hình ảnh vừa rồi, đúng là gặp được một lần.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");