Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cố Hành Sâm nhìn chằm chằm cô , không đáp hỏi ngược lại :"Gặp phải chuyện gì ?!"
Cố Niệm Kiều nhún nhún vai , không muốn hắn tiếp tục hỏi "Chú tìm tôi có chuyện sao ?!"
"Đi xuống ăn cơm"
Cố Niệm Kiều gật đầu một cái , đi tới nhặt lại sim điện thoại , sau đó đem các linh kiện ném vào thùng rác . Cố Hành Sâm vẫn còn đứng ở phòng của Cố Niệm Kiều , đợi cô xuống lầu , hắn lập tức lấy điện thoại di động ra phân phó người bên kia "Điều tra dùm tôi về việc học hành ở trường của Cố Niệm Kiều"
Thời điểm hắn đi xuống đã thấy cô đang cùng ông Cố vừa ăn cơm vừa hàn huyên cười đùa
"Hành Sâm , tới đây ngồi , cha có việc hỏi con" Ông Cố nhìn hắn nói nói
Cố Hành Sâm sãi bước đi qua , mới vừa ngồi xuống cầm lên đôi đũa , liền nghe ông Cố hỏi :"Hành Sâm , chuyện kia con tính đến đâu rồi ?!"
Cố Hành Sâm để đôi đũa vừa mới cầm lên xuống bàn , bất đắc dĩ nhìn cha của mình "Cha , lúc ăn cơm có thể bỏ qua vấn đề đó hay không ?!"
"Không nói lúc này thì nói lúc nào , bình thường cha có nhìn thấy được mặt con không ?!" ông Cố không vui trừng hắn , đứa con này cho dù trở về mấy ngày rồi , mà hắn vẫn còn giả vờ , đúng là nó đang tính chơi trò mèo bắt chuột với ông !
Cố Hành Sâm nhìn ông Cố , thở dài nói :"Cha , chỉ cần không ép con kết hôn . Một tuần lễ này , con sẽ thường xuyên xuất hiện trước mặt cha"
Ông Cố lập tức đem chiếc đũa vỗ vào trên bàn , cả giận nói :"Con cũng ba mươi tuổi rồi , còn chưa muốn kết hôn , vậy thì chừng nào mới kết hôn đây ?!"
Cố Hành Sâm nhàn nhạt "Con trai ba mươi chưa phải là già"
Cố Niệm Kiều ngồi kế bên , nhìn hắn dùng vẻ mặt vô tội nói ra , thiếu chút nữa đã cười sặc sụa.
"Ba mươi tuổi không già , con cho rằng người ta có thể chờ con ?! Hay là con định đợi đến năm mươi tuổi mới kết hôn ?!" . Ông Cố gần như bị hắn làm tức chết , trước đây khi hắn hai mươi ba tuổi đột nhiên nói muốn kết hôn . Ông liền bảo tuổi đó quá trẻ , đợi tầm hai mươi bảy cũng chưa muộn , tuổi đó hắn có thể tiếp quản Cố thị , vững vàng sự nghiệp trong tay sẽ dễ dàng chăm sóc gia đình hơn . Nhưng khi hắn bước vào cái tuổi đấy , thì hắn lại không quan tâm chuyện hôn sự nữa
"Khi nào con muốn kết hôn , sẽ tự động nói với cha , cha bây giờ thân thể không khỏe , tốt hơn là lo dưỡng bệnh , cũng đừng quan tâm hôn sự của con , được chứ ?!"
"Như vậy sao được ?! Thân thể cha đây không biết còn có thể chống đỡ mấy ngày , cha đây còn chờ bồng cháu đấy !" Lời của ông nói xong , làm hắn thật muốn điên lên ! Hắn còn chưa có vợ , mà ông đã đòi cháu bồng rồi. . . . . .
"Cha cứ lo cho sức khỏe mình trước đã , thời điểm thích hợp , con sẽ nhanh chóng kết hôn" Cố Hành Sâm xoa trán , bất đắc dĩ ứng phó
"Hành Sâm , con đừng nói qua loa , cha thật sự không còn mấy ngày. . . . . ." vẻ mặt ông trở nên đau buồn , vì ông rất rõ thân thể của mình
Cố Hành Sâm rất ư nhức đầu , không ngờ cha hắn lại lấy cái chết để uy hiếp , hắn thật hết ý kiến
"Ông nội , ông nói điều càn rỡ gì đó ! Ông phải sống thật khỏe mạnh , để còn chờ con kiếm tiền về báo hiếu ông chứ !" Cố Niệm Kiều đột nhiên tiếp lời , khóe mắt nhìn sang Cố Hành Sâm
Hắn muốn kết hôn sao ?! Nhưng mà cùng ai kết hôn ?! Tại sao khi nghe được điều này , trong lòng mình lại có chút buồn phiền ?!
Gì chứ ! Mình đã nói là chuyện của Cố Gia , mình sẽ không thèm để ý tới , nhưng sao lại lo lắng cho hắn , chẳng lẽ mình yêu mến hắn ?!