Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Đúng vậy, là tôi đây.
Vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của cậu, tôi rất vinh hạnh”
Giọng nói của Lâm Ngọc Linh không khỏi tự giác nhỏ xuống, cố ý biến thành giọng nói ngọt ngào mà chỉ khi dẫn chương trình mới nói.
“Không đâu, cô đừng khách khí! Có thể nói chuyện với cô mới là sự vinh hạnh của tôi”
Lâm Ngọc Linh cười nhẹ dò hỏi: “Lần này cậu gọi điện đến là có chuyện gì vậy?”
Thiếu niên bên kia đầu dây lập tức nghiêm túc lại, nói: “Cô dẫn chương trình, tôi muốn báo cho cô một tin tức lớn, tôi cam đoan nếu cô có thể thuận lợi hoàn thành thì tin tức này sẽ vô cùng hot”
Lời nói khoa trương của thiếu niên khiến Lâm Ngọc Linh không khỏi cảm thấy buồn cười, cô lên tiếng: “Vậy cậu có thể nói trước cho tôi nghe xem đó là chuyện gì không?”
€ó lẽ thiếu niên kia nhận thấy lời nói của Lâm Ngọc Linh không nghiêm túc, cậu ta vô cùng sốt ruột: “Cô Linh, tôi thực sự không đùa với cô đâu, tin tức này rất có sức nặng, nhưng để hoàn thành được nó cũng vô cùng khó.
Nếu cô không thể làm được thì tôi sẽ đem tin này cho người dẫn chương trình khác vậy”
Nghe thấy vậy, vẻ mặt Lâm Ngọc Linh cứng đờ.
Cơ hội với mỗi người dẫn chương trình mà nói đều vô cùng khó gặp.
Bất kế cậu thiếu niên kia nói có phải tin tức quan trọng hay không thì cô đều không thể bỏ qua vô ích như thế được.
Nghĩ vậy, Lâm Ngọc Linh vội vàng thay đổi giọng điệu: “Vừa rồi là tôi sai, tôi xin lỗi cậu, vẫn mong cậu có thể nói với tôi những gì cậu muốn nói”
“Vậy mới đúng chứ” Cuối cùng cậu thiếu niên mới hơi thỏa mãn, đột nhiên cậu ta giống như muốn nói một bí mật kinh thiên động địa(*) gì đó nên cố ý nhỏ giọng cẩn thận từng li từng tí nói: “Cô Linh, cô có biết quán bar TK không?”
“Đương nhiên tôi biết rồi, quán bar TK ở thủ đô có tiếng là quán bar yên tính đúng không?” Lâm Ngọc Linh đáp lại “Cô Linh, cô đúng là vô cùng ngây thơ.
Cái đó chỉ là mặt ngoài cô nhìn thấy mà thôi, cái gì mà quán bar yên tĩnh chứ, cũng chỉ là cái mũ ngụy trang để lừa dối người khác thôi.
Những người thường đến đó đều biết rõ bên trong đều là ***I” Cậu thiếu niên từng câu từng chữ nói hết cho Lâm Ngọc Linh biết sự thật phía sau về quán bar này.
Lâm Ngọc Linh yên lặng lắng nghe cậu ta nói, vẻ mặt cũng không thay đổi nhiều.
Tuy trước giờ cô chưa từng đi đến những chỗ đó nhưng cô vẫn biết rõ bất cứ quán bar nào thì cũng đều có nhiễm một chút mờ ám.
“Cậu muốn nói với tôi chính là cái này ư?”
“Đương nhiên không chỉ có như vậy rồi”
Thiếu niên phủ nhận lời nói của Lâm Ngọc Linh, giọng nói của cậu ta cố ý trầm thấp xuống: “Một người bạn của tôi làm quản lý kinh doanh ở đó, cậu ta chuyên quản lý các “em gái”.
Tôi nghe cậu ta nói tối nay có mấy “em gái” cấp quan trọng sẽ đến quán bar TK đó”
Lâm Ngọc Linh không nói gì, cô yên lặng nghe cậu thiếu niên kia nói, đợi cậu ta nói tiếp.
Quả nhiên không lâu sau, cậu ta lại không kiềm chế được nói hết toàn bộ ra: “Nếu những cô gái này rất bình thường thì tôi sẽ không gọi điện thoại cho cô đâu.
Nhưng quan trọng bọn họ là đối tượng gần đây cảnh sát đang nghiêm mật truy nã”
Lời nói phía sau của cậu ta đã thành công thu hút sự hứng thú của Lâm Ngọc Linh.
Hai mắt cô bỗng mở lớn, trong mắt tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Nếu cô có thể thu thập được tin tức quan trọng của ***, có được tin tức này nhanh hơn cảnh sát một bước thì lợi ích đạt được chắc chản không chỉ là người của đài truyền hình bọn họ thôi đâu.
Nói không chừng đến lúc đó còn được biểu dương trên TV nữa.
“Được, tôi biết rồi, cảm ơn thông tin của cậu.
Bên chúng tôi sẽ cố gắng nhanh chóng đưa ra quyết định” Lâm Ngọc Linh dịu dàng nói cảm ơn.
“Đừng khách sao, có thể giúp được các cô tôi cũng rất vui” Có lẽ là do đã nói hết chuyện lớn trong lòng mình ra, tiếng cười của cậu thiếu niên cũng trở nên vô cùng thoải mái.
Cuối cùng trước khi cúp máy cậu ta không khỏi nhắc nhở nói: “Phải rồi, cô Linh, tôi hy vọng cô có thể giữ kín bí mật này, đừng có tiết lộ là tôi gọi điện cho cô nhé.”
“Quy tắc này chúng tôi đều hiểu, cậu cứ yên tâm đi” Lâm Ngọc Linh trấn an cậu ta.
Lúc này cậu thiếu niên mới cúp máy.
Vừa mới bỏ ống nghe xuống, Lâm Ngọc Linh liền nhanh chóng báo tin tức này cho lãnh đạo.
Sau khi lãnh đạo nghe xong, ánh mắt dân trở nên vô cùng thâm thúy.
Suy nghĩ một lúc ông ta mới gật đầu nói: “Ừm, đây chính xác là một tin tức rất tốt đối với chúng ta.
Nếu chúng ta có thể lấy được bằng chứng có lợi thì chắc chắn sẽ hot lên nhờ lần này”